Văn Tả Người Thân Lớp 6 – 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10

Văn Tả Người Thân Lớp 6 – 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 ✅ Tuyển Chọn Những Áng Văn Hay Và Đặc Sắc Nhất Giúp Học Sinh Làm Tốt Bài Viết Trên Lớp .

Camnangbep.com cũng giúp giải đáp những vấn đề sau đây:

  • Văn tả người thân lớp 5
  • Tả người mẹ của em lớp 6
  • Bài văn tả người lớp 6
  • em hãy viết bài văn tả người thân yêu và gần gũi với mình (ông bà, cha mẹ, anh, chị em)
  • Bài văn tả mẹ lớp 6 VietJack
  • kể về một người thân của em (ông bà, bố mẹ, anh chị) lớp 8
  • Bài văn tả người thân lớp 6 tả bố
văn tả người thân lớp 6
văn tả người thân lớp 6

YouTube video

Lập Dàn Ý Văn Tả Người Thân Lớp 6

Lập Dàn Ý Văn Tả Người Thân Lớp 6 là bước quan trọng tiên phong để nắm được bố cụ và nội dung rất đầy đủ khi làm bài viết với đề này này. Tham khảo dàn ý mẫu dưới đây :

a. Mở bài

Giới thiệu về người thân và và thân mật nhất với em mà em muốn tả .

b. Thân bài

Giới thiệu chung :

  • Người đó là năm nay bao nhiêu tuổi? Làm nghề gì?
  • Người đó có thương yêu và quan tâm em không?
  • Người đó có dành nhiều thời gian cho em không?

Miêu tả ngoại hình :

  • Người có có vóc dáng như thế nào? Chiều cao, cân nặng ra sao?
  • Người đó có mái tóc như thế nào? Có màu sắc gì? Thường để kiểu dáng nào?
  • Người đó có đôi mắt như thế nào? Mỗi khi nhìn em, đôi mắt ấy có đặc điểm ra sao?
  • Em có thể chọn thêm một số bộ phận khác đặc biệt ở người đó để miêu tả (như lông mày, bàn tay, vết sẹo…)

Miêu tả tính cách, thói quen, hoạt động giải trí :

  • Người đó có tính cách như thế nào? Được thể hiện qua những hành động gì?
  • Người đó thường làm gì mỗi ngày? Và có thói quen nào đặc biệt không?
  • Người đó có sở thích gì? Sở thích ấy có giống hay liên quan đến em không?
  • Mọi người xung quanh nhận xét, đánh giá như thế nào về người đó?

Một hoặc vài kỉ niệm đáng nhớ giữa em và người đó

c. Kết bài

  • Tình cảm của em dành cho người đó
  • Những mong muốn, hi vọng tốt đẹp của em dành cho người đó và tình cảm của hai người

Gửi Tặng Kèm bạn 💕 Bài Văn Tả Bố 💕 15 Bài Mẫu Tả Bố Ngắn Hay Hài Hước NhấtVăn Tả Người Thân Lớp 6 - 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 19

Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Hay – Bài 1

Giới thiệu đến bạn đọc Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Hay viết về ông nội với những ý văn rực rỡ :Gia đình là cái nôi nuôi dưỡng tâm hồn mỗi con người. Chính do đó, dù có đi đâu, làm gì mái ấm gia đình vẫn là gia tài quý giá nhất của mỗi tất cả chúng ta. Trong nhà người mà em yêu quý nhất không ai khác chính là ông nội .Năm nay ông đã ngoài 80 tuổi nhưng ai cũng bảo nhìn ông trẻ hơn nhiều so với tuổi của mình. Quả thực là em cũng thấy thế. Vì dù đã 80 tuổi nhưng ông vẫn còn minh mẫn, nhanh gọn lắm. Mỗi sáng ông vẫn đeo kính, ngồi trước hiên nhà đọc báo để theo dõi tin tức trong và ngoài nước .Làn da của ông nhăn nheo và trên tay, trên mặt đã nổi những chấm đồi mồi – những tín hiệu rõ ràng của tuổi tác. Trước đây ông từng tham gia hai cuộc cuộc chiến tranh vĩ đại của dân tộc bản địa. Vì thế nên ông có rất nhiều bạn, đều là những người chiến sỹ, đồng đội chung mặt trận của ông năm xưa. Các ông hay gặp gỡ nhau vào mỗi cuối tuần để trò chuyện và ôn lại những kỉ niệm thời chiến .Em rất thích ngồi nghe những ông trò chuyện với nhau. Bởi trong những câu truyện ấy, em thấy được cả thời kì hào hùng của lịch sử dân tộc và cả tình cảm chiến sỹ thiêng liêng giữa ông và những bạn chiến đấu của ông. Em cảm thấy thật như mong muốn khi được gặp những nhân chứng sống của đại chiến này, nghe họ kể về điều ấy, về những nguy khốn mà họ đã phải đương đầu trong quá khứ .Ông thích đánh cờ, thích đi câu cá và thích trồng, chăm nom hoa lá cây cảnh. Hình như người già nào cũng có sở trường thích nghi đấy thì phải. Bởi em thấy ông Ba, hàng xóm nhà em cũng thích những thứ ấy. Ông Ba và ông em thường ngồi trên chiếc bàn đấ góc vườn đánh cờ với nhau. Bên cạnh hai ông đặt một ấm trà xanh nghi ngút khói. Chỉ chừng ấy thứ thôi mà hai ông hoàn toàn có thể ngồi với nhau từ sáng đến tối được. Hai người còn hay rủ nhau đi câu mỗi cuối tuần .Hôm ấy là một ngày đẹp trời, em nằng nặc đòi theo ông đi câu. Lúc đầu ông không đồng ý chấp thuận nhưng vì em nhõng nhẽo quá, ông đã phải thở dài cho em đi cùng. Ông đến một cái hồ rộng, cây cối bốn xung quanh rậm rạp, xanh tốt nhưng lại rất yên tĩnh, gần như chẳng có một bóng người. Ông em và ông Ba đặt chiếc ghế xuống, chuẩn bị sẵn sàng cần câu để câu .Sau khi gắn mồi vào lưỡi câu, hai người quăng lưỡi câu ra xa rồi ngồi xuống ghế, vừa từ tốn trò chuyện, vừa chờ cá cắn câu. Nhưng 10 phút, 20 phút, 30 phút sau, em vẫn chưa thấy cái phao nổi trên mặt nước động đậy. Em cảm thấy lo âu vô cùng, vậy mà hai ông vẫn trò chuyện với nhau, như không có chuyện gì. Em ngơ ngác, hai ông không phải đi câu cá sao ? Sao cá không cắn câu mà hai ông chẳng có vẻ như gì là vội vã cả. Em hỏi ông :– Ông ơi, sao cá mãi chưa cắn câu nhỉ ?Ông cười khà khà, xoa đầu em rồi bảo :– Cháu càng nôn nả, cá càng không cắn câu. Phải kiên trì chờ đón, cháu hiểu không ?Em gật đầu, nhưng kì thực em không hiểu lắm. Em thấy người lớn thật kì quặc. Không chạy nhảy, chơi đùa, mà chỉ thích ngồi một chỗ, với những game show chẳng có gì mê hoặc. Em nhìn ông Ba và ông em vẫn rất từ tốn. Phải một lúc lâu sau, cá mới cắn câu. Hai ông đều nhanh gọn giật dây câu lên. Một chú con cá chép to, phải nặng tới 3 kg. Sự chờ đón của hai ông quả thực đã có thành quả rồi .Hai ông câu thêm một lúc nữa, thấy mặt trời sắp ngả về phía Tây liền thu dọn đồ vật để ra về. Ông nắm tay em, hai ông cháu từ tốn trở về nhà. Em nhìn ông thật lâu. Tóc ông đã bạc, râu ông cũng bạc trắng rồi. Cái bóng to lớn của ông chồng lên cái bóng nhỏ bé của em. Không hiểu sao em thấy ông thật to lớn quá .Ông đã 80 tuổi nhưng không khi nào ở trong nhà như nhiều người khác. Ông luôn có nhiều việc phải làm, có nhiều người phải gặp gỡ. Ông nói, ông chẳng còn sống được bao lâu nữa, nên phải nỗ lực tận hưởng cho hết thời hạn còn lại. Mỗi lần ông nói thế, em lại ôm ông thật chặt, khước từ quầy quậy. Em không muốn xa ông chút nào. Ông phải sống mãi với em chứ. Ông lại bật cười rồi nói :– Cái chết thì ai chẳng phải trải qua hả con bé ngốc của ông ? Ông rồi cũng sẽ mất đi thôi nhưng chỉ cần cháu vẫn còn nhớ đến ông thì khi nào ông cũng ở bên cạnh cháu. Nhớ chưa ?Em nhìn ông, gật đầu. Nụ cười của ông khi ấy, không khi nào em hoàn toàn có thể quên được. Vì mấy tháng sau ông ốm nặng rồi mất .Những lời ông nói với em, lúc ấy quả thực em không hiểu lắm. Nhưng đến giờ đây, khi ông đã xa em rất lâu, em mới hiểu được lời ông nói. Ông không hề chết, ông vẫn còn sống mãi trong trái tim em và những người trong mái ấm gia đình em .Giới thiệu đến bạn 🌟 Tả Người Thân 🌟 15 Bài Văn Tả Về Người Thân Hay NhấtVăn Tả Người Thân Lớp 6 - 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 20

Văn Tả Người Thân Lớp 6 Ngắn Gọn – Bài 2

Văn Tả Người Thân Lớp 6 Ngắn Gọn viết về bà nội sẽ giúp những em học viên ôn tập hiệu suất cao nhất. Bài viết như sau :Gia đình em có nhiều thế hệ chung sống với nhau. Ở nhà em người lớn tuổi nhất là ông bà rồi đến cha mẹ em, cô chú của em và hai chị em em. Trong nhà, bà nội là người mà em yêu quý và kính trọng nhất .Bà nội em năm nay đã gần 60 tuổi rồi. Trước đây bà em từng là một giáo viên Tiểu học. Chính vì là giáo viên nên cách giáo dục của bà lúc nào cũng rất nhẹ nhàng. Bà rất yêu trẻ con và thường hay chơi đùa cùng với chúng em. Có lẽ vì vậy nên nhìn bà trẻ hơn so với tuổi thực. Bà có khuôn mặt trái xoan, đôi mắt to, sáng và sống mũi dọc dừa .Ông em nói hồi trẻ bà đẹp lắm, biết bao nhiêu chàng trai thích bà nhưng sau cuối bà lại chọn ông. Mỗi lần nghe ông kể chuyện ngày trẻ bà lại cười hiền. Thường ngày bà ăn mặc rất đơn giản và giản dị. Những bộ quần áo bà mặc hơi tối màu. Bà thích nhất là màu tím vì bà nói màu tím là màu của sự thủy chung .Mặc dù đã về hưu nhưng bà nội có vẻ như chẳng có khi nào ngơi nghỉ. Bà thường dậy thật sớm vào buổi sáng để quét dọn và nấu đồ ăn sáng cho cả nhà. Bà thương mẹ em như con gái vậy. Bà nói mẹ đi làm khó khăn vất vả buổi sáng không cần dậy sớm, mọi việc trong nhà cứ để bà lo. Buổi trưa em và em em đi học về cơm nước bà đã dọn sẵn trên bàn, chỉ việc ngồi vào là ăn. Buổi trưa chỉ có 3 bà cháu em ở nhà, bà thường hát ru cho chúng em ngủ trưa rồi đến giờ lại gọi chúng em dậy đi học. Ở trong nhà, ai có chuyện gì buồn chán là bà biết và hỏi han .Càng thân mật với bà em lại càng kính trọng bà hơn. Em sẽ chăm ngoan, học giỏi, vâng lời bà để bà vui mắt .Theo dõi hướng dẫn giải pháp làm bài văn tả người cho học viên lớp 6 trong video sau :Đọc nhiều hơn với 🔥 Tả Nụ Cười Của Mẹ 🔥 15 Bài Văn Mẫu Biểu Cảm Hay NhấtVăn Tả Người Thân Lớp 6 - 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 21

Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Ngắn Nhất – Bài 3

Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Ngắn Nhất với cách dễ đạt súc tích mà vẫn rất ấn tượng. Mời bạn tìm hiểu thêm bài viết về bố sau đây :Có lẽ tình cảm thiêng liêng nhất trên cuộc sống này mà không ai hoàn toàn có thể phủ nhận đó chính là tình mẫu tử. Mẹ không chỉ là người ban cho ta sinh mệnh, mà còn luôn ở bên trong mọi thực trạng .Như bao người mẹ khác, mẹ của tôi là một người phụ nữ thật đơn giản và giản dị. Nhưng mẹ đã dành cho chúng tôi những sự quyết tử thật khác thường. Bố tôi mất sau một vụ tai nạn đáng tiếc, khi ấy tôi mới tròn năm tuổi. Mẹ tôi đã phải gánh vác một nghĩa vụ và trách nhiệm vô cùng nặng nề : vừa phải làm mẹ, vừa phải làm bố. Công việc kinh doanh của mẹ tôi tuy rất bận rộn và khó khăn vất vả. Nhưng mẹ vẫn luôn nỗ lực để tôi không thiếu thốn thứ gì .Vậy mà có những khi tôi đã làm mẹ buồn lòng. Còn nhớ năm lớp năm, tôi đến nhà Hà – cô bạn thân cùng lớp chơi. Do quá mải chơi nên khi về đến nhà thì trời đã tối. Tôi nghĩ thầm trong lòng rằng kiểu gì khi về đến nhà mẹ cũng mắng. Nhưng khi tôi về đến nơi, bước vào nhà lại thấy thật yên tĩnh, chỉ nhìn thấy trên bàn là cơm canh nực nội, mà không thấy mẹ đâu .Tôi ăn cơm xong mà lòng đầy lo âu. Tôi lén vào phòng của mẹ, thì nhìn thấy mẹ đang nằm trên giường. Tôi khẽ gọi : “ Mẹ ơi ! ” nhưng không thấy tiếng vấn đáp. Cảm thấy lo ngại, tôi chạy đến bên giường, khi chạm vào người mẹ thì thấy nóng bừng. Có lẽ mẹ đã bị sốt. Bỗng nhiên tôi cảm thấy sợ hãi, xen lẫn cả sự ân hận. Tôi tự trách mình mải chơi, trong khi mẹ thì phải thao tác khó khăn vất vả, lại bị ốm mà vẫn cố gắng nỗ lực nấu cơm cho tôi .Tự trấn an bản thân, tôi nhanh gọn chạy đi lấy khăn mặt lạnh đắp lên trán mẹ. Rồi còn nấu một chút ít cháo ăn liền và mua thuốc cho mẹ. Một lúc sau, có vẻ như đã khá hơn, mẹ tỉnh dậy. Tôi thuyết phục mẹ ăn cháo và uống thuốc. Mẹ vừa ăn vừa mỉm cười nhìn tôi. Xong xuôi, tôi nhìn mẹ, rồi ôm lấy mẹ và bật khóc nức nở : “ Con xin lỗi mẹ ạ ! ”. Mẹ chỉ ôm tôi vào lòng rồi nhẹ nhàng nói : “ Không sao đâu ! Nín đi con ! ” .Sau kỷ niệm lần đó, tôi nhận ra được sự khó khăn vất vả của mẹ. Tôi cố gắng nỗ lực để học cách sống tự lập hơn. Tôi còn trợ giúp mẹ những việc làm nhà như nấu cơm, rửa bát, giặt giũ … Cuộc sống của hai mẹ con từ đó luôn tràn ngập tiếng cười .Gửi khuyến mãi ngay bạn 💕 Ca Dao Về Tình Cảm Gia Đình 💕 1001 Bài Ca Dao Hay NhấtVăn Tả Người Thân Lớp 6 - 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 22

Văn Tả Người Thân Lớp 6 Dài Nhất – Bài 4

Giới thiệu Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Dài Nhất viết về bố với mạch văn trôi chảy và cách diễn đạt thướt tha :Cây vĩ cầm đã câm lặng từ lâu, con còn nhớ khi chai sạn chiều hôn lên tay cha. Cây vĩ cầm vẫn ngân nga hằng đêm, bay mãi vào một thời ấu thơ là cây vĩ cầm. Trải bao giông bão, bao tháng năm kiếp người vẫn còn với cha cây vĩ cầm ” …Lời bài hát vang lên da diết làm em chợt nhớ về hình bóng yêu thương của bố – người cha muôn vàn kính yêu, người nghệ sĩ trong mái ấm gia đình em .Thấy bóng bố ngồi yên tĩnh bên cây vĩ cầm, câu truyện về những ngày còn trẻ của bố mà mẹ hay kể lại ùa về. Hơn hai mươi năm trước, bố còn là chàng người trẻ tuổi hai mươi tuổi, nhiều tham vọng và tham vọng. Bố từ nhỏ đã thừa kế tình yêu âm nhạc từ bà nội, đặc biệt quan trọng đam mê với mô hình thẩm mỹ và nghệ thuật này .Khi em sinh ra thì bà nội đã mất, mẹ bảo bà hát dân ca hay lắm, bà còn biết kéo đàn nhị nữa. Nhưng bố không thích đàn nhị như bà nội, lúc bố 13 tuổi, hay sang nhà người hàng xóm từ bên quốc tế về Nước Ta định cư, nghe người ta kéo đàn vĩ cầm – loại nhạc cụ hiếm có ở Nước Ta rồi theo người ta học kéo đàn .Nhiều năm sau thay đổi, người hàng xóm kia quay lại quê nhà họ Tặng Kèm cho bố một cây vĩ cầm màu nâu nho nhỏ. Cứ như vậy, cây vĩ cầm ấy theo bố đến thời điểm ngày hôm nay đã qua hơn hai mươi năm .Sau này, bố gặp mẹ, bố là chàng trai Hà thành hào hoa, mẹ lại thiếu nữ TP HCM sôi sục, cảm mến chàng người trẻ tuổi chơi vĩ cầm giỏi, ít lâu sau thì về chung một nhà. Mẹ bảo sau khi lập mái ấm gia đình, bố không chơi vĩ cầm tiếp tục như trước nữa, chỉ chú ý làm ăn lo cho vợ con. Mãi đến khi em lên lớp 2, thấy bố đem cây vĩ cầm đã cũ ra vệ sinh, tò mò hỏi mẹ mới biết .Em cứ nghĩ chắc mình sẽ không được nghe bố đàn vĩ cầm. Cho đến năm ngoái, anh trai đi xa về khuyến mãi cho bố một cây vĩ cầm màu nâu bóng, được phong cách thiết kế tỉ mỉ, đặt trong hộp gỗ. Em vẫn nhớ như in hình ảnh bố khi ấy, khuôn mặt vuông chữ điền chất phác của người đàn ông đã ngoài bốn mươi với nước da hơi ngăm bỗng bừng sáng hẳn lên .Đôi mắt thánh thiện thường ngày nheo nheo lại, vết nhăn mờ mờ nơi khóe mắt sau nhiều năm gánh vác mái ấm gia đình thấp thoáng hiện lên. Bố nở nụ cười tươi, đôi tay gầy gầy khẽ vuốt ve cây đàn rồi nhẹ nhàng đặt nó lên, kẹp giữa bờ vai rộng và cần cổ .Bàn tay bố từ từ đưa qua, kéo nhẹ dây đàn, bản nhạc du dương không biết tên vang lên, dù không được điêu luyện như những nghệ sĩ trên truyền hình nhưng nghe vô cùng ấm cúng, xúc động. Hóa ra bố cũng là người nghệ sĩ có tài năng như vậy .Kéo đàn xong, bố nâng niu cây vĩ cầm, cẩn trọng bỏ lại nó vào hộp rồi đem cất đi. Bóng dáng cao gầy, bước chân vững chãi, bình ổn thường ngày nhanh gọn hẳn lên. Sau đó, em cũng không được nghe bố kéo đàn vĩ cầm thêm lần nào nữa .Bố quay trở lại với đời sống thường ngày, vừa lo làm ăn nhỏ, vừa phụ giúp mẹ chăm sóc mái ấm gia đình. Bố là thần tượng của em từ ngày còn bé, luôn ân cần, dịu dàng êm ả, thậm chí còn nhiều món ăn bố nấu còn ngon hơn cả mẹ. Bố không khi nào khắc nghiệt trong việc học tập của em, nhiều lúc sẽ chăm sóc con gái học tập có khó khăn vất vả không, giúp em giảng giải nhiều bài tập khó. Nhiều lần, trời mưa gió mà vẫn phải đến trường, bố đều bỏ việc làm, đưa đón em mới yên tâm .Bố em vốn là người ít nói nhưng rất chu đáo, chăm sóc đến mọi người. Những ngày đặc biệt quan trọng như 20 – 10, 8 – 3, mẹ và em đều sẽ có quà, hai mẹ con lần nào cũng cảm động. Hàng xóm ai cũng thương mến bố, đặc biệt quan trọng là những cụ già, khi nào cũng khen bố còn trẻ mà kiên trì ngồi chơi cờ, tán gẫu với những cụ, những cụ bớt đơn độc hẳn .Mỗi lần như vậy, em đều tự hào vô cùng. Bố chính là người mà em ngưỡng mộ nhất. Bố không chỉ là chỗ dựa vững chãi cho mái ấm gia đình em mà còn là người luôn nhẹ nhàng dạy cho em nhiều bài học kinh nghiệm đạo lý làm người, sống đúng đắn và nhân hậu. Em luôn cảm thấy mình như mong muốn rất nhiều khi được trưởng thành trong sự bảo vệ yêu thương của cha mẹ .Giới thiệu cùng bạn 🍀 Slogan Về Gia Đình 🍀 1001 Câu Nói Gia Đình Là Số 1Văn Tả Người Thân Lớp 6 - 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 23

Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Mẹ – Bài 5

Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 với hình ảnh người phụ nữ tảo tần để lại trong lòng người đọc nhiều xúc cảm .“ Mẹ là duy nhất trên đời, mẹ đã quá khó khăn vất vả rồi, người gan góc nhất trên đời là mẹ, mẹ ơi. Giờ con lớn khôn rồi và con sẽ nên người, thành người tốt trên đời, mẹ tự hào sớm thôi … ” lời bài hát về mẹ mà em thích nhất như nói hộ tình cảm của em dành cho mẹ. Suốt cả quãng đời mình người mà em yêu quý và trân trọng nhất đó chính là mẹ .Mẹ em năm nay gần 40 tuổi, so với phụ nữ thì số lượng tuổi càng nhiều càng thêm những mỗi lo. Mẹ làm nghề kế toán, việc làm gò bó về thời hạn nhưng mẹ rất chu toàn vẫn chăm sóc mái ấm gia đình rất chu đáo. Mẹ có dáng người hơi cao, đầy đặn, mái tóc được uốn xoăn tân tiến lúc nào cũng thơm mùi dầu gội .Gương mặt mẹ thanh tú ngũ quan phối hợp hài hòa, khi còn trẻ mẹ từng là hoa khôi của trường nên được rất nhiều người theo đuổi nhưng mẹ đã chọn bố, lúc đó bố chỉ là anh sinh viên nghèo học giỏi. Về sau mẹ kể rằng mẹ ngưỡng mộ, tôn trọng bố luôn có ý chí và nghị lực kiên cường, em thầm cảm ơn mẹ vì mẹ lấy bố mới sinh ra được em và em trai sau này .Hàng ngày ngoài việc làm bận rộn ở công ty mẹ dành hết thời hạn và tâm lý cho mái ấm gia đình, mẹ em nấu ăn rất ngon, những món ăn mẹ nấu không chỉ rất mê hoặc ở mùi vị mà còn không thiếu dinh dưỡng giúp chúng em luôn có đủ nguồn năng lượng để khôn lớn. Mẹ chăm chút cho mỗi thành viên trong nhà từ bữa ăn tới giấc ngủ, những chiếc áo được là phẳng phiu mỗi buổi sáng đến trường, những món đồ ăn vặt được sẵn sàng chuẩn bị trong túi balo, chiếc chăn được kéo lúc nửa đêm, viên thuốc và những lời vỗ về khi bị ốm .Trước kia em đều xem đó là những điều hiển nhiên nhưng sau này em mới biết rằng để làm những điều đó mẹ phải đánh đổi thời hạn của bản thân mình, gạt bỏ thời hạn nghỉ ngơi thư giãn giải trí hay tụ tập với bè bạn mẹ chọn dành thời hạn cho mái ấm gia đình. Mẹ còn giấu cả những tâm tư nguyện vọng, sở trường thích nghi, tham vọng của bản thân để chăm chút vun đắp tổ ấm, để chúng em được lớn lên vừa đủ và niềm hạnh phúc nhất .Giống như lời bài hát về mẹ mà em thích nhất “ mẹ là duy nhất trên đời, con sẽ khôn lớn trưởng thành, thành người tốt trên đời mẹ tự hào sớm thôi ” em đang cố gắng nỗ lực và nỗ lực từng ngày để trở thành người mà mẹ hoàn toàn có thể tự hào .Mời bạn xem nhiều hơn 🌟 Thơ Chủ Đề Gia Đình Cho Trẻ 🌟 Hay NhấtVăn Tả Người Thân Lớp 6 - 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 24

Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Bố – Bài 6

Đón đọc Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Bố rực rỡ được san sẻ dưới đây :Đối với tôi ba tôi là một thần tượng vĩ đại. Ba rất nghiêm khắc, nhưng ba có một tấm lòng yêu thương mái ấm gia đình vô bờ bến. Đi đâu làm gì ba cũng nghĩ đến chị em tôi. Tôi rất trân trọng và kính yêu ba .Ba tôi năm nay đã ngoài 40 tuổi, ba tôi rất khó khăn vất vả với mái ấm gia đình, nhưng nhìn ba vẫn trẻ hơn nhiều so với tuổi. Tóc ba vẫn còn đen, rất ít khi mới tìm thấy vài sợi tóc trắng. Ba tôi dáng người cao gầy, nhưng nhìn rất khỏe và nhanh gọn .Ba làm cán bộ ở một cơ quan nhà nước, việc làm cũng khó khăn vất vả nhưng ba điều tiết thời hạn rất giỏi. Dù bận mải thế nào ba cũng dành thời hạn tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ ba em rất thích chơi thể thao ; bóng chuyền, bóng bàn, môn nào ba cũng giỏi. Gương mặt ba hao hao như hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị .Tan giờ làm ở cơ quan, ba đi thẳng về nhà, quét dọn nhà cửa đỡ đần cho mẹ, có ngày ba còn vào nhà bếp làm món ăn cho cả nhà. Ba rất giỏi nấu nướng và nấu món nào cũng ngon. Xong việc ba em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây cối xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn nhà em không rộng lắm nhưng có nhiều thứ cây trái. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một khu vui chơi giải trí công viên nho nhỏ .Khi đêm đến, chị em tôi đã say trong giấc ngủ, ba vẫn loay hoay làm thêm một số ít việc làm để tăng thu nhập cho mái ấm gia đình. Ba đã không quản khó nhọc để lo cho đời sống của hai chị em. Ba thường nói với em rằng : dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thấy chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học tập là ba vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “ Công cha như núi Thái Sơn ” thật là cao quý biết dường nào .Ba làm nhiều việc như vậy nhưng ba rất giỏi sắp xếp việc làm nên ba vẫn có thời hạn dắt chúng em đi dạo quanh xóm. Vừa đi, ba vừa kể chuyện hay giảng giải những điều vướng mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì ba cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em hết nhờ ba giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Ba đúng là ông thầy thứ hai, ở nhà .Ba đã khó khăn vất vả rất nhiều để lo cho đời sống của mái ấm gia đình, ba đã dành tổng thể tình yêu thương cho hai chị em tôi. Để đền đáp công ơn ấy, tôi sẽ chịu khó học tập tốt, xứng danh với những gì ba đã hi sinh cho chúng tôi .Mời bạn đón đọc 🌜 Bài Văn Tả Bố Lớp 6 🌜 15 Bài Tả Về Bố Của Em Hay NhấtVăn Tả Người Thân Lớp 6 - 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 25

Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Anh Trai – Bài 7

Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Anh Trai sẽ giúp những em học viên tìm hiểu thêm được văn phong và cách sử dụng từ ngữ linh động .Gia đình là mái ấm luôn vỗ về, chở che tất cả chúng ta. Ở nơi đó tràn trề suối nguồn yêu thương giữa những người thân dành cho nhau. Ở nơi đó có những người anh, người chị, người em luôn sát cánh bên ta như người bạn sát cánh tạo ra cho ta bao tiếng cười và kỷ niệm. Anh trai của em là một người như vậy .Anh năm nay đã 20 tuổi. Số tuổi giữa anh và em chênh lệch khá nhiều nhưng điều đó không ảnh hưởng tác động gì đến tình cảm giữa hai người. Ngày anh chưa đi học ĐH ở nhà anh luôn dành nhiều thời hạn để chơi cùng em. Anh có nước da bánh mật, khuôn mặt chữ điền với đôi lông mày rậm. Đôi mắt bồ câu giống mẹ luôn cười tít cùng hàng mi dài cong vút khiến em là con gái cũng thấy ghen tị. Sống mũi cao và thẳng hay có những giọt mồ hôi li ti đọng trên đó những ngày nóng nực .Vì cần mẫn tập luyện thể thao, thể hình nên tầm vóc anh vừa cao và cân đối. Em thích nhất là được anh cõng lên vai vì khi đó cảm tưởng như sẽ nhìn được cả quốc tế. Anh có năng khiếu sở trường về nghệ thuật và thẩm mỹ, rất giỏi đàn và hát. Giọng anh khi cao nghều, khi trầm ấm cùng với tiếng đàn guitar da diết khiến ai cũng muốn tĩnh mịch lắng nghe. Anh hay hát cho em nghe, dạy em đàn mấy bài hát của mần nin thiếu nhi, mỗi lần đề cập đến âm nhạc anh lại rất vui tươi và cười giòn tan .Cũng có lúc hai bạn bè cùng ngồi học bài. Những bài toán dễ mà em lơ đãng giải sai anh lại cốc đầu trêu em nhắc em phải tập trung chuyên sâu. Bao nhiêu bài toán khó em lại nhờ anh hướng dẫn, anh say sưa giảng những bài toán tới khi em hiểu thì thôi. Những lúc cha mẹ vắng nhà anh lại rủ em ra vườn hái quả và chơi trốn tìm, ở nhà với anh chưa ngày nào là en thiếu vắng đi tiếng cười .Bây giờ anh đi học xa nhà, em nhớ anh lắm, chỉ mong có dịp lễ hoặc cuối tháng anh sẽ về thăm mái ấm gia đình. Mỗi lần về trong balo của anh lại có một túi kẹo, một con búp bê hay chiếc vòng tay xinh xinh làm quà tặng cho em. Sau bao ngày không gặp anh lại ôm em vào lòng niềm hạnh phúc vô cùng .Bố mẹ nói bạn bè với nhau như thể tay chân. Quả đúng như vậy, em rất yêu quý anh trai của em .Chia sẻ cùng bạn 🌹 Bài Văn Tả Bố Lớp 7 🌹 15 Bài Tả Về Bố Của Em Hay NhấtVăn Tả Người Thân Lớp 6 - 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 26

Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Bà – Bài 8

Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Bà đã khắc hoạ hình ảnh người bà thân thương trong lòng mỗi người :Bà nội, đó là hai tiếng gọi thân thương mà tôi được gọi, có biết bao nhiêu người không còn bà để mà gọi và tôi thấy tôi thật niềm hạnh phúc khi được có bà nội trên đời này. Bà không chỉ đơn thuần là một người bà nội mà bà còn là tri ân tri kỉ của tôi. Mọi chuyện tôi đều nói với bà, tâm sự với bà và cho tôi những lời khuyên có ích. Bà như cơn mưa mùa hạ tưới mát tuổi thơ tôi .Bà nội tôi trải qua một cuộc sống lam lũ khó khăn vất vả người phụ nữ sinh ra trong bom đạn do đó bà càng thêm sức dẻo dai chịu đựng. Bà tôi có khuôn mặt mà tôi thấy người ta khen là phúc hậu .

Cuộc đời trải qua biết bao khó nhọc những lúc chạy giặc bà phải ngụp trong nước giấu mình trong bèo kể cả những đoạn mương sông bẩn thỉu nhất. Sau đó khi về nhà chồng, bà tôi một tay nuôi dưỡng bố và các bác của tôi trong khi đó ông nội còn đang bận công tác ngoài thủ đô. Một mình chăm sóc bảy người con tôi thấy bà nội tôi thật khỏe khoắn. Thật không may, về già bà nội tôi lại bị tai biến mạch máu não.

Mặc dù đã tám mốt tuổi thế nhưng trông bà tôi vẫn trẻ như hồi còn sáu mươi. Ai vào cũng phải khen nước da hồng hào trắng khỏe, khuôn mặt bà giờ không còn được tươi tắn đẹp tươi như thuở xưa nữa mà thay vào đó là những những nếp nhăn chằng chịt. Nghe bố tôi nói rằng bà tôi thời xưa xinh lắm, đẹp lắm và cho đến giờ đây cái tuổi xế bóng chiều tôi vẫn thấy bà tôi rất đẹp .Đó là vì nước da trắng vốn có của bà nội, là mái tóc tuy đã ở cái tuổi tám mốt nhưng lại chỉ điểm vài sợi trắng trên đầu. Khi gội đầu thì không còn nhìn thấy những sợi trắng đó nữa. Mái tóc dài thời xưa của bà được cắt ngắn đi cho ngăn nắp và dễ gội. Khuôn mặt ấy vẫn phúc hậu như ngày nào nhưng lại thật là đáng thương khi khuôn mặt ngày càng béo ra, không phải vì mập mạp mà là do bệnh .Nói đúng hơn là bị phù mặt, những vết nám chấm to như những mụn ruồi Open trên mặt của bà. Mắt của bà híp lại, đôi lông mày rụng hết phần dưới đi, mi mắt cũng rụng còn lại những sợ mi ngắn cũn. Điều đó không làm bà xấu đi mà làm bà đẹp hơn vì sau căn bệnh ấy bà vẫn đẹp, vẫn trẻ như vẫn còn sáu mươi .Dáng hình của bà nội tôi giờ đây vì bệnh mà béo lên, nhưng khổ nỗi bà chỉ béo mỗi phần bụng còn chân tay thì lại gầy gò. Không kể đến cánh tay bên phải bị liệt, bà không hề tự xúc cơm được nữa mà phải có người xúc cho. Còn gì khổ hơn khi mất đi một cánh tay, tôi thương bà tôi nhiều lắm cả cuộc sống tu nhân tích đức mà đến cuối đời lại không hề sống một đời sống an lành .Nhiều khi bà nội tôi khóc như trẻ con, những nếp nhăn xô lại và những giọt nước mắt ào ra trên hai gò má. Cái miệng mếu xệch đi trông mà không kìm được nước mắt, gặp người thân đi xa về bà càng khóc nhiều hơn. Mỗi đêm bà dậy đi vệ sinh tôi tỉnh giấc nghe thấy những hơi thở khó khăn vất vả của bà mà chạnh lòng nghĩ bản thân chưa làm được gì cho bà. Cứ mỗi lần đứng lên ngồi xuống là cả một sự khó nhọc của bà ngay cả khi lật mình khi ngủ nữa .Bà tôi cơ cực vậy đấy và giờ đây tôi yêu thương bà hơn bất kể điều gì, cả cuộc sống ấy tôi sẽ cố gắng nỗ lực giúp cho bà vui mỗi ngày. Mai này lớn lên tôi sẽ trở thành một bác sĩ giỏi để chữa bệnh cho những người bà thoát khỏi căn bệnh quái ác kia .Mời bạn đón đọc 🌜 Câu Đố Chủ Đề Gia Đình 🌜 Đố Vui Kiến Thức HayVăn Tả Người Thân Lớp 6 - 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 27

Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Ông – Bài 9

Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Ông đã gửi trọn những tình cảm thương quý của người cháu hiếu thảo .Gia đình luôn là nơi mà ta nhận được tình yêu thương vô bờ bến. Em cũng vậy, trong mái ấm gia đình, em luôn nhận biết bao tình yêu thương từ mọi người nhưng người em yêu quý nhất đó chính là ông ngoại của em .Ông em năm nay đã gần tám mươi tuổi nhưng ông vẫn còn khỏe lắm. Ông có dáng người, hơi gầy do tuổi đã cao với một làn da hơi ngăm của một người con xuất thân từ miền biển đầy nắng, gió. Mái tóc ông giờ đã thưa, không còn dày như khi còn trẻ, điểm những khoảng chừng tóc trắng như cước .Khuôn mặt hiền lành, phúc hậu như ông tiên trong truyện cổ tích, khuôn mặt ấy hơi gầy gò, nhăn nheo những nếp nhăn xô lại vào nhau cùng những chấm đồi mồi do tín hiệu của tuổi tác. Tuy vậy, đôi mắt ông vẫn sáng trong như vì sao trên khung trời, nhìn rõ được mọi vật xung quanh. Hai gò má ông cao, cùng vầng trán nhẵn nhụi tựa như hình ảnh của Bác Hồ kính yêu cũng hiền hậu như vậy. Đôi bàn tay của ông tuy đã yếu, những đường gân tay nổi hẳn lên nhưng hằng ngày ông vẫn làm những việc nhỏ trong mái ấm gia đình như chăm nom cây cối, cho chim ăn .Ông thường mặc phục trang rất giản dị và đơn giản. Ở nhà ông chỉ mặc áo sơ mi, áo phông thun cùng chiếc quần dài ống rộng, khi đi ra ngoài hay đến những dịp lễ quan trọng, ông lại khoác lên mình khi thì bộ quần áo ka-ki đậm màu, khi thì bộ com-lê trung tuổi khiến cho ông trở nên đầy uy thế .Ông em rất thích đọc sách, ngày ngày, ông đều đeo chiếc kính lão nhỏ, ngồi trước ban công đọc những cuốn sách về mọi nghành, vậy nên ông là một kho kiến thức và kỹ năng sâu rộng. Ông thường kể cho em nghe những câu truyện về rất lâu rồi, về cuộc chiến tranh, về đời sống con người, những tập tục truyền thống cuội nguồn, những lúc như vậy, em lại đắm chìm trong giọng nói ấm cúng mà cũng có phần dõng dạc của ông .Ông rất yêu thương em, ông luôn dạy dỗ, chỉ bảo em từng li từng tí, ông dạy em những bài học kinh nghiệm làm người thâm thúy, dạy em cách trở thành một con người tự lập. Những lúc rảnh rỗi, ông lại đưa em đi chơi, mua những thứ đồ ăn em thích, kể chuyện cho em nghe và khi nào trên môi ông cũng nở nụ cười đầy thánh thiện, ấm cúng như ánh nắng mặt trời vậy .Em rất yêu quý ông ngoại của em. Cả cuộc sống ông đã luôn quyết tử hết mình để con cháu có được ngày ngày hôm nay. Ông luôn là một người ông với những đức tính tốt đẹp để em noi theo. Em mong ông sẽ luôn khỏe mạnh để mãi ở bên cạnh em .Chia sẻ cùng bạn 🌹 Ca Dao Về Mẹ 🌹 Những Câu Tục Ngữ Về Mẹ Ý NghĩaVăn Tả Người Thân Lớp 6 - 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 28

