Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng – 16 Bài Cảm Nhận Hay

Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng ❤ ️16 Bài Cảm Nhận Hay ✅ Tác Phẩm Này Cũng Chính Là Bức Chân Dung Khắc Hoạ Tinh Thần Lạc Quan Của Hồ Chí Minh .

Camnangbep.com cũng giúp giải đáp những vấn đề sau đây:

  • Cảm nhận về bài thơ Ngắm trăng VietJack
  • Viết đoạn văn cảm nhận về bài thơ Ngắm trăng trong đó có sử dụng câu cảm thán
  • Viết đoạn văn cảm nhận về 2 câu đầu bài Ngắm trăng
  • Có ý kiến cho rằng bài thơ ngắm trăng là 1 cuộc vượt ngục về tinh thần em hãy cm
  • Bài thơ Ngắm trăng
  • Cảm nhận về bài thơ Ngắm trăng và đi đường
  • Dàn ý cảm nhận về bài thơ Ngắm trăng
cảm nhận của em về bài thơ ngắm trăng
cảm nhận của em về bài thơ ngắm trăng

YouTube video

Bài Thơ Ngắm Trăng

Bài Thơ Ngắm Trăng là một sáng tác rực rỡ và tiêu biểu vượt trội của hồn thơ Hồ Chí Minh trong tác phẩm Nhật ký trong tù .

Vọng nguyệt (Ngắm trăng)
Tác giả: Hồ Chí Minh

Nguyên tác
望月
獄中無酒亦無花,
對此良宵奈若何。
人向窗前看明月,
月從窗隙看詩家。

Phiên âm
Vọng nguyệt
Ngục trung vô tửu diệc vô hoa,
Đối thử lương tiêu nại nhược hà?
Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt,
Nguyệt tòng song khích khán thi gia.

Dịch nghĩa
Ngắm trăng
Trong tù không rượu cũng không hoa,
Trước cảnh đẹp đêm nay biết làm thế nào?
Người hướng ra trước song ngắm trăng sáng,
Từ ngoài khe cửa, trăng ngắm nhà thơ.

Dịch thơ
Ngắm trăng
Trong tù không rượu cũng không hoa,
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ.
Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ,
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.

Tiếp theo Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng, mời bạn đọc nhiều hơn với trọn bộ 🔥 Cảm Nhận Bài Thơ Từ Ấy 🔥 rực rỡ và ý nghĩa .Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng - 16 Bài Cảm Nhận Hay 13

Cảm Nhận Bài Thơ Ngắm Trăng Ngắn Gọn

Cảm Nhận Bài Thơ Ngắm Trăng Ngắn Gọn với vẻ đẹp của vạn vật thiên nhiên và của hình ảnh người chiến sỹ với tâm hồn thi sĩ .Trăng – người bạn tâm giao, người bạn tri kỉ muôn đời của Bác. Trăng sát cánh cùng Bác trong toàn bộ mọi chặng đường hoạt động giải trí cách mạng .Và trong những năm tháng gian lao ấy, ta sao hoàn toàn có thể quên sự giao hòa giữa Người và ánh trăng khi ở nhà lao Trung Quốc. Vẻ đẹp của vạn vật thiên nhiên mà điển hình nổi bật hơn cả là vẻ đẹp của con người đã được bộc lộ vừa đủ qua bài thơ Ngắm trăng .Trăng vốn là một thi đề lớn trong sáng tác của Bác, hoàn toàn có thể kể đến như Cảnh khuya :

Tiếng hát trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa

Hay bài thơ Nguyên tiêu :

Kim dạ nguyên tiêu nguyệt chính viên
Xuân giang, xuân thủy, tiếp xuân thiên
Yên ba thâm xứ đàm quân sự
Dạ bán quy lai nguyệt mãn thuyền

Người ta vẫn thường dành những phút nhàn dỗi, thảnh thơi để bên chén trà thơm, chiếc kẹo ngọt mà chiêm ngưỡng và thưởng thức ánh trăng, ngẫm chuyện mình và ngẫm chuyện đời .Còn so với Bác, nào cần thảnh thơi, nào cần khung cảnh hoàn mĩ, chỉ cần một tình yêu, một lòng mê hồn thì dù có là thực trạng đề lao hung tàn, Người vẫn hoàn toàn có thể lan rộng ra tâm hồn mình mà chiêm ngưỡng và thưởng thức ánh trăng :

Ngục trung vô tửu diệc vô hoa
Đối thử lương tiêu nại nhược hà

Hiện thực khắc nghiệt được dựng lên một cách chân thực và rất đầy đủ nhất, không rượu cũng chẳng hoa. Điều kiện cơ sở để ngắm trăng chẳng phải là quá thiếu thốn đó sao. Nhưng trước cảnh đẹp khiến con người ta nao lòng thổn thức sao hoàn toàn có thể dừng lại được .Câu hỏi tu từ “ biết làm thế nào ” ( nại nhược hà ) vừa là sự do dự, trăn trở chưa biết làm thế nào, vừa là sự hứng khởi, hào hứng khi được gặp lại người bạn tri âm. Bởi vậy, trong câu thơ dồn nén cả hai dòng cảm hứng, vừa ưu tư vừa vui sướng, niềm hạnh phúc .Và đẹp nhất chính là cuộc vượt thoát giữa người và trăng, để tạo nên sự giao hòa tuyệt đối giữa hai người bạn :

Nhân hướng song tiền khan minh nguyệt
Nguyệt tong song khích khan thi gia

Hai câu thơ này hoàn toàn có thể coi là đỉnh điểm của thẩm mỹ và nghệ thuật đối, đối giữa hai câu, đối trong một câu vô cùng chỉnh. Nhân so với nguyệt, nguyệt so với thi gia, tích hợp với điệp từ khán cho thấy sự giao hòa tuyệt đối giữa con người và vạn vật thiên nhiên .Trong thực trạng tù ngục tối tăm, bị tra tấn, phải chuyển dời liên tục ở nhiều nơi, nhưng không cho nên vì thế mà Bác mất đi tình yêu vạn vật thiên nhiên, lòng đắm say trước khung cảnh đẹp, đặc biệt quan trọng là ánh trăng .Hai khuôn mặt trong sáng, toàn bích trăng và nhà thơ không hề bị những tuy nhiên sắt nóng bức ngăn cản, họ vẫn vượt thoát khỏi khung cảnh khắc nghiệt đó để giao hòa cùng nhau. Đây hoàn toàn có thể coi là hai câu thơ xinh xắn, độc lạ nhất trong bài thơ .Tư thế ngắm trăng của Bác đã cho thấy tình yêu trăng, và một tâm hồn thanh cao, rộng mở vời tình yêu vạn vật thiên nhiên và khát vọng tự do tha thiết. Đúng như những gì mà Bác đã viết ở đầu của tập Nhật kí Trong tù :

Thân thể ở trong lao
Tinh thần ở ngoài lao.

Ngắm trăng là bài thơ tứ tuyệt hay và rực rỡ nhất của Bác trong tập thơ Nhật kí trong tù. Tác phẩm với lối ngôn từ cô đọng, hàm súc, giàu ý nghĩa, cùng nghệ thuật và thẩm mỹ đối tài tình vừa cho thấy tình yêu vạn vật thiên nhiên của Bác vừa cho thấy tấm lòng yêu tự do, và rất là thư thả, tự tại trong thực trạng tù ngục .Mời bạn tò mò thêm nội dung rực rỡ trong tuyển tập 💕 Nghị Luận Về Bài Thơ Tỏ Lòng 💕 hay nhất .Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng - 16 Bài Cảm Nhận Hay 14

Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng Hay

Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng Hay để thấy được những khắc nghiệt gian nan nơi chốn lao tù và ý thức sáng sủa của người chiến sỹ .Trăng vốn là người bạn tâm tình, là nguồn cảm hứng dạt dào, bất tận của thi sĩ muôn đời. Trong thơ đông tây kim cổ đã có biết bao bài thơ hay viết về trăng, để lại ấn tượng không phai trong trái tim người đọc. Một trong những tác giả viết nhiều về trăng là Hồ Chí Minh .Suốt cuộc sống cách mạng gian nan và vẻ vang của Bác, Bác luôn coi trăng là tri âm, tri kỉ. Bài thơ Ngắm trăng ( Vọng nguyệt ) sinh ra trong một thực trạng đặc biệt quan trọng là chốn lao tù tăm tối của chính sách Tưởng Giới Thạch ở Trung Quốc, vào khoảng chừng những năm bốn mươi hai, bốn mươi ba của thế kỉ XX .Người tù thi sĩ tay bị xích, chân bị cùm, thân thể đoạ đày nơi ngục lạnh mà tâm hổn vẫn lâng lâng, thanh thản, mê hồn chiêm ngưỡng và thưởng thức vẻ đẹp của đêm trăng sáng :

Ngục trung vô tửu diệc vô hoa
Đối thử lương tiêu nại nhược hà?
(Trong tù không rượu cũng không hoa
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ)

