“Xuất giá tòng phu”, không nên than vãn?

Mời bạn đọc theo dõi tâm sự và liên tục quan điểm .
P8mTO94P.jpgPhóng to
Ảnh minh họa : từ InternetTại sao lấy chồng được mà không gật đầu cha mẹ chồng ?

Tôi đọc qua tâm sự của cô con dâu trong bài Xin bố mẹ chồng hãy để con yên! và cảm thấy cô nhỏ nhen quá! Nếu cứ tình trạng này kéo dài tôi chỉ sợ người chồng của cô sẽ không chịu nổi.

Là một người lớn tuổi tôi thành thật khuyên cô nếu đã yêu thì cứ trải lòng ra mà sống. Tại sao lấy chồng được mà không đồng ý cha mẹ chồng ? Họ có sống đời được với cô đâu mà cô giám sát ? Rồi có một ngày họ sẽ qua đời, tại sao không nhân lúc họ còn trên đời mà trân trọng. Tiền cô hoàn toàn có thể tìm được nhưng khi chồng cô nhìn được sự thống kê giám sát của cô thì lúc đó có muốn cứu vãn cũng đã muộn màng .
Cuộc đời phù du ngắn ngủi lắm, cứ tận thưởng niềm hạnh phúc mà ông trời đã ban tặng cho mình, đừng để chính tay mình hủy hoại .
Chớ than vãn để giữ niềm hạnh phúc mái ấm gia đình
Tôi thấy nhiều cô dâu thật có hiếu với cha mẹ chồng, chăm sóc mái ấm gia đình chồng. Những cô dâu nào làm được những việc tốt đẹp đó thì hãy phát huy, chớ có than vãn mà mất đi sự tốt đẹp đó để giữ niềm hạnh phúc mái ấm gia đình mình .
Tôi cũng có vợ, nhưng cha mẹ tôi mất sớm, chỉ có hai vợ chồng sống với nhau, ở nhà riêng. Chị tôi lo việc thờ cúng cha mẹ. Ngày tết, hai vợ chồng tôi về nhà anh chị mình để thăm bàn thờ cúng cha mẹ, và sum vầy mái ấm gia đình lớn. Nhưng vợ tôi rất ích kỉ những bạn ạ ! Không phải tôi nói xấu vợ mình, khi trên đường đi cô ấy nói rằng sẽ mua quà bánh về cúng bàn thờ cúng cha mẹ chồng .
Tôi rất mừng vì cha mẹ mình có được con dâu có hiếu nhưng hỡi ôi khi gần tới nhà chị, tôi chạy một vòng quanh chợ với ý đồ cố ý để cô ấy tiện mua quà bánh về cúng bàn thờ cúng cha mẹ để cô ấy làm tròn bổn phận con dâu, nhưng cô ấy vẫn tỉnh bơ như không có chuyện gì xảy ra, tôi đành ngậm ngùi ” ra tay ” để cha mẹ mình khỏi tủi thân nơi chín suối. Chỉ một chuyện nhỏ thôi nhưng cũng cho ta thấy được cách cư xử của những cô dâu không phải ai cũng giống nhau, xã hội muôn màu muôn vẻ mà .
Chuyện xảy ra khá lâu rồi. Khi tôi nói lên những điều này thì chúng tôi đã không còn chung sống với nhau nữa. Chắc những bạn cũng hiểu nguyên do !
Tôi muốn con trai lo cho nhà vợ như tôi từng lo cho nhà chồng
Tôi là dâu út của miền Nam và cũng gần như là cưới được người con trai có ăn học nhất trong nhà nên cả nhà chồng hay trông chờ vào vợ chồng tôi … Mà thật ra thời bao cấp chúng tôi rất nghèo, mỗi tuần về thăm ba mẹ chúng tôi đều chắt bóp để có chút tiền bỏ túi ba mẹ. Thật lòng tôi cũng tiếc vì con mình còn thiếu sữa .

Tôi chỉ phản đối khi chồng tôi lo cả sách vở các cháu (con anh chị) trong khi anh chị có khả năng mà quen thói ỷ lại. Khi nhà chồng có việc gì, tôi đều dốc lòng hết sức. Bù lại với gia đình tôi anh ấy cũng thế nên chúng tôi luôn vui vẻ.