Tả Người Thân Của Em Lớp 6 Ngắn Gọn – Bài 10

Tả Người Thân Của Em Lớp 6 Ngắn Gọn viết về bố sẽ là tài liệu có ích trong quy trình ôn tập để những em học viên chuẩn bị sẵn sàng cho những kỳ thi của mình .Trong mái ấm gia đình tôi, bố tôi là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn lắng nghe mọi người nói và đặc biệt quan trọng là tôi .Bố có một thân hình to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn trợ giúp mọi người trong mái ấm gia đình. Bố có một đôi tay nổi cơ bắp, bàn tay bố có nhiều vết chai cứng như đá vì phải thao tác nhiều. Mặt bố tròn, mũi cao, mồm rộng, để râu và bố có đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp .Hôm nào tôi đi học, bố và mẹ cũng ra tiễn tôi. Bố dặn dò tôi rất kỹ, nào là “ đi học ngày hôm nay phải … ”, rồi thì “ phải nghe lời cô giáo … ”, nhưng câu ở đầu cuối vẫn là “ con đi đường cẩn trọng nhé ”. Khi đi học về, đang dắt xe vào nhà thì lời nói của bố từ trong nhà vọng ra “ Con đã về rồi à ? ”. Nhưng bố cũng rất nghiêm khắc, những hôm nào tôi mắc khuyết điểm, hay bị điểm kém thì bố lại bắt tôi làm bản kiểm điểm. Tuy vậy, nhưng tôi vẫn yêu bố .Bố tôi ! Một người trụ cột trong mái ấm gia đình. Đối với tôi, bố cho việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ thì cho qua. Bố tôi là một tấm gương sáng cho mái ấm gia đình. Tục ngữ có câu “ con không cha như nhà không có nóc ” và đúng là như vậy. Bố tôi như người cha trong câu tục ngữ ấy, là một con người mẫu mực, một trụ cột không hề thiếu trong mái ấm gia đình tôi. Là một người siêng năng, kiên trì, mưu trí khác hẳn những người khác và đã có dự tính làm gì thì phải làm cho bằng được nên bố tôi được rất nhiều người kính trọng .Tôi rất tự hào khi là con trai của bố, con sẽ luôn ghi nhớ những điều bố dạy bảo và sẽ nỗ lực học thật giỏi để không phụ công ơn của bố .Chia sẻ thêm cùng bạn những bài văn mẫu tả người thân dành cho học viên lớp 6 trong video sau :Gửi đến bạn 🍃 Bài Văn Tả Mẹ 🍃 Tuyển Tập 15 Bài Văn Về Mẹ Hay NhấtVăn Tả Người Thân Lớp 6 - 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 29

Tả Về Người Thân Của Em Lớp 6 Đạt Điểm Cao – Bài 11

Tả Về Người Thân Của Em Lớp 6 Đạt Điểm Cao viết về người ông sẽ mang đến những gợi ý mê hoặc để những em học viên tìm hiểu thêm và triển khai xong tốt bài viết của mình .Trong mái ấm gia đình, em yêu quý tổng thể mọi người, nhưng người mà em thương mến nhất, kính trọng nhất vẫn là ông nội. Bất cứ khi nào, hình ảnh ông hiện lên cũng thật hiền hậu, ấm cúng trong trái tim em .Ông em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, cái tuổi đã không còn tươi tắn gì, cái tuổi đã nếm trải đủ mọi khó khăn vất vả, lo toan của đời sống. Dáng người ông gầy gầy, tuy nhiên bước chân đi vẫn còn nhanh gọn. Ở nhà ông ăn mặc rất giản dị và đơn giản, chỉ là chiếc áo sơ mi kẻ hoặc chiếc áo phông thun trắng cùng chiếc quần ống rộng .Khi đi ra ngoài hoặc dự những buổi lễ quan trọng ông lại khoác lên mình khi thì bộ quần áo ka-ki đậm màu, khi thì bộ com-lê trung tuổi khiến cho ông trở nên đầy uy thế. Ông nội em có khuôn mặt vuông chữ điền đã đầy những vết nhăn theo năm tháng. Khoé mắt lấm tấm những chấm đồi mồi và vết chân chim, nhưng so với em, ông đẹp lão lắm .Ngày xưa đi bộ đội, ông bị một viên đạn bắn qua mắt nên chỉ còn một bên mắt hoạt động giải trí. Nhưng có lẽ rằng đúng như mọi người vẫn nói : “ Ông Trời không lấy hết đi của ai khi nào ” nên bên mắt còn lại của ông em vẫn nhìn rõ. Ông ít khi dùng đến kính để đọc báo, đọc sách. Ông chỉ mang theo khi đi họp đâu đó trong phường .Ông em có mái tóc dài, bạc trắng giống hệt ông Tiên trong câu truyện cổ tích mẹ vẫn kể cho em nghe hằng đêm. Em rất thích được ngồi chải tóc cho ông, được hít hà hương thơm thảo dược toả ra từ mái tóc của ông. Nào là bồ kết, sả, bưởi, hương nhu, mần trầu. Chúng quyện lại với nhau tạo thành một mùi thơm dịu nhẹ mà khó lòng quên được. Em thích nhất là được nắm bàn tay ông. Tuy bàn tay gầy guộc, đầy những xương nhưng bàn tay ấy lại ấm cúng vô cùng .Hồi em còn nhỏ, bàn tay đó đã thay ba mẹ chăm nom cho em, bế bồng em mỗi khi em khóc, bón cho em từng miếng cơm, thìa cháo. Bàn tay của ông còn xoa đầu em mỗi khi em được điểm tốt, vồ về em trong những giấc ngủ say. Bàn tay ấy nuôi nấng những mần nin thiếu nhi trong vườn để trưởng thành qua bão táp, vươn lên can đảm và mạnh mẽ .Em thường ra vườn xem ông chăm nom cây. Đôi bàn tay khôn khéo của ông uốn từng nhánh cây, tỉa từng chiếc lá, nâng niu, vun xới từng gốc hoa. Ông lý giải cặn kẽ cho em ý nghĩa của từng loài cây, bông hoa trong vườn. Loài hoa tùng, cúc, trúc, mai tượng trưng cho khí tiết thanh cao, hiên ngang và ý niệm sống đứng đắn của người quân tử .Cây si bon sai đặt trong chiếc khay gốm hình bầu dục có năm tầng lá so le, ông bảo tượng trưng cho năm điều cốt yếu trong đạo làm người là nhân, nghĩa, lễ, tín, trí. Không chỉ khéo tay khi làm vườn, ông em còn là người có vốn hiểu biết uyên bác. Ông dạy cho e những bài học kinh nghiệm địa lí, lịch sử dân tộc, kể lại những chiến tích hào hùng của dân tộc bản địa. Ngoài ra ông còn hoàn toàn có thể nói được tiếng Trung, tiếng Pháp, tiếng Nhật. Vì thế mà em rất tự hào và khâm phục ông em .Em rất yêu quý ông nội của em. Cả cuộc sống ông đã luôn quyết tử hết mình để con cháu có được ngày thời điểm ngày hôm nay. Ông luôn là một người ông với những đức tính tốt đẹp để em noi theo. Em mong ông sẽ luôn khỏe mạnh để mãi ở bên cạnh emChia sẻ cùng bạn 🌹 Tả Mẹ Đang Nấu Cơm 🌹 15 Bài Văn Tả Mẹ Nấu Ăn Hay NhấtVăn Tả Người Thân Lớp 6 - 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 30

Tả Về Người Thân Lớp 6 Của Học Sinh – Bài 12

Tả Về Người Thân Lớp 6 Của Học Sinh viết về người chị thân yêu của mình. Chúng tôi đã san sẻ dưới đây để bạn đọc tiện theo dõi .Gia đình em có bốn thành viên, gồm có có cha mẹ và hai chị em gái chúng em. Gia đình em luôn yêu thương, chăm nom lẫn nhau, hai chị em em thì thường san sẻ với nhau những vui buồn của đời sống, học tập. Với em, chị gái của mình không chỉ là một người chị mẫu mực luôn nhường nhịn, chăm nom của em mà còn là một người bạn tri kỉ, một người mà em yên tâm khi tâm sự những gì đã trải qua trong đời sống .Chị của em năm nay mười lăm tuổi, tuy hai chị em có sự cách biệt về tuổi tác nhưng không vì thế mà chúng em xa cách, sự không tương đồng. Em và chị gái của mình rất hợp tính nên hoàn toàn có thể thuận tiện tâm sự, chuyện trò một cách tự do nhất. Mọi người thường nói nhà mà có hai chị em gái thì liên tục xảy ra tranh giành, xung đột, chị em thường khắc khẩu, không hợp nhau .Nhưng điều ấy không hề xảy ra trong quan hệ của chị em em, chúng em luôn yêu quý và ý thức được vị trí cũng như nghĩa vụ và trách nhiệm của mình, so với chị em thì luôn nhường nhịn, chăm nom cho em. Còn em thì yêu thương, tôn trọng chị của mình. Chị của em vô cùng xuất sắc, không những là một học viên xuất sắc ưu tú của lớp mà còn là một người cán bộ lớp đầy mẫu mực, chị em tuy học giỏi nhưng không hề tỏ ra kiêu căng, luôn chăm sóc trợ giúp đến bạn hữu cũng như những người xung quanh mình .Chị em nổi tiếng trong trường vì những đức tính tốt bụng, khiêm nhường ấy, do đó mà mỗi lần có người nhắc đến chị em là em không kìm chế nổi sự tự hào dâng trào trong mình. Chị em không chỉ là một học viên xuất sắc ưu tú mà còn là một người con ngoan của mái ấm gia đình em. Chị luôn lễ phép với cha mẹ, ông bà, chăm nom, nhường nhịn em .Chị còn là một người vô cùng đảm đang, những việc làm nhà đều được chị hoàn thành xong một cách xuất sắc, chị hoàn toàn có thể nấu cơm, rửa bát, quét nhà. Chị nấu ra rất nhiều những món ăn ngon, trong đó món ăn mà em yêu quý nhất đó chính là món trứng cuộn của chị làm. Những lát trứng cuộn vàng ươm, được chị tráng một cách khôn khéo, mùi vị thơm ngon không kém món ăn do mẹ em làm là bao .Em có một người chị tuyệt vời, đó là người luôn chăm nom, chăm sóc tận tình, cũng là một người bạn mà em tin yêu khi san sẻ những buồn vui của đời sống, học tập, chị luôn lắng nghe với thái độ chân thành và cho em những lời khuyên thật có ích .Gửi đến bạn 🍃 Tả Ngoại Hình Của Mẹ 🍃 15 Bài Văn HayVăn Tả Người Thân Lớp 6 - 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 31