Câu thơ đầu tả thực cảnh lao tù khắc nghiệt : không rượu cũng không hoa. Trong tù làm gì có rượu và hoa là những thứ vốn để tạo thi hứng cho tâm hồn thi sĩ ? Xưa nay, uống rượu ngắm trăng, uống rượu thưởng hoa là chuyện thường tình. Trong những đêm trăng đẹp, thi nhân thường đem rượu ra uống để thưởng hoa, thưởng trăng .Có rất đầy đủ rượu và hoa thì cuộc vui mới thật mê hoặc, mĩ mãn. Nói chung, người ta chỉ ngắm trăng khi thảnh thơi, tâm hồn thư thái. Nhưng ở đây, thi sĩ ngắm trăng trong thực trạng đặc biệt quan trọng là chốn lao tù mà bản thân bị đày đoạ cực khổ, phải sống đời sống “ khác loài người ”, không tương thích với thú thưởng nguyệt thanh cao .Làm gì có rượu và hoa để thưởng trăng ? Chẳng có nhà tù nào lại “ nhân đạo ” đến mức mỗi kì trăng sáng lại mang rượu và hoa đến cho tù nhân ngắm trăng. Ý thơ chỉ hoàn toàn có thể hiểu rằng, trước cảnh đêm trăng quá đẹp, thi sĩ bỗng khao khát được thưởng trăng một cách toàn vẹn .Mặc dù giữa chốn lao tù, cái không rượu chồng lên cái không hoa …, hiện thực xám ngắt và lạnh lẽo phủ định toàn bộ, nhưng trong trái tim yêu đời thiết tha của Bác, cảm hứng vẫn dạt dào, nồng đượm khiến Người phải thốt lên : “ Cảnh đẹp đêm nay khó lãnh đạm ” .Câu thơ bộc lộ niềm xao xuyến, rạo rực của Bác trước đêm trăng đẹp. vầng trăng tròn đầy, ngời sáng kia như thúc giục, mời gọi thi nhân hãy ra giữa chốn tự do mà chiêm ngưỡng và thưởng thức, mà bầu bạn với trăng. Ngặt nỗi thực trạng nhốt trói buộc cho nên vì thế việc thưởng trăng của người tù – thi sĩ chỉ thu gọn trong một cử chĩ bí mật, lặng lẽ :

Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt
Nguyệt tòng song khích khán thi gia
(Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ)

Bác mê hồn ngắm trăng qua hành lang cửa số. Bốn bức tường xà lim chật hẹp không ngăn nổi xúc cảm bát ngát. Bác thả hồn theo ánh trăng và gửi gắm vào đó khát vọng tự do cháy bỏng. Hình như thi sĩ muốn nhắn gửi đến trăng lời thủ thỉ tâm sự : Trăng ơi, trăng có hiểu lòng ta yêu trăng đến độ nào ?Sự thổ lộ, giãi bày chân thành tự trong sâu thẳm hồn người đã được trăng cảm động và san sẻ. Vầng trăng lộng lẫy bỗng chốc biến thành bạn tri âm, tri kỉ : Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ .Vầng trăng đã vượt qua tuy nhiên sắt để ngắm nhà thơ ( khán thi gia ) trong tù. Vậy là cả người và trăng đều dữ thế chủ động tìm đến nhau. Nghệ thuật nhân hoá cho thấy thi sĩ tù nhân và vầng trăng tự do đã trở nên gắn bó thân thương tự khi nào .Cả bài thơ không có một âm thanh nào dù là nhỏ. Không gian yên bình tuyệt đối tôn lên cái sâu thẳm của hồn người và hồn tạo vật. Người ngắm trăng, trăng ngắm người trong lặng lẽ, không nói mà nói bao điều. Hai câu thơ còn cho thấy sức mạnh niềm tin kì diệu của người tù thi sĩ ấy .Trong này là nhà lao đen tối, là hiện thực tàn ác, còn ngoài kia là vầng trăng thơ mộng, là quốc tế của tự do, của vẻ đẹp lãng mạn làm say đắm lòng người. Giữa hai đối cực đó là tuy nhiên sắt nhà tù, nhưng tuy nhiên sắt nhà tù cũng bất lực trước khát vọng và rung cảm tinh xảo của hồn thơ .Hai câu thơ chữ Hán trong nguyên tác bộc lộ khá đầy đủ hơn mối giao hoà đặc biệt quan trọng giữa người tù thi sĩ với vầng trăng. Lối đối rất chỉnh đã làm điển hình nổi bật tình cảm mãnh liệt của cả người và trăng .Giữa nhân và nguyệt dẫu có tuy nhiên sắt nhà tù chắn giữa nhưng con người đã để tâm hồn bay bổng vượt ra ngoài khoảng trống chật hẹp, tù hãm để ngắm trăng sáng ( Nhân hướng tuy nhiên tiền khán minh nguyệt ), tức là để bầu bạn .Với vầng trăng đang tự do toả mộng giữa trời. Trăng có vẻ như cũng hiểu lòng người và nhiệt thành đền đáp lại : “ Trăng nhòm khe của ngắm nhà thơ ” ( Nguyệt tòng tuy nhiên khích khán thi gia ) .Bài thơ Ngắm trăng vừa bộc lộ tình cảm thương mến vạn vật thiên nhiên tha thiết của thi sĩ Hồ Chí Minh, vừa cho thấy sức mạnh ý thức to lớn của người chiến sỹ cách mạng vĩ đại .Đằng sau những câu thơ đậm đà phong vị cổ xưa ấy là một niềm tin thép, biểu lộ ở khát vọng tự do, ở phong thái từ tốn, vượt hẳn lên sự đè nén, áp bức nặng nề hung tàn chốn lao tù .Qua bài thơ, người đọc cảm thấy người tù cách mạng có vẻ như mặc kệ cả tuy nhiên sắt can ngăn, không chút bận tâm về những cùm xích, đói rét, muỗi rệp, ghẻ lở, … của chính sách nhà tù kinh khủng để tâm hồn bay bổng tìm đến với vầng trăng thân thương. Ánh sáng ngời ngời của vầng trăng đã đẩy lùi bóng tối ngột ngạt, u ám và đen tối của nhà tù .Giữa Bác và trăng – nhà thơ tự do và vạn vật thiên nhiên vĩnh cửu – có một mối giao hoà thiêng liêng, khó tả. Cũng như bao lần khác, trong thực trạng gian truân, Bác vẫn hướng cái nhìn vào vầng trăng, như hướng tới Cái Đẹp của cuộc sống .Bài thơ Ngắm trăng là một dẫn chứng sinh động chứng tỏ cho hai câu thơ mà Hồ Chí Minh viết ngoài bìa tập Nhật ký trong tù : Thân thể ở trong lao, Tình thần ở ngoài lao. Giữa bao bài thơ trăng của Bác, bài Ngắm trăng có vẻ như đẹp giản dị và đơn giản và khác lạ .Bốn câu, hai mươi tám chữ, ngắn gọn mà hàm chứa ý nghĩa tuyệt vời thâm thúy về tâm hồn, đạo đức, phẩm giá và phong thái của một Con Người chân chính : Hồ Chí Minh .Tiếp tục với Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng, Tặng bạn trọn bộ 😁 Cảm Nhận Về Bài Thơ Vội Vàng 😁 .Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng - 16 Bài Cảm Nhận Hay 15

Cảm Nhận Của Em Về Bài Thơ Ngắm Trăng

Cảm Nhận Của Em Về Bài Thơ Ngắm Trăng đã ghi lại một cảnh ngâm thơ trong nhà tù, qua đó nói lên một tình yêu trăng, yêu vạn vật thiên nhiên tha thiết .Bài thơ rút trong “ Nhật ký trong tù ” ; tập nhật ký bằng thơ được viết trong một thực trạng đoạ đầy đau khổ, từ tháng 8/1942 đến tháng 9/1943 khi Bác Hồ bị bọn Tưởng Giới Thạch bắt giam một cách vô cớ .Bài thơ ghi lại một cảnh ngắm trăng trong nhà tù, qua đó nói lên một tình yêu trăng, yêu vạn vật thiên nhiên tha thiết. Đọc bài thơ đầu chứa đựng một nụ cười thoáng hiện .

“Trong tù không rượu cũng không hoa
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ”

Hai câu thơ đầu chứa đựng một nụ cười thoáng hiện. Đang sống trong nghịch cảnh, và đó cũng là thực sự “ Trong tù không rượu cũng không hoa ” thế mà Bác vẫn thấy lòng mình bồn chồn, vô cùng xúc động trước vầng trăng Open trước cửa ngục đêm nay .Một niềm vui chợt đến cho thi nhân bao cảm hứng, bồi hồi. Trăng, hoa, rượu là ba nụ cười thanh nhã của khách tài tử văn chương. Đêm nay trong tù, Bác thiếu hẳn rượu và hoa, nhưng tâm hồn Bác vẫn dạt dào trước vẻ đẹp hữu tình của vạn vật thiên nhiên .Câu thơ bình dị mà dồi dào xúc cảm. Bác vừa do dự, vừa bồn chồn tự hỏi mình trước nghịch cảnh : Tâm hồn thì thơ mộng mà chân tay lại bị cùm trói, trăng đẹp thế mà chẳng có rượu, có hoa để thưởng trăng ?Nhưng cũng chính vào những phút giây căng thẳng mệt mỏi như vậy, Hồ Chí Minh lại cũng tìm được cách để giành lấy một sự thư thái, nó là trạng thái cân bằng không thiếu được, nói như cách nói tâm lý học : Ông đã tự phân thân để có một đời sống thứ hai – nghĩa là từ trong tâm thức, ông đã mang sẵn cốt cách một thi nhân .Và ở đây ta đang nói đến những ngày tù ngục trong nhà tù Quốc dân Đảng Trung Quốc, đời sống thứ hai trong khung cảnh tù đày của Hồ Chí Minh là đời sống bên trong, đời sống hướng về trong. Hướng nội – trong cách nhìn sự vật, trong cách độc thoại với chính mình, và hướng nội cả trong cách “ vượt ngục ” bằng “ ý tại ngôn ngoại ” của những vần thơ tù .Ở đây sự “ vượt ngục ” đã hoàn thành xong một cách thần kỳ, sự phấn đấu trở nên hòa giải, hồn nhiên, thư thái : “ Trong tù không rượu cũng không hoa, Cảnh đẹp đêm nay khó hờ hững ; Người ngắm trăng soi ngoài hành lang cửa số, Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ ” .“ Trong tù không rượu cũng không hoa ” là việc cố nhiên. Nhưng “ Cảnh đẹp đêm nay khó lạnh nhạt ” không phải việc cố nhiên nữa. Chúng ta sống trong cõi đời tự do mà còn chẳng chú ý đến sự tròn khuyết của vầng trăng ngay trên đầu, nói chi đến một người tù. Câu thứ hai đã là một tâm hồn thi nhân – hiền triết trong sáng và tinh xảo .Thấy trăng đẹp mà bồn chồn cả tâm lý : “ Làm thế nào giờ đây ” quả là một tâm hồn thơ mộng. Cái thơ mộng này sóng đôi với cái trong thực tiễn trên tạo nên một thi vị rất Hồ Chí Minh. Ông yêu rất nghệ sĩ vầng trăng trên đầu, nhưng ông cũng không quên rất đơn cử cái cùm sắt dưới chân .Thơ mộng nhưng không viển vông. Thiết thực nhưng không chặt đi đôi cánh lãng mạn của trí tưởng. Ba yếu tố rượu, hoa, trăng thì thiếu mất hai rồi. Nhưng tâm hồn nhà thơ vẫn dọn một bữa tiệc thưởng nguyệt độc lạ :

“Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ”

Ít thấy ai thương trăng trong cái tư thế lạ kì này. Đọc lại nguyên văn chữ Hán để thấy rõ hơn vị trí của ba “ nhân vật ” : Người, trăng và cái tuy nhiên sắt nhà tù. “ Nhân hướng tuy nhiên tiền khán minh nguyệt, Nguyệt tòng tuy nhiên khích khán thi gia ”. Nhân, nguyệt rồi nguyệt, thi gia ở hai đầu câu thơ, cái tuy nhiên sắt chắn giữa .Trong mối tương giao tri kỉ tri âm giữa con người và vầng trăng, cái tuy nhiên sắt hiện lên thật thô bạo và bất lực. Hồ Chí Minh ngắm trăng rất giống người xưa trong niềm mê hồn cái đẹp vạn vật thiên nhiên nhưng cũng khác người xưa trong sự phát hiện vẻ đẹp của cõi người .Người xưa ngắm trăng thấy trăng đẹp trăng trong càng ngậm ngùi cho cõi đời trầm luân cát bụi. Với Hồ Chí Minh, người ngắm trăng, mê trăng thì trăng cũng mê người. Đây không chỉ là cái hay của bút pháp mà chính là vẻ đẹp của một nhân sinh quan .Cũng cần quan tâm thêm : Để bộc lộ con người, ở đầu câu thơ trên tác giả dùng chữ nhân, ở cuối câu thơ dưới tác giả dùng thi gia. Hai chữ ấy, cố nhiên, vẫn chỉ là một đối tượng người dùng, nhưng đã có sự biến hóa : Trước cuộc ngắm trăng, đấy là người tù, sau cuộc ngắm trăng người tù biến mất và Open nhà thơ .Rõ ràng đã có một cuộc “ vượt ngục ”, và như đã nói trên : Cuộc “ vượt ngục ” đã hoàn thành xong một cách thần kì .Bác đã quên đi trong phút chốc cái hiện thực phũ phàng, nghiệt ngã chốn lao tù để thảnh thơi mà “ thưởng nguyệt ” như cái thú thanh cao của thi sĩ muôn đời. Vẻ đẹp vạn vật thiên nhiên ở đây giản dị và đơn giản mà độc lạ : Ánh trăng soi qua khung cửa sổ nhà lao và trở thành tri âm, tri kỉ của người tù .Ngắm trăng, thưởng trăng so với Bác Hồ là một nét đẹp của tâm hồn rất yêu đời và khát khao tự do. Tự do cho con người. Tự do để tận thưởng mọi vẻ đẹp vạn vật thiên nhiên của quê nhà xứ sở. Dù trong thực trạng ngục tù đau khổ thiều thốn nhưng Bác vẫn tự tạo cho mình 1 tư thế ngắm trăng tuyệt đẹp .Ngoài Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng, xem nhiều hơn những nội dung ý nghĩa khác trong 💕 Cảm Nhận Bài Thơ Tràng Giang 💕 rực rỡ .Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng - 16 Bài Cảm Nhận Hay 16

Hình Ảnh Bác Hồ Qua Bài Thơ Ngắm Trăng

Hình Ảnh Bác Hồ Qua Bài Thơ Ngắm Trăng hiện lên với một phong thái của người thi nhân sáng sủa, yêu vạn vật thiên nhiên và lãng mạn .Tháng 8-1942, Hồ Chí Minh từ Pác Bó ( Cao Bằng ) bí hiểm lên đường sang Trung Quốc để tranh thủ sự viện trợ quốc tế cho cách mạng Nước Ta, nhưng khi đến gần thị xã Túc Vinh thì Người bị chính quyền sở tại địa phương ở đây bắt giữ, giải đi khắp gần 30 nhà giam của 13 huyện thuộc tỉnh Quảng Tây, bị đày đoạ hơn một năm trời .Thời gian này, Người đã viết Nhật kí trong tù bằng thơ chữ Hán, gồm 133 bài, hầu hết là thơ tứ tuyệt. Tập thơ biểu lộ một tâm hồn cao đẹp, ý chí cách mạng kiên cường và thẩm mỹ và nghệ thuật thi ca rực rỡ. Bài thơ Ngắm trăng được trích trong tập Nhật kí trong tù của Hồ Chí Minh .

“Ngục trung vô tửu diệc vô hoa
Đối thử lương tiêu nại nhược hà?
Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt
Nguyệt tòng song khích khán thi gia”

Bài thơ được dịch là “ Ngắm trăng ” :

“Trong tù không rượu cũng không hoa
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ
Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ”

Trong những những câu thơ dịch, câu thứ hai trong nguyên tác có nghĩa là “ Trước cảnh đẹp đêm nay biết làm thế nào ? ”. Câu thơ dịch dịch thành : Cảnh đẹp đêm nay, khó lạnh nhạt đã làm mất đi cái xốn xang, bồn chồn của nhân vật trữ tình ( cũng là mất đi sự lãng mạn và nhạy cảm trước vạn vật thiên nhiên trong tàm hồn của Bác ) .Hai cầu thơ cuối ( bản dịch ) cũng kém phần đăng đối hơn so với phiên âm. Hơn nữa từ nhòm và ngắm trong câu cuối là hai từ đồng nghĩa tương quan, khiến cho lời dịch không bảo vệ được sự cô đúc của ý tứ và thể thơ .Thường người ta ngắm trăng vào những lúc thảnh thơi, thư thái. Thế nhưng ở đây, Hồ Chí Minh lại ngắm trăng trong một thực trạng rất đặc biệt quan trọng : ở trong tù .Khi Bác nói “ Trong tù không rượu cũng không hoa ” thì không có nghĩa là Bác đang than phiền cũng không phải đó là một lời phê phán. Chỉ hoàn toàn có thể nghĩ rằng, trước đêm trăng tuyệt đẹp ấy, Bác mong được thưởng trăng một cách toàn vẹn ( và đúng là thật tiếc nếu không có rượu, có hoa ) .Chính việc nhớ đến rượu và hoa trong cảnh ngục tù này đã cho thấy, người tù không hề vướng bận gì về vật chất và những nguy hiểm mà mình đang phải chịu. Người tù vẫn từ tốn tự tại, vẫn thả hồn mình cùng với vạn vật thiên nhiên .Hai câu cuối của bài thơ chữ Hán đối nhau rất chỉnh :

Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt,
Nguyệt tòng song khích khán thi gia.

Các từ chỉ người ( nhân, thi gia ) và những từ chỉ trăng ( nguyệt ) đặt ỏ hai đầu, ở giữa là cửa nhà tù ( tuy nhiên ). Thế nhưng, giữa người và trăng vẫn tìm được sự giao hoà với nhau. Cấu trúc đối này đã làm điển hình nổi bật tình cảm mảnh liệt giữa người và trăng, điển hình nổi bật sự gắn bó thân thiện của một mối quan hệ từ lâu đã trở thành tri kỉ ( Bác với trăng ) .Hình ảnh quản trị Hồ Chí Minh hiện lên trong bài thơ điển hình nổi bật ở góc nhìn người chiến sỹ không chút bận tâm về gông cùm, đói rét, … Trước khó khăn vất vả, Bác vẫn giữ được phong thái thư thả, tự tại. Bài thơ còn biểu lộ điển hình nổi bật tâm hồn nghệ sĩ của Bác Hồ, một tâm hồn luôn rộng mở với vạn vật thiên nhiên .Cuộc ngắm trăng trong bài Vọng nguyệt có thực trạng không giống như những cuộc ngắm trăng khác : bài thơ được Bác làm khi phải chịu cảnh tù đày .Và hoàn toàn có thể nói, mỗi bài thơ Bác viết về trăng lại có những nét riêng : trăng đầy sức sống, đầy sức xuân trong Rằm tháng giêng ( Nguyên tiêu ), trăng thi vị và tri kỉ trong Báo tiệp ( Tin thắng trận ), … Nói chung, ở tổng thể những bài này, Bác đều đã cho người đọc thấy vẻ đẹp của một tâm hồn thi sĩ, luôn mở rộng lòng để giao hoà cùng với vạn vật thiên nhiên .Gợi ý cho bạn những nội dung rực rỡ có trong bài viết tinh lọc 🌹 Cảm Nhận Về Bài Thơ Đất Nước 🌹Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng - 16 Bài Cảm Nhận Hay 17

Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng Và Đi Đường

Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng Và Đi Đường là hai bài thơ đã biểu lộ điển hình nổi bật thái độ sáng sủa, yêu đời ngay trong nghịch cảnh của người chiến sỹ Hồ Chí Minh .Tuy Bác Hồ không khi nào tự nhận là một nhà thơ, nhưng Bác đã để lại một sự nghiệp văn chương nhiều mẫu mã và rực rỡ. Khi đọc thơ Bác, ta luôn cảm nhận được ý thức sáng sủa, phong thái thư thả, dù con đường cách mạng mà Người lao vào là con đường đầy gian lao. Các bài thơ được Bác sáng tác trước cách mạng đã biểu lộ rõ điều đó .Ngay cả khi bị giam trong ngục tù sự từ tốn của Bác vẫn không bị mất đi :Trong tù không rượu cũng không hoa .Đây là câu tiên phong trong bài thơ Ngắm trăng. Thi nhân khi tâm hồn thanh thản thường muốn có rượu và hoa để chiêm ngưỡng và thưởng thức trăng, nhưng trong tù lấy đâu ra ! Hai chữ “ không ” đã diễn đạt chân thực điều đó thật khắc nghiệt so với thi sĩ. Tuy vậy Bác vẫn thấy :Cảnh đẹp đêm nay khó lãnh đạmNguyên văn câu thơ chữ Hán được dịch là “ Trước cảnh đẹp đêm nay biết làm thế nào ? ”. Câu thơ diễn đạt sự bồn chồn của thi nhân trước một đêm trăng đẹp. Sự hoảng sợ biểu lộ rõ niềm khát khao chiêm ngưỡng và thưởng thức trăng, bảo vật của vạn vật thiên nhiên .Giờ đây, sự thư thả vượt lên trên tù ngục tăm tối, khắc nghiệt, đã biến tâm hồn của một người tù cộng sản thành tâm hồn một thi nhân :

Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.

Nhà tù chỉ hoàn toàn có thể trói buộc thân thể, nhưng không hề giam giữ được tâm hồn Bác. Bác vẫn luôn theo trăng, vì đây không phải là lần đầu trăng Open trong thơ Bác. Bởi thế mà tâm hồn Người luôn ngời sáng cùng trăng cũng như ánh sáng của sự sáng sủa, từ tốn, tự tại luôn ngời sáng .Chưa hết, hiếm có một ai bị đưa đi gần khắp ba mươi nhà tù mà vẫn cất cao những lời thơ tràn ngập ý chí cách mạng, như trong bài Đi đường :Đi đường mới biết gian laoViệc đi đường được Bác nhắc tới nhiều trong Nhật kí trong tù với nhiều sự bất bình pha chút than thân. Nhưng ở đây là một câu triết lí thâm thúy : đường đi của người cách mạng là luôn gian lao, mà gian lao đến mức một người từng trải như nhà cách mạng lão thành cũng khó ngờ tới. Điều này được cụ thể hóa bằng hình ảnh :Núi cao rồi lại núi cao trập trùngĐiệp lại hình ảnh “ núi cao ”, rồi còn thêm hai chữ “ trập trùng ” nhà thơ đã hình tượng hóa những gian lao, nguy hại ở con đường cách nạng của mình. Từ khi rời bến Nhà Rồng ra đi tìm đường cứu nước, Bác đã bao lần bị bắt bớ tù đày, suýt bị phán quyết tử hình nếu không có sự giúp sức hết mình của luật sư Rô-giơ-bai .Chẳng phải Bác đã vượt bao nhiêu đèo cao, vực thẳm đó sao. Nhưng Người vẫn vững một niềm tin :

Núi cao lên đến tận cùng,
Thu vào tầm mắt muôn trùng nước non.

“ Lên đến tận cùng ” là lời thử thách với “ núi cao ”, dù con đường cách mạng gian nan như núi chồng chất lên núi, người cách mạng cũng quyết vượt hết để lên đến tận đỉnh điểm của thắng lợi .Cuối cùng, hình tượng con người đạp lên mọi khó khăn vất vả, khiến chúng bị tiêu diệt dưới chân, và hiện lên hình ảnh người cách mạng mới vĩ đại làm thế nào : Đứng trên đỉnh núi cao nhất ngoảnh nhìn toàn cảnh giang sơn quốc gia .Đây chỉ là ba bài trong rất nhiều bài thơ Bác Hồ sáng tác để diễn đạt niềm tin vững chãi của Người vào thắng lợi của cách mạng .

Niềm tin đó luôn đem lại những hình tượng thơ, giọng thơ ung dung; phong thái cốt cách của con người hiền triết mà vẫn thấm đượm nét vui tươi, giản dị và hóm hỉnh. Nó khẳng định phong cách và tâm hồn thơ Bác, là bài học vô giá cho thơ ca cách mạng.

Cùng với Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng, san sẻ cùng bạn 💔 Nghị Luận Về Bài Thơ Mùa Xuân Nho Nhỏ 💔Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng - 16 Bài Cảm Nhận Hay 18

Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng Dàn Ý

Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng Dàn Ý với khá đầy đủ những nội dung theo chương trình ngữ văn để bạn đọc cùng tìm hiểu thêm .

A. PHÂN TÍCH ĐỀ

Yêu cầu đề bài : cảm nhận vẻ đẹp của cảnh vật và tâm trạng của Bác biểu lộ qua bài thơĐối tượng làm bài : bài thơ Ngắm trăng – Hồ Chí MinhPhương pháp làm bài : cảm nhận, nghiên cứu và phân tích

B. CÁC LUẬN ĐIỂM CHÍNH CẦN TRIỂN KHAI

Luận điểm 1 : Nguồn gốc nguồn gốc bài thơLuận điểm 2 : Tình yêu vạn vật thiên nhiên, yêu trăng, và tâm hồn thi nhân lãng mạn, cao đẹp của Hồ Chí MinhLuận điểm 3 : Nghệ thuật thơ tinh xảo của Hồ Chí Minh

C. LẬP DÀN Ý

1. Mở bài:

  • Giới thiệu tác giả, tác phẩm
  • Khái quát giá trị bài thơ

2. Thân bài:

a. Nguồn gốc xuất xứ

  • Trích trong tập “Nhật kí trong tù” được sáng tác vào năm 1942, khi Bác đang bị giam giữ ở nhà tù Tưởng Giới Thạch, Trung Quốc.
  • Tập “Nhật kí trong tù” nói chung và bài thơ “Ngắm trăng” nói riêng đã thể hiện tâm hồn thi nhân cao đẹp, ý chí kiên cường của một chiến sĩ cách mạng, cùng nghệ thuật thi ca đặc sắc.

b. Cảm nhận về nội dung

Bài thơ “ Ngắm trăng ” bộc lộ tình yêu vạn vật thiên nhiên, yêu trăng, và tâm hồn thi nhân lãng mạn, cao đẹp của Hồ Chí MinhHoàn cảnh ngắm trăng đặc biệt quan trọng : “ Ngục trung vô tửu diệc vô hoa ” ( Trong tù không rượu cũng không hoa )Người xưa uống rượu, thưởng hoa, ngắm trăng, đối thơ, còn Bác ngắm trăng trong ngục tù, nơi ấy không có “ tửu ”, không có “ hoa ”, mà chỉ có xiềng xích và bóng tối .Tình yêu vạn vật thiên nhiên, cái “ cảm ” so với vẻ đẹp của vạn vật thiên nhiên :Qua tuy nhiên sắt nhà tù, Bác vẫn cảm nhận được vẻ đẹp tuyệt vời của vạn vật thiên nhiên, của ánh trăng. Xiềng xích nhà tù chỉ hoàn toàn có thể trói được thân thể Bác chứ không hề ngăn được tâm hồn thi nhân bay đến với vạn vật thiên nhiên to lớn .

Hai câu thơ 3, 4 đối nhau: Mỗi câu thơ chia làm 3, 1 bên là “nhân” (chỉ thi nhân), 1 bên là “nguyệt” (trăng), và ở giữa là song sắt nhà tù.
Cấu trúc đối này đã vẽ ra hoàn cảnh thực tại (song sắt nhà tù chia rẽ người và trăng), nhưng chính từ đó, người đọc lại thấy nổi bật lên đó là sự giao thoa, sự hòa quyện giữa thi nhân với ánh trăng, với thiên nhiên trong mọi hoàn cảnh, Qua đó thể hiện tình bạn tri âm tri kỉ đầy xúc động giữa nhà thơ với trăng.

Trong cảnh ngục tù tối tắm, Bác Hồ vẫn bộc lộ được ý chí, nghị lực khác thường. phong thái thư thả, tự tại, không vướng bận vật chất. bác vẫn ngắm trăng, vẫn hòa mình vào vạn vật thiên nhiên dù tay chân đang bị kìm kẹp bởi xiềng bởi xíchHình ảnh Bác hướng về ánh trăng qua tuy nhiên sắt nhà tù đã cho thấy dù trong bất kỳ thực trạng nào, Bác vẫn luôn đau đáu hướng về khung trời tự do, về tương lai tươi tắn của quốc gia. Ánh trăng ấy hay chính là ánh sáng hy vọng mãnh liệt của một người chiến sỹ cách mạng một lòng muốn giải phóng dân tộc bản địa .

c. Cảm nhận về nghệ thuật

  • Thể thơ thất ngôn tứ tuyệt ngắn gọn, súc tích, bộc lộ trực tiếp tâm trạng của nhận vật trữ tình.
  • Nghệ thuật đối được sử dụng tinh tế, thể hiện giá trị tư tưởng của bài thơ.

3. Kết bài:

  • Cảm nhận chung về bài thơ
  • Liên hệ: Nhà phê bình Hoài Thanh đã có nhận xét vô cùng chính xác: “Thơ Bác đầy trăng”.