Bây giờ, tôi sắp làm mẹ chồng, cũng may là vợ chồng tôi đã khá giả không cần nhờ con, nhưng mái ấm gia đình bạn gái con tôi quá nghèo ( miền Trung ). Tôi muốn con trai tôi cũng lo cho mái ấm gia đình bên đó như tôi đã lo cho bên chồng khi xưa. Chẳng thiệt gì đâu những bạn trẻ à, ” xởi lởi thì trời gởi của cho ” .
Trước mắt, tôi tin tôi sẽ có được đứa con gái hiếu thảo mà tôi chưa từng cực khổ nuôi nấng. Các bạn còn trẻ, tiền tài rồi sẽ có ! Đừng giám sát quá sẽ mất cái có giá trị hơn .
Nuôi con mới hiểu nỗi khó khăn vất vả của mẹ chồng
Chuyện con cháu phụ giúp cha mẹ, anh chị em một chút ít là rất thông thường và là nghĩa vụ và trách nhiệm của một người con. Tôi cũng là con dâu, mỗi tháng đều đặn đưa 2 triệu cho mẹ chồng đi chợ, dù tôi biết bà còn cả trăm triệu gửi tiết kiệm ngân sách và chi phí .
Tôi nghĩ đó là nghĩa vụ và trách nhiệm làm con. Tôi đang nuôi hai con trai và đồng cảm nỗi khó khăn vất vả cực khổ mà mẹ chồng tôi phải chịu để nuôi những con, trong đó chồng tôi là con trai út. Tôi vẫn luôn áy náy vì mình không có thu nhập cao hơn để hoàn toàn có thể đỡ đần bà nhiều hơn. Nuôi con là thiên chức, là nghĩa vụ và trách nhiệm và nghĩa vụ và trách nhiệm của cha mẹ nhưng cấp dưỡng cha mẹ cũng là nghĩa vụ và trách nhiệm của con cháu .
Mỗi khi chịu khó khăn vất vả vì con cháu, tôi lại thấy thương cha mẹ mình, thương cha mẹ chồng biết bao ! Từ khi lấy chồng, chúng tôi ở riêng, không ở chung với mẹ chồng ngày nào. Mẹ chồng tôi cũng rất tự do khi chúng tôi quyết định hành động tự lo chỗ ở riêng. Bà khá kỹ tính và khó chiều chuộng, không muốn nghe con nít ồn ào, quậy phá đồ vật .
Dù vậy, mỗi khi mẹ chồng ốm đau, khó ở hoặc đau chân đau tay, dù bà vẫn tự lo cho mình được và nói chưa cần đến chúng tôi nhưng thực sự tôi vẫn rất áy náy vì mình chỉ mới làm tròn nghĩa vụ và trách nhiệm ” cấp dưỡng ” mà chưa làm được việc chăm nom, trả công cho mẹ chồng .
Tiền bạc quan trọng thật nhưng tình cảm mái ấm gia đình vẫn hơn. Với những vợ chồng trẻ, dù tài lộc để dành có vơi đi nhiều vì phải phụ giúp mái ấm gia đình chồng thì cũng đừng nên qtính toán quá. Cha mẹ chẳng sống được với mình bao lâu nữa, anh chị em nhà chồng cũng sẽ tới lúc tự lập và họ kiếm được tiền. Biết đâu mình cũng có lúc khó khăn vất vả phải nhờ đến họ đấy .

Sống tốt với nhà chồng để bố mẹ tự hào

Tôi chưa cưới chồng nhưng tôi vẫn luôn giữ nguyên vẹn trong tim mình lời hứa bao lâu nay rằng tôi sẽ yêu thương mái ấm gia đình chồng tôi như chính mái ấm gia đình của mình vậy. Mẹ tôi vẫn luôn dạy tôi như vậy .
Chị gái tôi đi lấy chồng, mỗi lần mẹ tôi lên thăm, mẹ chồng chị gái tôi đều nói rằng bà có một cô con gái thật tuyệt vời. Điều ấy làm mẹ tôi niềm hạnh phúc lắm ! Tôi cũng muốn mẹ tôi tự hào về tôi như vậy .
Các bạn à, tôi nghĩ đó cũng chính là điều những cô con gái nên thực thi sau khi lấy chồng. Bố mẹ tất cả chúng ta không cần tất cả chúng ta phải chu cấp gì cả, họ chỉ cần tất cả chúng ta yêu thương và biết sống tốt với mái ấm gia đình chồng để họ được tự hào vì đã dạy dỗ tất cả chúng ta nên người. Tinh thần là điều rất quan trọng so với người già. Họ chỉ cần thế thôi, đó chính là cách báo hiếu tuyệt vời nhất mà ai cũng hoàn toàn có thể làm được nếu tất cả chúng ta hiểu biết những bạn ạ .