Tả Một Người Thân Trong Gia Đình Em Lớp 6 – Bài 13

Tham khảo bài văn Tả Một Người Thân Trong Gia Đình Em Lớp 6 viết về mẹ giúp những em học viên hoàn toàn có thể trau dồi vốn từ thêm đa dạng và phong phú .Vào một lúc nào đó, khi khoảng trống yên tĩnh, tôi ngồi bên hành lang cửa số và những dòng tâm lý về mẹ chạy qua tôi .Mẹ tôi là hiệu phó của một trường Mầm non. Mẹ rất đẹp và còn rất trẻ nhưng đôi bàn tay đã dần Open những vết chai. Hằng ngày, với đôi bàn tay ấy, mẹ đã dắt tôi đến trường, nấu cho mái ấm gia đình những bữa ăn ngon lành … Mẹ luôn bận rộn chẳng mấy khi được nghỉ ngơi. Hồi tôi còn nhỏ, chưa có em nên bao nhiêu thời hạn, tình cảm, mẹ dành hết cả cho tôi .Khi mẹ sinh em bé, nhìn mẹ chăm em, tôi đã nghĩ rằng hình như mẹ chỉ lo cho em, không chăm sóc tới tôi. Lúc ấy, tôi đã giận mẹ. Bây giờ nghĩ lại, tôi thấy mình thật buồn cười và trẻ con quá. Tôi mong mẹ có thật nhiều thời hạn dành cho chị em tôi. Tôi muốn kể cho mẹ nghe nhiều chuyện vui chỉ để nhìn thấy nụ cười trên môi mẹ. Tôi muốn mẹ có nhiều thời hạn rỗi để nghe nhạc, bởi đó là sở trường thích nghi của mẹ. Nhưng mẹ nào đâu có thời hạn .Tôi nhớ, có một lần, sau khi đi làm về, mẹ có vẻ như căng thẳng mệt mỏi và chợt nổi cáu với tôi. Tôi tức lắm và “ trả thù ” lai bằng cách không học bài, không làm bài tập. Đêm ấy, tôi chợt nghe tiếng mẹ khóc. Mẹ khóc vì tôi. Tôi khởi đầu hối hận, nước mắt chảy dài, thấm lên trên gối. Đó là đêm tôi khó ngủ nhất, với bao tâm lý day dứt trong đầu. Hôm sau, mẹ xin lỗi tôi vì vô ý cáu giận. Nhưng còn tôi, tôi cũng có lỗi cơ mà. Tôi day dứt quá, tôi thầm hứa phải nỗ lực chuộc lỗi với mẹ. Và những bạn biết không, tôi đã làm được điều đó .Cũng có ngày, tôi làm mẹ buồn chỉ vì cái tính hay hờn dỗi của tôi. Hôm ấy là một ngày rất quan trọng so với mẹ. Tôi cũng háo hức chờ cái ngày ấy, ngày mẹ tôi bảo vệ luận văn thạc sĩ. Bạn bè và những người thân trong mái ấm gia đình đều tập trung chuyên sâu ở nhà tôi để sẵn sàng chuẩn bị đến dự buổi bảo vệ luận văn của mẹ. Khi sắp đi, tôi vô tình làm ngã đứa em họ. Bố mắng tôi. Tôi bực mình và dỗi không đến dự lễ bảo vệ luận văn của mẹ. Mẹ buồn mãi, tôi cũng vậy, nhưng bộ mặt lạnh nhạt của tôi đã giấu đi tâm trạng thật .Mẹ mắng, thậm chí còn giận tôi cũng chỉ vì muốn tôi nên người, nhưng tôi đã bỏ ngoài tai toàn bộ. Sáu này, khi đã biết nghĩ, tôi nghĩ đến một ngày nào đó, khi tôi đã trưởng thành, khi tôi là một người thành đạt và niềm hạnh phúc thì mẹ tôi đã già, và rồi, mẹ sẽ qua đời, chúng tôi không được thấy mẹ nữa. Nghĩ đến đó tôi bật khóc, và tôi cầu nguyện, cầu cho mẹ luôn ở bên tôi, tôi luôn bên mẹ. Hai mẹ con cứ thế, dắt tay nhau đi vào đời sống .Tôi muốn nói với mẹ tôi : “ Mẹ ơi, khi con còn nhỏ, mỗi khi vấp ngã, mẹ đã đỡ con dậy, nâng bước con đi. Giờ đây, con đã trưởng thành, con đang đi từng bước chắc như đinh trên đôi chân mẹ đã dạy con đi. Con sẽ đi thật xa nhưng mẹ luôn ở trong trái tim con. Mẹ ơi, con yêu mẹ rất nhiều ” .Ngoài ra, tại SCR.VN còn có 🦋 Tả Người Thân Đang Làm Việc 🦋 15 Bài Mẫu Điểm 10Văn Tả Người Thân Lớp 6 - 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 32

Bài Văn Miêu Tả Người Thân Lớp 6 Ấn Tượng – Bài 14

Bài Văn Miêu Tả Người Thân Lớp 6 Ấn Tượng viết về bà ngoại có những ý tứ rực rỡ cùng những tình cảm chân thành được gửi gắm vào từng câu chữ .Em được lớn lên trong những câu truyện cổ tích của bà, nhiều câu truyện hay và ý nghĩa đã giúp em lớn lên, nuôi dưỡng tâm hồn và cũng chan chứa biết bao tình cảm yêu dấu của bà dành cho em. Bà ngoại là người bà mà em vô cùng yêu dấu và hết mực kính trọng, bên cạnh bà em luôn cảm thấy có một tình cảm ấm cúng, khiến em vui tươi, niềm hạnh phúc mỗi lúc ở bên .Bà ngoại em năm nay gần tám mươi tuổi, tóc của bà đã chuyển sang màu trắng cước, đôi mắt của bà đã có những nếp nhăn xung quanh do của tuổi già, nhưng nó càng làm cho mắt bà càng thêm ấm cúng, tràn ngập yêu thương. Đôi mắt bà luôn cho em cảm xúc ấm cúng, bởi khi nào bà cũng nhìn em bằng ánh mắt yêu dấu nhất, đem lại cho em cảm xúc nhẹ nhàng, yên bình và chở che như khi còn nhỏ vậy .Bà ngoại em tuy tuổi đã cao nhưng bà vẫn vô cùng khỏe mạnh, nhiều việc làm nhà bà vẫn làm vô cùng thành thục và khôn khéo, mỗi khi có dịp về thăm bà thì bà ngoại lại nấu cho em những món ăn thật ngon như : thịt kho nước dừa hay sườn xào chua cay …, không những vậy mà bà còn dạy cho em tự làm những món ăn đơn thuần nên mỗi lần được về thăm bà thì em đều cảm thấy rất vui trong lòngKhi còn nhỏ, vì cha mẹ em bận công tác làm việc nên mẹ em đã gửi em cho bà ngoại chăm nom, bà đã chăm nom cho em rất ân cần, yêu thương chú ý em từ những thứ vặt vãnh nhất, dạy em nhiều điều hay lẽ phải và đọc cho em thật những câu truyện cổ tích mê hoặc. Bà hay kể cho em về câu truyện chàng Thạch Sanh can đảm và mạnh mẽ giết đại bàng cứu công chúa Quỳnh Nga, hay cô Tấm thùy mị bước ra trong khoảng chừng quả thị, nàng Bạch Tuyết, cô bé lọ lem … Những câu truyện của bà gắn liền với những kí ức tuổi thơ của em .Bà ngoại là một người vô cùng tháo vát. Khi còn trẻ bà đã vừa lo việc đồng áng, vừa chăm nom cho năm người con thơ dại, tuổi ăn chưa no lo chưa tới, bà em hoàn toàn có thể làm được rất nhiều thứ hữu dụng khác giống như đan rổ rá, làm quạt mo, … Bà em vô cùng khéo tay nên những vật phẩm mà bà làm ra đều rất thích mắt và đáng yêu và dễ thương .Và giờ đây, tuy bà đã tuổi đã cao nhưng mà bà vẫn làm những việc làm trông nom vườn tược, chăn nuôi, trồng hoa quả … Bà luôn nhắc với chúng em ví như không làm gì mà chỉ ngồi một chỗ thì bà rất buồn tay, buồn chân, vì thế mà bà trồng trọt, chăn nuôi giống như một nụ cười của cuộc sống .Tuy em chỉ hoàn toàn có thể về thăm bà ngoại những dịp đặc biệt quan trọng như lễ tết hay hè nhưng tình cảm yêu quý của em dành cho bà sẽ luôn trong tâm lý em, những kí ức bên bà luôn sôi động trong tâm hồn, gợi nhắc về tấm lòng nhân hậu, yêu dấu của bà dành cho em .Em mong bà sống thật lâu cùng chúng em để khi lớn lên chúng em hoàn toàn có thể yêu thương, phụng dưỡng bà, đền đáp phần nào ơn dưỡng dục của bà dành cho chúng emSCR.VN khuyến mãi bạn 💧 Bài Văn Tả Mẹ Đang Làm Việc 💧 15 Bài Văn Mẫu Hay NhấtVăn Tả Người Thân Lớp 6 - 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 33

Tả 1 Người Mà Em Yêu Quý Lớp 6 Học Sinh Giỏi – Bài 15

Tả 1 Người Mà Em Yêu Quý Lớp 6 Học Sinh Giỏi với hình ảnh người bà dưới đây là một bài viết được nhìn nhận cao bởi giọng văn mạch lạc cùng những hình ảnh miêu tả sinh động .Trên đường đi học về em chợt thấy một bạn nhỏ đang nắm tay bà của mình, vừa đi vừa ríu rít kể chuyện ở lớp cho bà nghe. Lúc đó, nỗi nhớ bà trong lòng em dâng lên. Bao kỉ niệm với bà ùa về trong kí ức .Năm nay bà đã hơn bảy mươi tuổi. Làn da bà nâu xạm hằn rõ những dấu vết của thời hạn. Đôi tay bà gầy guộc. Dáng người nhỏ khi nào cũng quay quồng, vội vã. Bà em là một người nhân hậu, bà rất chu đáo, hay chăm sóc đến mọi người xung quanh. Bà có nụ cười rất phúc hậu. Với con cháu khi nào bà cũng hết mực yêu thương. Mỗi buổi sáng thức dậy bà đều quét tước, quét dọn quanh nhà, cho gà ăn. Đến trưa bà lại sẵn sàng chuẩn bị bữa cơm chờ mọi người đi làm về .Bà em là một người giàu lòng thương người. Hàng xóm ai gặp khó khăn vất vả bà cũng chuẩn bị sẵn sàng trợ giúp. Với ai bà cũng rất cởi mở nên mọi người trong xóm cũng thường hay lui tới nhà bà em để trò chuyện. Bà thương con cháu lắm. Vì mái ấm gia đình em ở thành phố nên mỗi năm chỉ về nhà vài ba lần lần vào dịp nghỉ lễ. Những ngày em về quê bà rất nuông chiều em, bà chuẩn bị sẵn sàng bao nhiêu đồ ăn ngon cho em. Mỗi sáng thức dậy, em lại được cùng bà ra vườn hái rau về nấu bữa sáng cho cả nhà .Đến khi nhà em chuẩn bị sẵn sàng lên xe quay trở lại thành phố, bà dặn dò cẩn trọng mọi thứ. Mỗi lần như vậy, bà lại đứng lặng để nhìn theo chiếc xe khách đến khi xe chạy khuất phía cuối đường. Em biết lúc ấy bà đã khóc, bà quay mặt đi để không ai nhìn thấy những giọt nước mắt của mình. Em chỉ muốn chiếc xe ngừng lăn bánh để được ở bên bà thật lâu .Em nhớ có lần em mắc lỗi, bị cha mẹ mắng em đã trốn cả một buổi trưa, không về ăn cơm. Không ngờ đến lúc quay trở lại bà vẫn ngồi trước hiên nhà chờ em. Không những thế bà còn đợi em về để cùng ăn vì nghĩ em không hay ăn cơm một mình. Hôm đó em cảm thấy mình thật có lỗi với bà. Vì sự bướng bỉnh của mình mà bà phải chịu khổ cực. Kể từ đó dù có giận đến đâu em cũng cố gắng nỗ lực bình tĩnh và tâm lý kĩ mọi việc. Ngày thường bà cũng dạy cho em sự kiên trì, tỉ mỉ qua từng việc làm của bà. Em học được từ bà rất nhiều đức tính tốt .Trong nhà hễ có ai ốm là bà chăm nom tận tình, chu đáo. Có những đêm em bị ốm, bà đã thức trắng để trông cho em ngủ. Bà bón từng miếng cháo, dỗ dành em từng chút một. Cảm giác sao mà ấm cúng đến thế. Có bà ở bên mọi thứ thật yên bình. Em luôn nhớ mãi những câu truyện cổ tích bà hay kể, những câu truyện đã nuôi dưỡng tâm hồn em từ thuở thơ bé. Bà còn hay kể chuyện từ ngày bà còn trẻ, chúng em ngồi quanh phản tròn xoe mắt lắng nghe bà kể từng cụ thể. Chúng em thấy hứng thú lắm bởi câu truyện nào bà kể cũng mê hoặc .Em luôn muốn được sống bên bà để được bà yêu thương chăm nom và hoàn toàn có thể chăm nom, phụng dưỡng bà. Em muốn có bà bên cạnh như bạn nhỏ kia để được ríu rít tâm sự mọi chuyện vui buồn ở lớp cho bà nghe .Đừng bỏ lỡ 🔥 Bài Văn Tả Mẹ Lớp 7 🔥 15 Bài Biểu Cảm Về Mẹ Hay NhấtVăn Tả Người Thân Lớp 6 - 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 34