Chia sẻ cùng bạn 🌹 Thơ Tú Xương 🌹 hay và ý nghĩa !Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng - 16 Bài Cảm Nhận Hay 19

Đoạn Văn Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng

Đọc Đoạn Văn Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng rực rỡ để có thêm những chiêm nghiệm mới về bài thơ nổi tiếng của Bác .Nhà văn Hoài Thanh có nói : “ Thơ Bác đầy trăng ”. Thật vậy, Bác đã viết nhiều bài thơ trăng. Trong số đó, bài “ Ngắm trăng ” là bài thơ tuyệt tác, mang phong vị Đường thi, được nhiều người ưa thích .Nguyên tác bằng chữ Hán, đây là bản dịch bài thơ :

“Trong tù không rượu cũng không hoa
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ.
Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ,
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ”.

Bài thơ rút trong “ Nhật kí trong tù ” ; tập nhật kí bằng thợ được viết trong một thực trạng đọa đày đau khổ, từ tháng 8 – 1942 đến tháng 9 – 1943 khi Bác Hồ bị bọn Tưởng Giới Thạch bắt giam một cách vô cớ. Bài thơ ghi lại một cảnh ngắm trăng trong nhà tù, qua đó nói lên một tình yêu trăng, yêu vạn vật thiên nhiên tha thiết .Hai câu thơ đầu chứa đựng một nụ cười thoáng hiện. Đang sống trong nghịch cảnh, và đó cũng là thực sự “ Trong tù không rượu cũng không hoa ” thế mà Bác vẫn thấy lòng mình hoảng sợ, vô cùng xúc động khi vầng trăng Open trước cửa ngục đêm nay. Ánh trăng mang đến cho thi nhân bao xúc cảm, bồi hồi .Trăng, hoa, rượu là ba nụ cười thanh nhã của khách tài tử văn chương. Đêm nay trong tù, Bác thiếu hẳn rượu và hoa, nhưng tâm hồn Bác vẫn dạt dào trước vẻ đẹp hữu tình của vạn vật thiên nhiên. Câu thơ bình dị mà dồi dào cảm hứng .Bác vừa do dự, vừa hoảng sợ tự hỏi mình trước nghịch cảnh : Tâm hồn thì thơ mộng mà chân tay lại bị cùm trói, trăng đẹp thế mà chẳng có rượu, có hoa để thưởng trăng ?

“Trong tù không rượu cũng không hoa,
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ”.

Sự tự ý thức về cảnh ngộ đã tạo cho tư thế ngắm trăng của người tù một ý nghĩa thâm thúy hơn những cuộc ngắm trăng, thưởng trăng thường tình. Qua tuy nhiên sắt nhà tù, Bác ngắm vầng trăng đẹp .Người tù ngắm trăng với tổng thể tình yêu trăng, với một tâm thế “ vượt ngục ” đích thực ? Song sắt nhà tù không thể nào giam hãm được niềm tin người tù có bản lĩnh khác thường như Bác :“ Người ngắm trăng soi ngoài hành lang cửa số ” …Từ phòng giam tăm tối, Bác hướng tới vầng trăng, nhìn về ánh sáng, tâm hồn thêm thư thái. Song sắt nhà tù tỉnh Quảng Tây không thể nào ngăn cách được người tù và vầng trăng ! Máu và đấm đá bạo lực không thể nào dìm được chân lí, vì người tù là một thi nhân, một chiến sỹ vĩ đại tuy “ thân thể ở trong lao ” nhưng “ niềm tin ở ngoài lao ” .Câu thứ tư nói về vầng trăng. Trăng có nét mặt, có ánh mắt và tâm tư nguyện vọng. Trăng được nhân hóa như một người bạn tri âm, tri kỉ từ viễn xứ đến chốn ngục tù tăm tối thăm Bác. Trăng ái ngại nhìn Bác, cảm động không nói nên lời, Trăng và Bác tri ngộ “ đối diện đàm tâm ”, cảm thông nhau qua ánh mắt .Hai câu 3 và 4 được cấu trúc đăng đối tạo nên sự phù hợp hòa giải giữa người và trăng, giữa ngôn từ, hình ảnh và ý thơ :

“Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ,
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ”.

Ta thấy : “ Nhân, Nguyệt ” rồi lại “ Nguyệt, Thi gia ” ở hai đầu câu thơ và cái tuy nhiên sắt nhà tù chắn ở giữa. Trăng và người tù tâm sự với nhau qua cái tuy nhiên sắt nhà tù đáng sợ ấy. Khoảnh khắc giao cảm giữa vạn vật thiên nhiên và con người Open một sự hóa thân kì diệu : “ Tù nhân ” đã biến thành thi gia .Lời thơ đẹp đầy ý vị. Nó biểu lộ một tư thế ngắm trăng hiếm thấy. Tư thế ấy chính là phong thái từ tốn, tự tại, sáng sủa yêu đời, yêu tự do. “ Ngắm trăng ” là một bài thơ trữ tình rực rỡ .Bài thơ không hề có một chữ “ thép ” nào mà vẫn sáng ngời chất “ thép ”. Trong gian nan tù đày, tâm hồn Bác vẫn có những khoảng thời gian ngắn thảnh thơi, tự do ngắm trăng, thưởng trăng .Bác không chỉ ngắm trăng trong tù. Bác còn có biết bao vần thơ rực rỡ nói về trăng và niềm vui ngắm trăng : Ngắm trăng trung thu, ngắm trăng ngàn Việt Bắc, đi thuyền ngắm trăng … Túi thơ của Bác đầy trăng : “ Trăng vào hành lang cửa số đòi thơ … ”, “ … Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền … ”, “ Sao đưa thuyền chạy, thuyền chờ trăng lên … ” .Trăng tròn, trăng sáng … Open trong thơ Bác vì Bác là một nhà thơ giàu tình yêu vạn vật thiên nhiên, vì Bác là một chiến sỹ giàu tình yêu quốc gia quê nhà. Bác đã tô điểm cho nền thi ca dân tộc bản địa một số ít bài thơ trăng đẹp .Đọc bài thơ tứ tuyệt “ Ngắm trăng ” này, ta được chiêm ngưỡng và thưởng thức một thi phẩm mang vẻ đẹp cổ kính, hoa lệ. Bác đã thừa kế thơ ca dân tộc bản địa, những bài ca dao nói về trăng làng quê thôn dã, trăng thanh nơi Côn Sơn của Nguyễn Trãi ; trăng thề nguyền, trăng chia li, trăng sum vầy, trăng Truyện Kiều ; “ Song thưa để mặc bóng trăng vào ” … của Tam Nguyên Yên Đổ …Uống rượu, ngắm trăng là cái thú thanh cao của những tao nhân mặc khách xưa, nay – “ Đêm thanh hớp nguyệt nghiêng chén ” ( Nguyễn Trãi ). Ngắm trăng, thưởng trăng so với Bác Hồ là một nét đẹp của tâm hồn rất yêu đời và khát khao tự do .Tự do cho con người. Tự do để tận thưởng mọi vẻ đẹp vạn vật thiên nhiên của quê nhà xứ sở. Đó là cảm nhận của nhiều người khi đọc bài thơ “ Ngắm trăng ” của Hồ Chí Minh .Cùng với Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng, gửi Tặng bạn 💕 Phân Tích Bài Thơ Đất Nước 💕 hay và ý nghĩa .Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng - 16 Bài Cảm Nhận Hay 20

Dàn Ý Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng Ngắn Nhất

Dàn Ý Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng Ngắn Nhất nhưng vẫn bảo vệ vừa đủ và đúng mực những nội dung cần có trong một bài nghị luận văn học .

Mở bài

Giới thiệu yếu tố cần nghị luận : Cảm nhận về bài thơ Ngắm trăng của Hồ Chí Minh .Lưu ý : Có thể lựa chọn cách viết mở bài trực tiếp hoặc gián tiếp tùy thuộc vào năng lượng của bản thân mình .

  1. Thân bài

Câu 1 : thực trạng khó khăn vất vả, thiếu thốn lúc ở trong tù của Bác Hồ. Với tâm hồn thi sĩ như Bác thì một chút ít hoa và rượu là nguồn cảm hứng tuyệt vời để thi sĩ sáng tác nên cảnh thiếu thốn về vật chất này như một nỗi cực hình so với nhà thơ .Câu 2 : trước cảnh thiếu thốn ở trong tù như thế nhưng cảnh đẹp giữa đêm khuya vắng vẻ đã làm tâm hồn Bác cũng phải xao xuyến khó mà hờ hững. Đêm nay trong tù, Bác thiếu hẳn rượu và hoa, nhưng tâm hồn Bác vẫn dạt dào trước vẻ đẹp hữu tình của vạn vật thiên nhiên .Câu 3 + 4 : Từ phòng giam tăm tối, Bác hướng tới vầng trăng, nhìn về ánh sáng, tâm hồn thêm thư thái. Song sắt nhà tù không thể nào ngăn cách được người tù và vầng trăng. Trăng được nhân hóa như một người bạn tri âm, tri kỉ từ viễn xứ đến chốn ngục tù tăm tối thăm Bác. Hai câu thơ được cấu trúc đăng đối tạo nên sự phù hợp hòa giải giữa người và trăng, giữa ngôn từ, hình ảnh và ý thơ .→ Bài thơ mang đến cho tất cả chúng ta cái nhìn, cách cảm về một góc nhìn khác của quản trị Hồ Chí Minh, bên cạnh sự mưu trí, trí tuệ giúp nước nhà giành độc lập, Bác còn là một thi sĩ có tâm hồn bay bổng, hòa mình cùng với vạn vật thiên nhiên, với cảnh đẹp dù trong thực trạng éo le nhất .

  1. Kết bài

Khái quát lại nội dung, thẩm mỹ và nghệ thuật của bài thơ đồng thời nêu cảm nghĩ về giá trị của tác phẩm .Mời bạn tò mò thêm tuyển tập 💕 Cảm Nhận Về Bài Thơ Đồng Chí 💕 rực rỡ .Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng - 16 Bài Cảm Nhận Hay 21

Viết Đoạn Văn Nêu Cảm Nghĩ Của Em Về Bài Thơ Ngắm Trăng

Viết Đoạn Văn Nêu Cảm Nghĩ Của Em Về Bài Thơ Ngắm Trăng để thấy một tâm hồn thanh cao, một phong thái thư thả tự tại của nhà thơ – chiến sỹ Hồ Chí Minh .Năm 1942, trong thời hạn bị bắt giam ở Trung Quốc, Bác Hồ đã viết Nhật ký trong tù. Ngắm trăng là một trong những bài thơ hay của Bác trong tập nhật ký và cũng là một bài thơ hay Bác viết về trăng .

Trong tù không rượu cũng không hoa,
Cảnh đẹp đêm nay, khó hững hờ!
Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.
(Nam Trân dịch)

Bài thơ viết về một cảnh ngắm trăng, một tư thế ngắm tràng trong tù, qua đó bộc lộ một tâm hồn thanh cao, một phong thái thư thả tự tại của nhà thơ – chiến sỹ .Hai câu thơ đầu nói lên một cảnh ngộ và một nỗi niềm : lòng hoảng sợ biết làm thế nào trước cảnh đêm nay vì không có rượu có hoa ? Nhà thơ tự thấy mình trong, một nghịch cảnh. Trong tù phải chia nước, khẩu phần là sống lưng bát cháo loãng, phải đắp chăn giấy … thiếu thốn và cay đắng vô cùng .Vậy tìm đâu ra rượu và hoa để ngắm cảnh đêm trăng trong tù. Rượu, trăng, hoa là ba thú thanh nhã của thi nhân lâu nay. Câu đầu bài thờ như một lời tự an ủi : Trong tù không rượu cũng không hoa .Trước cảnh đẹp đêm thu, thiếu rượu và hoa, thi nhân do dự, bỗi rối. Đó là tâm trạng, là thảm kịch của một thi nhân có tâm hồn thanh cao và giàu tình yêu vạn vật thiên nhiên :Cảnh đẹp đêm nay khó lạnh nhạt .Câu thơ chưa nói đến trăng mà người đọc đã cảm thấy một vầng trăng đẹp Open .Hai câu 3, 4 vầng trăng mới Open. Một cảnh ngắm trăng hiếm có :

Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.

Nguyên bản tiếng Hán câu thơ là :

Nhãn hướng song tiền khán minh nguyệt
Nguyệt tòng song khích khán thi gia

Câu thơ chữ Hán nào cũng có hai hình ảnh so sánh : nhân – nguyệt, nguyệt – thi gia và điệp từ khán ( xem, nhìn, nhòm ). Chữ nhân là người, đã biến thành thi gia – nhà thơ mang ý nghĩa thẩm mĩ rực rỡ .Từ trong ngục tối, người chiến sỹ ngắm trăng qua tuy nhiên sắt nhà tù. Tư thế ngắm trăng ấy rất đẹp, nhừ một cuộc vượt ngục ý thức. Trăng được nhân hoá có khuôn mặt và ánh mắt : Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ. Nhà thơ và trăng lặng lẽ nhìn nhau, cảm thông, san sẻ với mối tình tri âm tri kỉ .Hai câu 3, 4 đối nhau, ngôn từ, hình ảnh phù hợp, hài hoà. Trăng và nhà thơ, hai khuôn mặt trong sáng, hai tâm hồn thanh cao dù bị tuy nhiên sắt nhà tù ngăn cách vẫn thân thiện, sâu nặng ân tình. Có thể nói đây là hai câu thơ tả trăng đẹp nhất, độc lạ nhất. Đã mấy ai ngắm trăng qua tuy nhiên sắt nhà tù ?Tư thế ngắm trăng của Hồ Chí Minh bộc lộ tình yêu trăng, biểu lộ một tâm hồn thanh cao, một phọng thái từ tốn tự tại. Nó còn biểu lộ khát vọng tự do ; từ bóng tối ngục tù hướng về vầng trăng sáng, nhà thơ khẳng định chắc chắn một tâm thế : Thân thế ở trong lao – ý thức ở ngoài lao .Hoài Thanh đã từng nhận xét : “ Thơ Bác đầy trăng ”. Nhật ký trong tù có 7 bài thơ nói đến trăng. Một quốc tế trăng hữu tình và chứa chan thi vị :

Chẳng được tự do mà thưởng nguyệt,
Lòng theo vời vợi mảnh trăng thu.
(Trung thu)

Khóm chuối trăng soi càng thấy lạnh,
Nhòm song, Bắc đẩu đã nằm ngang.
(Đêm lạnh)

Trên trời, trăng lướt giữa làn mây.
(Đêm thu)

Ngắm trăng và quốc tế trăng ấy phản chiếu một hồn thơ bát ngát bát ngát tình của Bác. Ngắm trăng vì yêu trăng và cũng là yêu tự do .Mời bạn mày mò thêm nội dung rực rỡ trong tuyển tập 💕 Phân Tích Bài Thơ Đồng Chí 💕 hay nhất .Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng - 16 Bài Cảm Nhận Hay 22

Cảm Nhận Về 2 Câu Thơ Đầu Bài Ngắm Trăng

Cảm Nhận Về 2 Câu Thơ Đầu Bài Ngắm Trăng với một thực trạng ngắm trăng độc lạ chỉ riêng có trong thơ của Bác .Ngắm trăng là đề tài quen thuộc của thi ca phương Đông. Đó là một nụ cười thanh nhã của những tao nhân mặc khách. Không biết tự khi nào, trăng đã trở thành người bạn thơ, trở thành nguồn cảm hứng dồi dào cho tâm hồn nhiều xúc cảm .Nhưng người ta chỉ ngắm trăng trong những lúc thư thả, tâm hồn thư thái. Vậy mà trong những tháng ngày bị nhốt, mất tự do, Bác Hồ của tất cả chúng ta vẫn ngắm trăng và làm thơ .Tìm đến với trăng, Hồ Chí Minh tìm đến với vẻ đẹp vĩnh hằng của tạo hóa nhưng cũng là tìm đến với người bạn tri âm, đối ảnh của mình trong những tháng ngày gian nan. Điều đó đã tạo nên một thực trạng tiếp xúc đặc biệt quan trọng và một giọng thơ độc lạ cho thi phẩm .Câu thơ khởi đầu đã mở ra một cảnh sống trong tù :“ Trong tù không rượu cũng không hoa ”Câu thơ mở ra một hiện thực trần trụi. Hai từ “ không ” Open như một sự khẳng định chắc chắn tuyệt đối sự vắng mặt của “ rượu ” và “ hoa ”. Giữa bao nhiêu thiếu thốn, đắng cay của kiếp sống trong tù vậy mà nhà thơ lại đưa ra sự thiếu thốn về “ rượu ” và “ hoa ” – những đối tượng người tiêu dùng ship hàng cho đời sống ý thức, thuộc về những nụ cười thanh nhã .Đó hoàn toàn có thể coi là những thứ xa xỉ của kiếp sống tù đày. Nhưng không phải ngẫu nhiên, nhà thơ đề cập đến rượu và hoa. Bởi tâm hồn nhà thơ đang hướng ra một quốc tế khác. Thế giới đó trái chiều với đời sống trong tù. Thế giới đó đang tràn ngập trong tâm hồn nhà thơ :“ Cảnh đẹp đêm nay, khó lãnh đạm ”Câu thơ thứ hai chính là nguyên do của câu thơ thứ nhất, làm điểm tựa cho câu thơ đầu. Thì ra trước cảnh đẹp của buổi đêm làm Người nhớ tới rượu và hoa thấp thoáng một nỗi do dự, đầy thơ mộng. Tất cả giúp người đọc nhận ra một người tù đặc biệt quan trọng, với một tâm hồn thanh cao, khao khát hòa nhập với vạn vật thiên nhiên, đất trời .Cụm từ “ nại nhược hà ” ( làm thế nào giờ đây ? ) nghĩa là có cái lúng túng, do dự của con người trước cảnh đẹp. Cảnh đẹp hiện ra trước mắt thi nhân trong khi bên mình chẳng có những thứ vốn thuộc nụ cười thanh cao, thanh nhã để cùng chiêm ngưỡng và thưởng thức : đó là rượu và hoa .Một niềm do dự rất nghệ sĩ đi bên cạnh cái trơ trụi, khắc nghiệt của nhà tù. Hai câu thơ đầu làm thể hiện nên cái thiếu thốn của chốn lao tù nhưng câu thơ không hề có chút bi lụy. Một giọng điệu thơ hóm hỉnh, có chút bông đùa trong cách vào đề đầy giật mình :“ Trong tù không rượu cũng không hoa ”vẫn chưa có một từ ngữ đơn cử nào chỉ con người nhà thơ nhưng thi nhân đã hiện lên với một bản lĩnh vững vàng của một con người biết vượt lên trên những gian nan của đời sống tù ngục để giữ nguyên vẹn một tâm hồn thanh tao, nhạy cảm, tinh xảo, biết rung động trước mọi vẻ đẹp của đất trời .Cùng với Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng, gửi Tặng Ngay bạn 💕 Cảm Nhận Về Bài Thơ Câu Cá Mùa Thu 💕 hay và ý nghĩa .Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng - 16 Bài Cảm Nhận Hay 23