Văn 6 Tả Người Thân Của Em Đặc Sắc – Bài 16

Văn 6 Tả Người Thân Của Em Đặc Sắc viết về em gái dưới đây giúp những em học viên rèn luyện năng lực sử dụng ngôn từ sao cho hay và ấn tượng .Cũng như bao đứa trẻ khác, tôi được sinh ra trong một mái ấm gia đình nhỏ rất niềm hạnh phúc. Gia đình tôi gồm có bốn thành viên, bố, mẹ, tôi và em gái tôi. Tôi đều yêu quý mọi người trong nhà người tôi yêu thương nhất đó chính là bé Min, em gái của tôi. Em đã mang đến cho mái ấm gia đình tôi nhiều niềm vui và niềm hạnh phúc .Bé Min nhà em năm nay lên 6 tuổi. Em rất xinh xắn mà lại rất biết nghe lời người lớn dạy bảo nên mọi người ai ai cũng thương mến em. Bé nhìn rất đáng yêu và dễ thương với hai má bầu bĩnh ửng hồng. Em có nước da giống mẹ nên rất trắng hồng và mịn màng. Đôi mắt em to tròn như hai hạt nhãn. Cái mũi cao, nhỏ bé. Nổi bật trên khuôn mặt tươi đẹp ấy là đôi môi trái tim đỏ hồng chúm chím .Min trông ngây thơ như một thiên thần nhỏ bé. Mái tóc dài được buộc bởi bím tóc màu hồng trông thật là xinh. Thân hình em mũm mĩm thật dễ thương và đáng yêu khiến cho ai ai nhìn vào cũng thấy yêu. Đôi bàn tay bé nhỏ trắng hồng. Cô nàng cũng rất điệu, rất thích màu hồng và những chiếc nơ nhỏ xinh .Mới ngày nào, Min còn là một đứa bé bước những bước chập chững và cất những lời nói bi bô mà giờ đây, em đã trở thành một cô bé lớp một lém lỉnh. Em còn hoàn toàn có thể trợ giúp cha mẹ những việc vặt trong nhà. Đôi lúc, em cũng tỏ ra nghịch ngợm với những trò đùa tai quái của mình để quậy phá tôi. Đùa nghịch là như vậy, tôi biết em rất yêu quý tôi. Cứ khi nào hai chị em ở nhà là bé lại quấn lấy tôi không rời .Min hẳn là một cô nhóc rất mưu trí. Em rất thích hỏi những câu hỏi tại sao, luôn luôn tò mò vì những điều mới lạ. Khi ngồi vào bàn học, Min tỏ ra rất tập trung chuyên sâu. Bé chú ý viết chữ, những nét chữ của bé tròn trịa, xinh đẹp như chính bé vậy. Không chỉ viết đẹp thôi đâu, em gái em còn có năng khiếu sở trường về hội họa nữa. Trên tường trong phòng em dán rất nhiều những bức tranh do chính tay em vẽ .Năm ngoái, bé Min còn được tham gia cuộc thi vẽ tranh thành phố và đạt giải Nhì nữa đấy. Bé thế thôi nhưng Min lại rất thật sạch. Thân thể, tóc tai, áo quần khi nào cũng thơm tho. Sách vở, vật dụng học tập khi học xong đều được bé sắp xếp ngay ngắn. Min thân thiện như vậy nên bạn hữu ai cũng thích chơi với em. Lớp một thôi mà đã tự ý thức được mình phải học tập siêng năng để nuôi dưỡng tham vọng làm cô giáo. Điều này càng làm tôi khâm phục em hơn .Tôi yêu thương bé Min nhiều lắm. Bé đã mang lại nhiều niềm vui tiếng cười cho mọi người trong mái ấm gia đình. Tôi mong sao tình chị em của tôi và Min mãi bền chặt như vậy .Chia sẻ thêm cùng bạn 🍀 Bài Văn Tả Mẹ Lớp 5 🍀 15 Bài Tả Về Người Mẹ Hay NhấtVăn Tả Người Thân Lớp 6 - 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 35

Văn Tả Người Thân Lớp 6 Ngắn Hay Nhất – Bài 17

Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Ngắn Hay Nhất viết về ông nội đã để lại nhiều xúc cảm so với bạn đọc :Người thân trong mái ấm gia đình, mỗi người đều có một vị trí quan trọng trong lòng em. Cha mẹ là người sinh em ra và nuôi em khôn lớn thành người. Ông bà luôn thương mến và chăm nom cho em. Có lẽ trong toàn bộ mọi người, ông nội là người em thân thương và kính yêu nhất .Ông nội em là một người phúc hậu. từ những ngày còn bé cho đến tận giờ đây, em vẫn nhớ về thói quen xoa đầu và nở một nụ cười nhân hậu mỗi lần em làm được việc tốt khiến cho ông vui. Giọng nói của ông rất nồng ấm và hiền hậu, y hệt của ông Bụt bước ra trong quốc tế cổ tích vậy .Em rất thích được nằm nghe ông kể chuyện, mỗi lần như thế, em như được trở lại với quốc tế của rất lâu rồi – quốc tế của nhiều cô gái thánh thiện, những chàng trai siêng năng, chất phác, ở hiền gặp lành, kiên trì rồi cũng có ngày được nếm quả ngọt. Qua mỗi câu truyện, ông đều giảng giải cho em nghe những bài học kinh nghiệm ẩn giấu bên trong và muốn em phải luôn nhớ chúng. Nhờ có những câu truyện của ông mà em lớn khôn hơn .Ông nội em tuổi đã xế chiều, mái tóc đã bạc đi nhiều nhưng ông vẫn còn sáng suốt lắm. Mỗi sáng, ông đều dậy sớm tập thể dục, tưới nước cho mấy chậu hoa phong lan quý của mình. Chiều chiều, ông lại đi dạo quanh làng chào hỏi hàng xóm nên ai cũng rất yêu quý ông .Ông rất thích chơi cờ và đọc báo. Mỗi buổi chiều chủ nhật, em đều theo ông ra lũy tre đầu làng, xem ông chơi cờ với mọi người. đôi tay gầy điểm những vết đồi mồi nhấc quân cờ đi vô cùng đúng chuẩn. Ông chơi cờ hay lắm, người nào cũng thích xem. Mỗi lần ông chơi là xung quanh mọi người rậm rạp buôn chuyện ầm ĩ .Ông là một người tuyệt vời nhưng thời hạn đang dần khiến ông yếu đi. nhiều cơn ho hằng đêm không ngừng làm dang dở giấc ngủ của ông. Uống thuốc mỗi ngày khiến ông càng thêm gầy đi rõ ràng. Em thương ông lắm, do đó em luôn quyết tâm học thật tốt và ngoan ngoãn để khiến ông không phải lo ngại .Em rất yêu ông nội em. Em mong một ngày nào đó, ông sẽ khỏe mạnh hơn và liên tục những thói quen của mình, những đêm hè lại kể chuyện cổ tích cho em nghe như thuở thơ ấu .Theo dõi video dưới đây với những bài văn tả người thân lớp 6 rực rỡ được san sẻ cho bạn :

Bài văn tả người thân lớp 6

Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình: Tả anh trai

Ở nhà, em là thành viên nhỏ tuổi nhất, nên luôn được mọi người yêu thương và chiều chuộng. Tuy nhiên, người mà em cảm thấy gần gũi và dễ chia sẻ nhất, chính là anh trai của em.

Anh trai của em tên là Thế Hùng, năm nay đang là một học sinh lớp 9. Anh ấy có thân hình cao lớn và mạnh mẽ nhờ rất thích chơi các môn thể thao ngoài trời. Hiện nay, anh ấy đã cao 176cm, gần bằng bố rồi. Nước da anh Hùng hơi ngăm ngăm. Mẹ bảo không hẳn vì anh ấy hay chơi ngoài trời đâu, mà từ nhỏ anh ấy đã như thế rồi. Lúc nào, anh Hùng cũng để kiểu tóc “đầu đinh”, cắt ngắn đến sát đầu, trông rất khỏe mạnh và thoải mái. Ở trường, anh ấy là một học sinh chăm chỉ và ngoan ngoãn. Chưa bao giờ bố mẹ phải phiền lòng về chuyện ở trường của anh ấy cả. Bố bảo, ngày xưa, cũng có vài lần anh ấy lười học không làm bài tập về nhà. Nhưng từ khi có em, anh ấy quyết tâm làm một người anh tốt, nên đã tự thay đổi bản thân mình. Điều đó khiến em càng thêm yêu quý anh hơn.

Tuy chỉ lớn hơn em ba tuổi, nhưng anh Hùng thực sự là một người anh tuyệt vời. Từ nhỏ, anh đã luôn chăm sóc, quan tâm và nhường nhịn em. Những lúc bố mẹ bận việc, anh ấy đã không đi chơi với bạn, mà ở nhà chơi với em, không hề tỏ ra khó chịu chút nào. Có đồ chơi đẹp, món ăn ngon, anh luôn dành phần cho em. Ai cũng khen anh Hùng là một người anh trai tuyệt vời. Em tự hào về điều đó lắm. Em vẫn còn nhớ rõ, có một lần em lỡ tay làm vỡ chiếc hộp nhạc mà bà ngoại đưa cho mẹ vào ngày cưới. Chính anh đã chạy ra nhận lỗi với mẹ thay em, bị mẹ đánh sưng cả mông lên, nhưng anh vẫn quyết không chịu cho em nhận lỗi. Và còn rất nhiều hành động khác nữa, chính vì thế, mà anh Hùng trở thành người mà em thân thiết quà gần gũi nhất trong nhà. Có chuyện gì buồn, vui em cũng tâm sự với anh đầu tiên.

Bây giờ em đã lớn rồi, em cũng muốn giúp anh thật nhiều, để là một người em gái tốt, và xứng đáng với những gì anh đã chia sẻ, nhường nhịn cho em.

Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả bà ngoại

Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình

Từ nhỏ, em đã được sống cạnh bà ngoại. Thường ngày, bố mẹ bận công việc, nên một tay bà chăm sóc em suốt những ngày thơ ấu. Bởi vậy, bà ngoại là người mà em yêu quý và quấn quýt nhất trong gia đình.

Bà em năm nay đã gần bảy mươi tuổi rồi, nhưng vẫn khỏe mạnh và minh mẫn lắm. Bà có dáng người nhỏ gầy nên khá nhanh nhẹn. Lưng bà vì tuổi tác nên đã hơi còng, tuy nhiên không ảnh hưởng nhiều đến sinh hoạt thường ngày. Bà có làm da trắng, hơi nhăn, đôi chỗ có thể nhìn thấy những đường gân xanh. Khuôn mặt bà hơi tròn, nhìn rất dịu dàng và hiền hậu. Đôi mắt bà có màu đen, hơi đục, luôn nhìn em bằng ánh mắt trìu mến, đong đầy tình thương. Mái tóc bà bạc trắng quá nửa, luôn được búi gọn lại sau đầu. Cách bà búi tóc rất lạ, em quan sát nhiều lần nhưng vẫn không bắt chước được. Trang phục hằng ngày của bà rất đơn giản, luôn là những bộ bà ba tối màu, nhẹ và mát. Khi nào ra ngoài, bà sẽ mặc áo dài và mang thêm dây chuyền.

Bà của em là một người bà tuyệt vời. Hàng xóm láng giềng ai cũng quý mến và kính trọng bà. Ngày nghỉ, những anh chị đi học, đi làm xa được về quê đều chạy sang thăm bà. Bởi vì bà em là người hiền lành, tốt bụng và tiến bộ. Bà thường xuyên quan tâm, giúp đỡ mọi người. Bà cũng luôn dạy em cần hòa đồng và quan tâm đến bạn bè, người thân.

Em yêu quý bà lắm. Em luôn cố gắng học tập chăm chỉ và giúp bà công việc nhà để bà luôn vui khỏe. Mong rằng, bà sẽ luôn hạnh phúc bên con cháu trong gia đình.

Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả mẹ (Mẫu 1)

Tả mẹ của em

“Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào…” – Câu hát ấy đã ngấm mãi trong em không bao giờ phai nhạt! Mỗi người ai cũng có người để mến mộ và tự hào, với em đó là mẹ của em. Mẹ của em rất tuyệt vời! Mẹ em là chỗ dựa vững chắc, là nơi em san sẻ niềm vui, nỗi buồn. Mẹ cho em cuộc đời hôm nay và mai sau.

Mẹ em đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng trông mẹ vẫn còn trẻ. Dáng người mẹ không cao nhưng cân đối. Mái tóc mẹ uốn cao ôm gọn lấy khuôn mặt tròn trĩnh, phúc hậu, tạo cho mẹ một vẻ đẹp dịu hiền, dễ mến. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt to, đen láy, luôn ánh lên cái nhìn ấm áp và trìu mến. Mỗi khi cười, mẹ em để lộ hàm răng trắng, đều, trông rất duyên.

Mẹ em ăn mặc rất giản dị nhưng không kém phần lịch sự. Mỗi khi đi làm, thường là bộ váy màu xanh dương có điểm hoa văn hay bộ đồ tây màu trắng trang nhã. Còn lúc ở nhà, với đồ bộ gọn gàng trông cũng rất duyên dáng.

Mẹ em rất yêu thương gia đình và hết lòng chăm sóc, dạy dỗ con cái. Dù công việc ở cơ quan bận rộn nhưng mẹ đều dành thời gian cho gia đình, cho việc học hành của em. Những lần, em mắc khuyết điểm, mẹ không mắng nhiếc, đánh đập mà nhẹ nhàng chỉ bảo, nhắc nhở, chỉ ra chỗ sai để em khắc phục, sửa lỗi. Mẹ vui mừng, hạnh phúc khi em đạt kết quả cao trong học tập.