Cảm Nhận Vẻ Đẹp Tâm Hồn Của Bác Qua Bài Thơ Ngắm Trăng

Cảm Nhận Vẻ Đẹp Tâm Hồn Của Bác Qua Bài Thơ Ngắm Trăng với sự sáng sủa, yêu đời, yêu vạn vật thiên nhiên, gắn bó với vạn vật thiên nhiên và đặc biệt quan trọng là với trăngTrăng từ lâu đã trở thành một thứ ánh sáng vô cùng linh lung huyền ảo mà quen thuộc trong thi ca. Dường thi thi sĩ nào cũng yêu dấu người bạn trăng của mình mà “ phát lời ” ra ngôn từ những bóng trăng đổ tràn trên trang giấy .Có lẽ cũng xuất phát từ một tâm hồn yêu trăng như thế mà ngay trong cảnh ngục tù tối tăm, Bác vẫn có những vần thơ về trăng thật sinh động, dạt dào .Chân dung của Bác hiện lên với một thực trạng không hề thơ mộng :

Ngục trung vô tửu diệc vô hoa,
Đối thử lương tiêu nại nhược hà?
(Trong tù không rượu cũng không hoa,
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ)

Câu thơ mở màn là sự miêu tả thực trạng mà Bác đang mang, đó là trong ngục, mà trong ngục tối thì “ không rượu, không hoa ”. Câu thơ hiển nhiên được nói với một ngôn từ thản nhiên như không .Trong tù, điều kiện kèm theo không có, đến nước cũng phải thay phiên để uống hay rửa mặt thì làm thế nào lại hoàn toàn có thể có rượu, có hoa. Thế nhưng khi “ đối ” diện với cảnh đẹp vạn vật thiên nhiên thì “ khó lãnh đạm ” .Có lẽ rằng những thiếu thốn về mặt vật chất trong tù không làm cho tâm trạng trước cảnh đẹp vạn vật thiên nhiên của người tù giảm đi hay cảnh vạn vật thiên nhiên đêm ấy đẹp tới mức những thiếu thốn kia bị lu mờ cả ?Thiên nhiên tươi sáng mời gọi con người cùng chung vui khiến cho không một tâm hồn nào hoàn toàn có thể “ hờ hững ” với nó đặc biệt quan trọng, Bác có một tâm hồn thi sĩ vô cùng nhạy cảm lại càng không hề cảm thấy rạo rực hứng cảm trước một cảnh đêm đẹp .Và ta có chút tò mò rằng vì đâu mà đêm ấy có vẻ như đẹp mê hồn đến vậy, thì ra là do có sự Open của vầng trăng :

Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt,
Nguyệt tòng song khích khán thi gia
(Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ,
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ)

Khi xưa, những tao nhân mặc khách có nụ cười thanh nhã là uống rượu, thưởng nguyệt, làm thơ. Bác lúc này với thực trạng không có rượu nhưng vẫn thưởng nguyệt, làm thơ rất là say sưa. Hai câu thơ cuối tạo sự đăng đối cho ý thơ .Người thì từ trong nhà lao tăm tối, “ hướng ” đôi mắt cùng tâm hồn dễ rung cảm của mình lên khung trời cao rộng bên ngoài qua khung cửa sắt nhỏ để ngắm vẻ đẹp của ánh sáng vầng trăng, còn vầng trăng thì được nhân hóa như một con người biết tâm lý, biết ghé vào tuy nhiên sắt để ngắm nhìn thi gia .Đến đây ta có cảm xúc trăng và người tuy hai mà một, như những người bạn tri âm tri kỉ tuy có khoảng cách về địa lí nhưng tâm hồn họ lại hoàn toàn có thể tìm đến với nhau thuận tiện. Song sắt nhà tù kia chẳng qua chỉ hoàn toàn có thể giam giữ, tách biệt thân thể Người với quốc tế bên ngoài bằng hình thức chứ không hề giam giữ được tâm hồn Người .Tâm hồn tinh xảo, nhạy cảm, sáng sủa của một người chiến sỹ cách mạng vẫn tràn trề niềm tin yêu vào đời sống, có lẽ rằng chính vì niềm tin yêu ấy mà đến ánh trăng cũng muốn tìm đến soi rọi vào góc tối tăm của nhà tù để ở đó, sáng ngời lên hình ảnh của một thi nhân chân chính .Khi này, Người không phải là một tù nhân nữa mà trở thành “ thi gia ”. Bài thơ chính là vẻ đẹp của một tâm hồn sáng sủa, yêu vạn vật thiên nhiên, yêu trăng, một tâm hồn thi gia vô cùng tinh xảo, nhạy cảm .

Thơ điệu hồn của cảm xúc, là tiếng nói của tâm hồn, bài thơ là sự phản ánh rõ nét tâm hồn Bác với sự lạc quan, yêu đời, yêu thiên nhiên, gắn bó với thiên nhiên và đặc biệt là với trăng.

Cảm nhận bài thơ Ngắm trăng của Hồ Chí Minh – Mẫu 1

Trăng – người bạn tâm giao, người bạn tri kỉ muôn đời của Bác. Trăng đồng hành cùng Bác trong tất cả mọi chặng đường hoạt động cách mạng. Và trong những năm tháng gian lao ấy, ta sao có thể quên sự giao hòa giữa Người và ánh trăng khi ở nhà lao Trung Quốc. Vẻ đẹp của thiên nhiên mà nổi bật hơn cả là vẻ đẹp của con người đã được thể hiện đầy đủ qua bài thơ Ngắm trăng.

Trăng vốn là một thi đề lớn trong sáng tác của Bác, có thể kể đến như Cảnh khuya:

Tiếng hát trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa

Hay bài thơ Nguyên tiêu:

Kim dạ nguyên tiêu nguyệt chính viên

Xuân giang, xuân thủy, tiếp xuân thiên

Yên ba thâm xứ đàm quân sự

Dạ bán quy lai nguyệt mãn thuyền

Người ta vẫn thường dành những phút nhàn rỗi, thảnh thơi để bên chén trà thơm, chiếc kẹo ngọt mà thưởng thức ánh trăng, ngẫm chuyện mình và ngẫm chuyện đời. Còn đối với Bác, nào cần thảnh thơi, nào cần khung cảnh hoàn mĩ, chỉ cần một tình yêu, một lòng say mê thì dù có là hoàn cảnh đề lao tàn nhẫn, Người vẫn có thể mở rộng tâm hồn mình mà thưởng thức ánh trăng:

Ngục trung vô tửu diệc vô hoa
Đối thử lương tiêu nại nhược hà

Hiện thực khắc nghiệt được dựng lên một cách chân thực và đầy đủ nhất, không rượu cũng chẳng hoa. Điều kiện cơ sở để ngắm trăng chẳng phải là quá thiếu thốn đó sao. Nhưng trước cảnh đẹp khiến con người ta nao lòng thổn thức sao có thể dừng lại được. Câu hỏi tu từ “biết làm thế nào” (nại nhược hà) vừa là sự băn khoăn, trăn trở chưa biết làm sao, vừa là sự hứng khởi, hào hứng khi được gặp lại người bạn tri âm. Bởi vậy, trong câu thơ dồn nén cả hai dòng cảm xúc, vừa ưu tư vừa vui sướng, hạnh phúc.

Và đẹp nhất chính là cuộc vượt thoát giữa người và trăng, để tạo nên sự giao hòa tuyệt đối giữa hai người bạn:

Nhân hướng song tiền khan minh nguyệt
Nguyệt tong song khích khan thi gia

Hai câu thơ này có thể coi là đỉnh cao của nghệ thuật đối, đối giữa hai câu, đối trong một câu vô cùng chỉnh. Nhân đối với nguyệt, nguyệt đối với thi gia, kết hợp với điệp từ khán cho thấy sự giao hòa tuyệt đối giữa con người và thiên nhiên. Trong hoàn cảnh tù ngục tối tăm, bị tra tấn, phải di chuyển liên tục ở nhiều nơi, nhưng không vì thế mà Bác mất đi tình yêu thiên nhiên, lòng đắm say trước khung cảnh đẹp, đặc biệt là ánh trăng. Hai gương mặt trong sáng, toàn bích trăng và nhà thơ không thể bị những song sắt lạnh giá ngăn cản, họ vẫn vượt thoát khỏi khung cảnh khắc nghiệt đó để giao hòa cùng nhau. Đây có thể coi là hai câu thơ đẹp đẽ, độc đáo nhất trong bài thơ. Tư thế ngắm trăng của Bác đã cho thấy tình yêu trăng, và một tâm hồn thanh cao, rộng mở vời tình yêu thiên nhiên và khát vọng tự do tha thiết. Đúng như những gì mà Bác đã viết ở đầu của tập Nhật kí Trong tù:

Thân thể ở trong lao
Tinh thần ở ngoài lao.

Ngắm trăng là bài thơ tứ tuyệt hay và đặc sắc nhất của Bác trong tập thơ Nhật kí trong tù. Tác phẩm với lối ngôn ngữ cô đọng, hàm súc, giàu ý nghĩa, cùng nghệ thuật đối tài tình vừa cho thấy tình yêu thiên nhiên của Bác vừa cho thấy tấm lòng yêu tự do, và hết sức ung dung, tự tại trong hoàn cảnh tù ngục.

Cảm nhận bài thơ Ngắm trăng của Hồ Chí Minh – Mẫu 2

Nhà văn Hoài Thanh có nói: “Thơ Bác đầy trăng”. Thật vậy, Bác đã viết nhiều bài thơ trăng. Trong số đó, bài “Ngắm trăng” là bài thơ tuyệt tác, mang phong vị Đường thi, được nhiều người ưa thích.