Em còn nhớ, có lần, em không nghe lời mẹ chạy chơi ngoài nắng, đến tối thì sốt cao. Em ngất đi cho đến gần sáng mới tỉnh lại. Thật bất ngờ, mẹ em vẫn ngồi đó. Mẹ đã thức thâu đêm để chăm sóc em nên khuôn mặt hiện rõ sự mệt mỏi, lo âu. Mẹ âu yếm sờ tay lên trán em, rồi đặt tay em trong tay mẹ. Em thấy người ấm lên còn bệnh thì bớt đi nhiều.

Đối với đồng nghiệp, mẹ được mọi người tin yêu và mến phục. Với hàng xóm, mẹ luôn vui vẻ và sẵn sàng giúp đỡ nên ai ai cũng yêu quý.

Mẹ là “Tổ quốc” riêng của em! Mỗi lần nhắc đến mẹ, lòng em lại dạt dào những tình cảm thiêng liêng nhất. Em thầm nhủ: “Mình phải cố gắng học thật giỏi và không ngừng rèn luyện để trở thành người có ích cho xã hội”. Đó cũng là nguyện vọng lớn lao nhất mà hằng ngày mẹ vẫn thường nhắn nhủ và khuyên bảo em.

>> Chi tiết: Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình: Tả mẹ của em

Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả ông nội

Nhà em khá đông người, nhưng người em kính trọng và gần gũi nhất là ông nội của em.

Nội em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng cử chỉ vẫn còn khá nhanh nhẹn. Người tầm thước, hơi gầy, còn da dẻ nội vẫn hồng hào.

Đầu ông hói, lơ thơ những sợi tóc bạc như cước. Vầng trán cao hằn sâu những nếp nhăn. Đôi mắt còn tinh nhanh ẩn dưới cặp lông mày đã ngả bạc. Má hơi hóp làm hai gò má nhô cao lên. Răng ông đã rụng nhiều nhưng nhờ lắp răng giả nên nụ cười vẫn tươi tắn. Em thích nhất chòm râu bạc của ông. Mỗi lần được ngồi trong lòng ông, em ngước nhìn mãi những sợi râu trắng dài và thích được ông cho vuốt râu.

Hằng ngày, ông thường mặc bộ quần áo màu xanh, đi đôi dép nhựa đã mòn. Chỉ lúc đọc sách ông mới đeo kính và khi nào đi bộ xa ông mới chống cây gậy trúc. Tuổi đã cao nhưng ông làm việc luôn chân, luôn tay. Khi quét nhà, quét sân, quét vườn; lúc vun gốc cho các cây trong vườn; lúc tìm bắt sâu đục phá cây chanh. Ông thường xuyên kiểm tra việc học của em, dạy em làm toán, làm văn… Ông còn tham gia việc chăm sóc thiếu nhi trong xã và xây dựng tủ sách cho nhà văn hóa xã. Khi rảnh rỗi, ông đọc sách, báo, nằm võng ngoài hiên và nghe đài truyền thanh hoặc chăm dãy hoa trước sân và dọc hai bên lối ra vào cổng. Những đêm trăng sáng, ông thường ngồi trên chõng tre kê giữa sân kể chuyện cổ tích cho em và các bạn nhỏ trong xóm nghe.

Con cháu làm gì sai, ông nhẹ nhàng răn dạy chứ không quát mắng bao giờ. Bà con hàng xóm có điều gì xích mích với nhau thường gặp nhờ ông giải quyết.

Mọi người đều yêu quý ông và khen ông tuổi cao mà vẫn còn minh mẫn. Riêng em, nếu được một điều ước như trong truyện cổ tích ông kể, em sẽ ước ông có sức khỏe, sống mãi bên em.

Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả bà nội

Chuông đồng hồ đều đặn buông chín tiếng. Màn đêm yên ắng, tĩnh mịch lạ thường. Chỉ còn âm thanh của gió khuya xào xạc trong khu vườn trước ngõ. Em rời bàn học bước ra sân, vươn vai hít thở không khí trong lành để cố xua đi cơn buồn ngủ. Còn hai bài tập Toán nữa, phải cố làm cho hết. Từ giường bên có tiếng trở mình khe khẽ. Bà nội vẫn thức chờ em.

Bà nội em năm nay hơn bảy mươi tuổi, dáng gầy guộc và lưng đã hơi còng. Dấu ấn thời gian in rõ trên mái tóc bạc phơ và trên gương mặt nâu rám hằn sâu vết nhăn của bà. Mắt bà đã hơi mờ nhưng đôi tai còn thính lắm. Chỉ nghe bước chân hay giọng nói từ xa là bà đã nhận ra đúng từng người trong gia đình.

Cũng vì quen với công việc nhà nông quanh năm vất vả từ thời còn trẻ cho nên đến nay, bà vẫn còn khỏe mạnh, dẻo dai. Những lúc bố mẹ em ra đồng, một mình bà lo đi chợ, nấu cơm, chăm sóc bầy gà, bầy lợn. Ít khi em thấy bà ngồi yên một chỗ. Mọi việc xong xuôi thì bà lại vác chiếc cuốc ra vườn, cặm cụi xới đất, nhổ cỏ, bón phân cho mấy luống rau và hơn chục gốc na, gốc bưởi.

Bà hay kể chuyện. Em rất phục trí nhớ của bà. Ngày xưa bà chỉ học trường làng, thế nhưng bà lại thuộc lòng “Truyện Kiều”, “Nhị Độ Mai”, “Phạm Công Cúc Hoa”, “Đồng tiền vạn lịch”… cùng với bao nhiêu là ca dao, và truyện cổ. Những trưa hè gió nồm nam mát lộng, bà mắc võng ở chái nhà, nằm đung đưa và bỏm bẻm nhai trầu vừa ngâm nga hát. Em nghe mấy cụ già bảo rằng hồi con gái, bà là một “liền chị” quan họ nổi tiếng trong vùng.

Con cháu, họ hàng làng xóm rất quý bà vì bà hiền lành, phúc hậu. Ai gặp khó khăn cần đến bà sẵn sàng giúp đỡ, chẳng quản sớm khuya. Bà thường khuyên con cháu “Thương người như thể thương thân” và đối xử với làng xóm có tình có nghĩa.

Học xong bài, em thu xếp sách vở cho vào cặp, cài cửa, tắt đèn rồi nhẹ nhàng chui vào màn. Bà nằm dịch sang bên nhường chỗ cho em. Hơi ấm tỏa ra từ người bà rất dễ chịu. Em vòng tay ôm lấy lưng bà, thủ thủ “Bà ơi! Cháu đấm lưng cho bà nhé!” Bà mắng yêu: Bố chị! Để bà chờ mãi! Thôi, ngủ đi, mai dậy sớm còn đi học!

Em yêu bà lắm và mong bà mạnh khỏe, sống lâu cùng con cháu.

>> Chi tiết: Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình: Tả người bà kính yêu

Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả bố

Tả bố của em lớp 6

“Lưng cha thì đội nắng gầy
Ôi tóc bạc tựa trăng soi…”

Điều may mắn và hạnh phúc nhất trong cuộc đời mỗi chúng ta là được sống trong vòng tay yêu thương của bố. Bố luôn là người che chở, bảo vệ cho ta trong suốt cuộc đời. Càng lớn lên và thấu hiểu những cay đắng, nhọc nhằn, tôi càng cảm thấy biết ơn vì những hi sinh lớn lao mà bố đã dành cho mình.

Bố tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Dáng người bố cao gầy. Trong mắt tôi, dáng hình ấy lúc nào cũng thật to lớn và vững chãi để che chở cho cả gia đình. Làn da bố rám nắng vì phơi nắng dầm sương, trải qua đủ khó khăn, khổ cực vì cuộc mưu sinh vất vả. Khuôn mặt bố vuông chữ điền, toát lên vẻ hiền lành và đôn hậu. Đôi mắt bố đen láy, trong đôi mắt ấy chứa đựng cả bầu trời yêu thương bố dành cho các con. Mỗi khi mỉm cười, đôi mắt bố thật đỗi dịu dàng, thể hiện sự trìu mền pha chút nuông chiều. Mái tóc bố không còn đen nữa mà đã lấm tấm bạc. Nhìn những sợi tóc bạc ấy, tôi càng thương bố nhiều hơn vì những gian lao, vất vả bố phải trải qua để nuôi chúng tôi khôn lớn. Tôi thích nhất là những lúc bố cười. Nụ cười ấy mới ấm áp làm sao. Những lúc như thế, tôi tự nhủ phải chăm ngoan hơn nữa để nụ cười ấy có thể xuất hiện nhiều hơn trên đôi môi của bố. Đôi bàn tay bố chai sần, thô ráp nhưng tôi vẫn luôn yêu đôi bàn tay ấy. Đôi bàn tay khó nhọc vì gia đình. Đôi bàn tay hi sinh vì sự bình yên, hạnh phúc của các con.

Trong kí ức tuổi thơ của tôi luôn đong đầy những kỉ niệm về bố. Ngày mới lẫm chẫm biết đi, bố dắt tay tôi đi trên con đường làng quen thuộc. Cái bóng liêu xiêu trải dài trên mặt đường trùm lên cái bóng bé nhỏ của tôi. Mỗi khi tôi vấp ngã, bố dịu dàng đỡ tôi dậy, đôi bàn tay nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc khi tôi bật khóc. Bố là người kiệm lời, ít nói nhưng tôi biết tình yêu thương bố dành cho các con lúc nào cũng dạt dào và chan chứa. Bố cùng tôi đến trường trong ngày đầu đi học, dạy tôi làm những phép tính đầu tiên. Những đêm thức khuya học bài, lúc nào bố cũng chờ tôi đi ngủ rồi mới an giấc. Bố luôn yêu thương và chiều chuộng tôi nhưng vẫn nghiêm khắc chỉ bảo mỗi khi tôi mắc lỗi. Bố dạy tôi cách sống, cách làm người, hiểu được những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống, ý nghĩa của sự trung thực, ngay thẳng, lòng khoan dung và biết ơn. Cả cuộc đời bố đã vất vả hi sinh vì gia đình, thế nhưng, vẫn có lúc tôi vô tình làm bố buồn, chẳng thể đáp ứng được sự kì vọng và tin tưởng của bố.

Sau này lớn lên, rồi tôi sẽ phải rời xa vòng tay của bố nhưng tôi tin rằng bố sẽ mãi là người che chở, dõi theo và bảo vệ cho tôi trong suốt cuộc đời. Những bài học của bố sẽ là hành trang theo tôi suốt cuộc đời, tình yêu của bố sẽ là động lực để tôi tiến lên phía trước.

>> Chi tiết: Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình: Tả bố của em

Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả em gái

Trong gia đình tôi, mỗi người đều có một sở thích riêng, bố tôi thích đọc báo, mẹ say mê công việc nấu ăn, tôi thì không thể rời xa đống truyện tranh, và đặc biệt nhất là Linh – em gái tôi với sở thích rất đáng yêu: vẽ tranh về những người thân trong gia đình. Tôi đã có lần xem Linh vẽ tranh, và thực sự thấy thêm rất nhiều điều thú vị về cô em của mình.

Linh là một cô bé rất dễ thương khiến cả nhà ai cũng yêu mến. Nhưng nó cũng nghịch ngợm lắm. Nó luôn nghĩ ra đủ thứ trò tai quái để trêu chọc tôi.

Một lần, bỗng dưng Linh lại mượn tôi quyển Album ảnh. Tôi đoán nó lại nghịch ngợm gì dây nên bí mật nấp sau cánh cửa theo dõi. Thật ngạc nhiên. Linh đang vẽ tôi. Khéo léo đặt tấm ảnh chân dung của tôi lên bàn, Linh bắt đầu thể hiện. Đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng hồng của nó cẩn thận cầm cây chì sáp đến khoanh một vòng tròn rõ to. Đôi mắt đen long lanh chăm chú nhìn vào bức ảnh rồi tiếp tục khoanh hai vòng tròn nhỏ hơn màu tím. Thì ra, đó là khuôn mặt của tôi – mà đúng hơn là cục đá méo mó đến thảm hại và chiếc kính bị lệch gọng gần nửa mặt. Tôi cảm thấy tội nghiệp cho khuôn mặt mình quá. Còn Linh không biết sự có mặt của tôi, vẫn cái vẻ vui tươi, nó tiếp tục vẽ. Mái tóc tết bím đuôi sam của nó lúc lắc, cái miệng hồng tươi vừa vẽ vừa cười. Bàn tay nó vẫn tiếp tục tạo cho tôi một mái tóc đen buộc vểnh lên như cái đuôi gà và được điểm trang bằng một chiếc nơ xanh xinh xinh. Chợt ánh mắt Linh bỗng trở nên tinh nghịch lạ thường, gương mặt vui tươi hẳn lên, đôi má hồng hào, chân cứ dậm vào thành bàn và còn hát nữa. Không biết nó nghĩ ra trò gì đây.

Tay cầm một viên sáp đỏ, Linh viền viền thành hình một chiếc môi – giống như một quả chuối. Nó chọn cây sáp màu đỏ, nhưng chỉ tô một nửa môi còn dùng màu xanh tô nửa còn lại. Vậy là môi của tôi có những hai màu – thật nghịch ngợm. Nhưng ánh mắt nó lại càng thích thú hơn, miệng nó cười tươi hơn khi dùng màu hồng chấm vào giữa má tôi. Tôi không thể hiểu nổi Linh đang vẽ cái gì. Sờ lên má, trời ơi, thì ra đó là cái mụn mới mọc của tôi. Chuyện gì nó cũng nghĩ ra được. Cô nàng vẫn tiếp tục vẽ, vẻ mặt vẫn tươi vui. Nhưng dường như càng về sau, Linh càng thấm mệt. Cố vẽ cho tôi một chiếc áo màu hồng thật độc đáo – màu tôi yêu thích, mồ hôi nó bắt đầu lấm tấm, mặt nó đỏ lên. Dường như để tô một chiếc áo với rất nhiều bông hoa như vậy là rất khó khăn. Nhưng Linh vẫn say sưa. Bàn tay nhanh nhẹn tô màu, ánh mắt long lanh dễ thương, mái tóc lúc lắc. Cuối cùng Linh cũng hoàn thành bức tranh. Nó vui vẻ chạy ra khoe với tôi.

Sau lần tận mắt xem Linh vẽ, tôi thấy Linh thật đáng yêu. Biết đâu trong tương lai em gái tôi lại trở thành một họa sĩ nổi tiếng….

Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả chị gái

Gia đình em có bốn thành viên, bao gồm có bố mẹ và hai chị em gái chúng em. Gia đình em luôn yêu thương, chăm sóc lẫn nhau, hai chị em em thì thường chia sẻ với nhau những vui buồn của cuộc sống, học tập. Với em, chị gái của mình không chỉ là một người chị mẫu mực luôn nhường nhịn, chăm sóc của em mà còn là một người bạn tri kỉ, một người mà em yên tâm khi tâm sự những gì đã trải qua trong cuộc sống.

Chị của em tên là Vân Anh, chị em năm nay mười lăm tuổi, tuy hai chị em có sự cách biệt về tuổi tác nhưng không vì vậy mà chúng em xa cách, bất đồng. Em và chị gái của mình rất hợp tính nên có thể dễ dàng tâm sự, nói chuyện một cách thoải mái nhất. Mọi người thường nói nhà mà có hai chị em gái thì thường xuyên xảy ra tranh giành, xung đột, chị em thường khắc khẩu, không hợp nhau. Nhưng điều ấy không hề xảy ra trong quan hệ của chị em em, chúng em luôn yêu quý và ý thức được vị trí cũng như trách nhiệm của mình, đối với chị em thì luôn nhường nhịn, chăm sóc cho em. Còn em thì yêu thương, tôn trọng chị của mình.

Chị của em vô cùng xuất sắc, không những là một học sinh ưu tú của lớp mà còn là một người cán bộ lớp đầy mẫu mực, chị em tuy học giỏi nhưng không hề tỏ ra kiêu căng, luôn quan tâm giúp đỡ đến bạn bè cũng như những người xung quanh mình. Chị em nổi tiếng trong trường vì những đức tính tốt bụng, khiêm nhường ấy, vì thế mà mỗi lần có người nhắc đến chị em là em không kìm nổi sự tự hào dâng trào trong mình. Chị em không chỉ là một học sinh ưu tú mà còn là một người con ngoan của gia đình em.

Chị luôn lễ phép với bố mẹ, ông bà, chăm sóc, nhường nhịn em. Chị còn là một người vô cùng đảm đang, những công việc nhà đều được chị hoàn thành một cách xuất sắc, chị có thể nấu cơm, rửa bát, quét nhà. Chị nấu ra rất nhiều những món ăn ngon, trong đó món ăn mà em yêu thích nhất đó chính là món trứng cuộn của chị làm. Những lát trứng cuộn vàng ươm, được chị rán một cách khéo léo, hương vị thơm ngon không kém món ăn do mẹ em làm là bao.

Em có một người chị tuyệt vời, đó là người luôn chăm sóc, quan tâm tận tình, cũng là một người bạn mà em tin tưởng khi chia sẻ những buồn vui của cuộc sống, học tập, chị luôn lắng nghe với thái độ chân thành và cho em những lời khuyên thật bổ ích.

Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả mẹ (Mẫu 2)

“Tuổi thơ tôi không được may mắn như bao đứa trẻ khác. Từ khi sinh ra tôi đã mồ côi cha. Một mình mẹ nuôi tôi khôn lớn, mẹ là người cha, người mẹ tuyệt vời nhất trên đời này.

Nhưng khi tôi lên chín tuổi, thời gian quá ngắn giữa mẹ và tôi thế nhưng mẹ đã bỏ tôi một mình bơ vơ trên cõi đời này mà ra đi. Chỉ chín tuổi tôi còn quá nhỏ để hiểu được sâu sắc việc mãi mãi không có mẹ bên cạnh. Nhưng hình ảnh ngày nào của mẹ thì không bao giờ phai trong tôi, mỗi bước chân tôi đi như có bóng mẹ soi đường, chỉ tôi. Mẹ là người sống mãi mãi trong lòng tôi.

Mẹ tôi là người phụ nữ mạnh mẽ, mẹ luôn sống vì tôi. Tuy cuộc sống vất vả và phải sống chung với căn bệnh hiểm nghèo nhưng mẹ sống rất lạc quan, yêu đời. Mẹ tôi cao, làn da xám đen vì nắng gió. Khuôn mặt phúc hậu, hiền từ. Mẹ luôn dạy bảo tôi những điều tốt nhất. Mẹ động viên tôi những khi tôi buồn, tôi thất bại. Mẹ luôn lo lắng, mang những điều tốt đẹp đến cho tôi còn tôi thì chỉ biết làm mẹ buồn, mẹ khóc.

Mẹ dạy tôi rất nhiều điều “Phải sống trung thực, ngay thẳng. Phải biết ơn nhưng không được nhớ oán. Phải biết tha thứ yêu thương người khác. Nhất định chị em phải đoàn kết với nhau mà sống, đừng để mọi người chê cười con không có dạy”. Đó là tất cả những gì mẹ để lại cho tôi trước lúc ra đi. Lúc đó, tôi chẳng hiểu gì cả, tôi sống vô tư có mẹ cũng như không có mẹ. Nhưng Mẹ ơi? Giờ con mới hiểu mồ cô mẹ là gì? Giờ con mới biết những lời nói đó là tài sản quý giá nhất mà mẹ đã dành cho con. Con nhớ mẹ nhiều lắm, nhất định con sẽ làm theo những gì mẹ dạy.

Mẹ tôi đã vượt qua khó khăn để sống và tôi cũng sẽ thế. Mẹ luôn là một vầng ánh sáng soi dẫn đường tôi. Những nụ cười của mẹ sao nó cứ hiện mãi trong đầu tôi cả lúc mẹ ra đi nữa. Giờ tôi muốn được nắm tay mẹ, muốn được ngồi vào mẹ nhưng tôi không thể! Mẹ tôi rất thương yêu tôi, mẹ đã hi sinh cuộc đời mình để tôi được sống tốt hơn. Ngày ấy, lúc mẹ đau đớn giữa đêm khuya, thấy mẹ đau tôi chẳng biết làm gì mà chỉ biết khóc. Mẹ nắm tay tôi và cười trong những giọt nước mắt “Mẹ không sao đâu con. Thế là tôi đã ngủ thiếp đi, sao tôi lại khờ dại đến ngu ngốc thế chứ? Tôi hiểu mẹ yêu tôi nhường nào và tôi cũng vậy. Tuy giờ không có mẹ bên cạnh nhưng mẹ vẫn sống trong tâm trí tôi. Tôi sẽ sống thật tốt để mẹ được vui lòng, giờ tôi chỉ có thể làm được thế thôi.

Mẹ tôi là người thế đó, tôi chỉ có thể nói là mẹ tôi rất tuyệt. Mẹ là người tôi yêu quý nhất trên đời và dù mẹ đi xa nhưng mẹ vẫn như còn đó đứng bên cạnh tôi. Giá như, tôi được sống với mẹ dù chỉ là một ngày. tôi sẽ chăm sóc cho mẹ, việc mà tôi chưa từng làm, tôi sẽ làm mẹ vui, không làm mẹ phải khóc. Và điều tôi muốn nói với mẹ là “Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều, con rất muốn được sống và lo cho mẹ. Mẹ ơi! Con rất muốn”. Hỡi những ai còn mẹ thì đừng làm mẹ mình phải khóc, dù chỉ là một lần!”

Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả ông ngoại

Ông bà ngoại có cả thảy sáu đứa cháu lít nhít cả nội lẫn ngoại. Không hiểu sao các anh chị em họ của tôi đều quấn riết lấy bà. Chỉ duy có tôi là làm cái đuôi của ông.

Ông thường nằm ngủ trưa trên một tấm phản gỗ kê xuềnh xoàng trên mấy viên gạch. Buổi trưa tôi lại cắp tờ báo nhi đồng vào ngủ với ông. Cầm tờ báo ngược xuôi một lúc thì chán. Tôi thấy tờ báo xanh đỏ thì kì kèo ông xin mua cho chứ tôi chưa biết đọc. Ông xoay nghiêng tôi, rồi vừa xoa xoa lưng vừa kể chuyện cổ tích.

Ông chỉ có mỗi chuyện “tủ” là Thạch Sanh thôi, thế mà chưa bao giờ tôi nghe hết chuyện của ông. Lòng bàn tay người già ram ráp, ấm áp, tấm phản gỗ ông nằm bao năm lên nước, bóng loáng, mát lịm, chỉ đến đoạn “đàn kêu tích tịch tình tang” là tôi lăn ra ngủ khoèo.

Tôi được năm tuổi, ông dạy tôi tập đánh vần. Đúng là một cuộc đánh vật của hai ông cháu. Tôi vốn hiếu động và hay lơ đãng, ông dạy chữ này thì quên chữ kia, nhớ được chữ hôm này thì quên tiệt chữ hôm trước, ông phải vận dụng đủ mọi hình ảnh để tôi nhớ được mặt chữ: “O là quả bóng da lũ trẻ trong xóm vẫn đá bình bịch mỗi chiều. O là quả trứng gà bà bồi dưỡng tôi mỗi sáng, đội thêm nón của mẹ…”

Mỗi lần tôi học là mấy nhà hàng xóm xung quanh đều biết, tiếng ông thì không thấy đâu, chỉ thấy giọng tôi cười khanh khách. Nhưng hôm sau hỏi lại tôi đã quên rồi, chỉ nhớ chữ gì nghe “bình bịch” và chữ nữa thì “ăn được”.

Trong trí nhớ tôi, chỉ có mỗi chữ c hoa là không bao giờ tôi lẫn lộn. Chữ c hoa của ông bao giờ cũng một gạch tựa ở lưng. Tôi hỏi: “Để làm gì hả ông?”, ông trả lời: “Để nó khỏi ngã”. Tôi cười khanh khách: “Thế thì chữ “cờ” còn già hơn ông, ông nhỉ? Ông có cần chống gậy đâu?!” Ông cười, mặt nhăn tít lại: “A, con nhóc của ông giỏi thật!!”.

Rồi tôi đi học, tự nhiên chững chạc hẳn ra, học chữ nào thì thuộc chữ ấy. Ông hãnh diện lắm, đi khoe với những người bạn già “đứa cháu của tôi …”

Hôm nào ông cũng đi tập thể dục từ bốn giờ sáng. Tôi cũng dậy lạch bạch bám đuôi ông. Ông chạy chầm chậm, hai chân run run. Nhưng sáng nào ông cũng chạy được năm vòng quanh vườn hoa Pasteur. Tôi thì ngồi thu lu trên ghế, đếm vòng chạy của ông, đợi trời sáng rồi hai ông cháu xem mọi người đánh cầu lông, sau đó mới đi bộ về nhà.

Ông ra đi nhẹ nhàng. Như “chữ C” ra đi, để lại cho cái gạch đỡ bao nhiêu thương nhớ

Đọc nhiều hơn dành cho bạn ☀ ️ Bài Văn Tả Mẹ Lớp 6 ☀ ️ 15 Bài Kể Về Mẹ Ngắn Hay NhấtVăn Tả Người Thân Lớp 6 - 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 36

Source: https://camnangbep.com
Category: Học tập

Camnangbep.com cũng giúp giải đáp những vấn đề sau đây:

  • văn tả người thân lớp 6: tả mẹ
  • Văn tả người thân lớp 5
  • Tả người mẹ của em lớp 6
  • Bài văn tả người lớp 6
  • em hãy viết bài văn tả người thân yêu và gần gũi với mình (ông bà, cha mẹ, anh, chị em)
  • Bài văn tả mẹ lớp 6 VietJack
  • kể về một người thân của em (ông bà, bố mẹ, anh chị) lớp 8
  • Bài văn tả người thân lớp 6 tả bố