Nguyên tác bằng chữ Hán, đây là bản dịch bài thơ:

“Trong tù không rượu cũng không hoa

Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ.

Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ,

Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ”.

Bài thơ rút trong “Nhật kí trong tù”; tập nhật kí bằng thơ được viết trong một hoàn cảnh đọa đày đau khổ, từ tháng 8 -1942 đến tháng 9 -1943 khi Bác Hồ bị bọn Tưởng Giới Thạch bắt giam một cách vô cớ. Bài thơ ghi lại một cảnh ngắm trăng trong nhà tù, qua đó nói lên một tình yêu trăng, yêu thiên nhiên tha thiết.

Hai câu thơ đầu ẩn chứa một nụ cười thoáng hiện. Đang sống trong nghịch cảnh, và đó cũng là sự thật “Trong tù không rượu cũng không hoa” thế mà Bác vẫn thấy lòng mình bối rối, vô cùng xúc động khi vầng trăng xuất hiện trước cửa ngục đêm nay. Ánh trăng mang đến cho thi nhân bao cảm xúc, bồi hồi.

Trăng, hoa, rượu là ba thú vui tao nhã của khách tài tử văn chương. Đêm nay trong tù, Bác thiếu hẳn rượu và hoa, nhưng tâm hồn Bác vẫn dạt dào trước vẻ đẹp hữu tình của thiên nhiên. Câu thơ bình dị mà dồi dào cảm xúc. Bác vừa băn khoăn, vừa bối rối tự hỏi mình trước nghịch cảnh: Tâm hồn thì thơ mộng mà chân tay lại bị cùm trói, trăng đẹp thế mà chẳng có rượu, có hoa để thưởng trăng?

“Trong tù không rượu cũng không hoa,
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ”.

Sự tự ý thức về cảnh ngộ đã tạo cho tư thế ngắm trăng của người tù một ý nghĩa sâu sắc hơn các cuộc ngắm trăng, thưởng trăng thường tình. Qua song sắt nhà tù, Bác ngắm vầng trăng đẹp. Người tù ngắm trăng với tất cả tình yêu trăng, với một tâm thế “vượt ngục” đích thực? Song sắt nhà tù không thể nào giam hãm được tinh thần người tù có bản lĩnh phi thường như Bác:

“Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ”…

Từ phòng giam tăm tối, Bác hướng tới vầng trăng, nhìn về ánh sáng, tâm hồn thêm thư thái. Song sắt nhà tù tỉnh Quảng Tây không thể nào ngăn cách được người tù và vầng trăng! Máu và bạo lực không thể nào dìm được chân lí, vì người tù là một thi nhân, một chiến sĩ vĩ đại tuy “thân thể ở trong lao” nhưng “tinh thần ở ngoài lao”.

Câu thứ tư nói về vầng trăng. Trăng có nét mặt, có ánh mắt và tâm tư. Trăng được nhân hóa như một người bạn tri âm, tri kỉ từ viễn xứ đến chốn ngục tù tăm tối thăm Bác. Trăng ái ngại nhìn Bác, cảm động không nói nên lời, Trăng và Bác tri ngộ “đối diện đàm tâm”, cảm thông nhau qua ánh mắt. Hai câu 3 và 4 được cấu trúc đăng đối tạo nên sự cân xứng hài hòa giữa người và trăng, giữa ngôn từ, hình ảnh và ý thơ:

“Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ,
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ”.

Ta thấy: “Nhân, Nguyệt” rồi lại “Nguyệt, Thi gia” ở hai đầu câu thơ và cái song sắt nhà tù chắn ở giữa. Trăng và người tù tâm sự với nhau qua cái song sắt nhà tù đáng sợ ấy. Khoảnh khắc giao cảm giữa thiên nhiên và con người xuất hiện một sự hóa thân kì diệu: “Tù nhân” đã biến thành thi gia. Lời thơ đẹp đầy ý vị. Nó biểu hiện một tư thế ngắm trăng hiếm thấy. Tư thế ấy chính là phong thái ung dung, tự tại, lạc quan yêu đời, yêu tự do. “Ngắm trăng” là một bài thơ trữ tình đặc sắc. Bài thơ không hề có một chữ “thép” nào mà vẫn sáng ngời chất “thép”. Trong gian khổ tù đày, tâm hồn Bác vẫn có những giây phút thảnh thơi, tự do ngắm trăng, thưởng trăng.

Bác không chỉ ngắm trăng trong tù. Bác còn có biết bao vần thơ đặc sắc nói về trăng và niềm vui ngắm trăng: Ngắm trăng trung thu, ngắm trăng ngàn Việt Bắc, đi thuyền ngắm trăng… Tuổi thơ của Bác đầy trăng: “Trăng vào cửa sổ đòi thơ…”, “… Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền…”, “Sao đưa thuyền chạy, thuyền chờ trăng lên…”. Trăng tròn, trăng sáng… xuất hiện trong thơ Bác vì Bác là một nhà thơ giàu tình yêu thiên nhiên, vì Bác là một chiến sĩ giàu tình yêu đất nước quê hương. Bác đã tô điểm cho nền thi ca dân tộc một số bài thơ trăng đẹp.

Đọc bài thơ tứ tuyệt “Ngắm trăng” này, ta được thưởng thức một thi phẩm mang vẻ đẹp cổ kính, hoa lệ. Bác đã kế thừa thơ ca dân tộc, những bài ca dao nói về trăng làng quê thôn dã, trăng thanh nơi Côn Sơn của Nguyễn Trãi; trăng thề nguyền, trăng chia li, trăng đoàn tụ, trăng Truyện Kiều; “Song thưa để mặc bóng trăng vào”… của Tam Nguyên Yên Đổ…

Uống rượu, ngắm trăng là cái thú thanh cao của các tao nhân mặc khách xưa, nay – “Đêm thanh hớp nguyệt nghiêng chén” (Nguyễn Trãi). Ngắm trăng, thưởng trăng đối với Bác Hồ là một nét đẹp của tâm hồn rất yêu đời và khát khao tự do. Tự do cho con người. Tự do để tận hưởng mọi vẻ đẹp thiên nhiên của quê hương xứ sở. Đó là cảm nhận của nhiều người khi đọc bài thơ “Ngắm trăng” của Hồ Chí Minh.

Cảm nhận bài thơ Ngắm trăng của Hồ Chí Minh – Mẫu 3

Trăng – một đề tài vô cùng quen thuộc trong thi ca, đề tài ấy luôn là nguồn cảm hứng bất tận của các thi nhân. Chúng ta không quên Lý Bạch với “Ngẩng đầu ngắm trăng sáng/ Cúi đầu nhớ cố hương”, rồi một Hàn Mặc Tử với “Ai mua trăng tôi bán trăng cho?” Tất cả họ đều mang một nỗi niềm sâu sắc, một tình yêu mãnh liệt với trăng. Hồ Chí Minh của chúng ta cũng vậy. Trăng với Người là tri kỉ, là chiến hữu suốt mỗi chặng đường. Và trong thời gian bị bắt giam ở nhà tù của Tưởng Giới Thạch, Người đã viết nên tác phẩm “Ngắm trăng” – một trong những tác phẩm viết về trăng hay nhất của Người.

Bài thơ “Vọng nguyệt – Ngắm trăng” nằm trong tập “Nhật kí trong tù”, được Người viết vào giai đoạn 1942 – 1943, khi đang bị cầm tù trong nhà lao Tưởng Giới Thạch. Tập thơ ấy không chỉ ghi lại những gian khổ Người trải qua mà còn ghi lại cả hình ảnh một thi nhân với tấm lòng yêu thiên nhiên đầy mãnh liệt nữa. Và “Vọng nguyệt – Ngắm trăng” chính là một minh chứng rõ ràng nhất cho điều đó. Nó vừa là bức tranh hiện thực chốn lao tù, vừa là tình yêu thiên nhiên, vừa chứa đựng tinh thần lạc quan, yêu đời của Bác ở trong đó:

“Ngục trung vô tửu diệc vô hoa

Đối thử lương tiêu nại nhược hà

Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt

Nguyệt tòng song khích khán thi gia”

Dịch thơ:

(Trong tù không rượu cũng không hoa

Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ

Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ

Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ)

Mở đầu bài thơ, mở ra trước mắt độc giả là một không gian thật chật hẹp, nhỏ bé, hơn nữa lại vô cùng thiếu thốn:

“Ngục trung vô tửu diệc vô hoa
Đối thử lương tiêu nại nhược hà”

Dịch thơ:

(Trong tù không rượu cũng không hoa
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ)

Xưa nay, thi nhân ngắm trăng bao giờ cũng ngắm trăng trong không gian thoáng đãng, rộng rãi, không chỉ thế, bên cạnh còn có cả rượu cả hoa để thưởng cùng. Như Lý Bạch trong bài thơ “Nguyệt hạ độc chước kì” đã viết thế này:

“Trong đám hoa với một bình rượu
Uống một mình không có ai làm bạn
Nâng ly mời với trăng sáng”

Không gian ngắm trăng của Lý Bạch vừa cao rộng, thoải mái, đẹp đẽ, vừa thi vị biết bao, có rượu, có hoa, lại có vầng trăng làm bạn tâm tình cùng. Vậy mà Hồ Chí Minh thì hoàn toàn đối ngược, một không gian chật hẹp trong ngục tù, lại chẳng “tửu”, chẳng “hoa”, thật là quá thiếu thốn. “Ngục trung” đọc lên ta thấy được hoàn cảnh tù đày kìm kẹp Người, không cho Người có được tự do. Hơn thế, điệp từ “vô” được lặp lại liên tiếp trong cùng một câu thơ, phải chăng để nhấn mạnh sự thiếu thốn mọi bề, chỉ có xiềng xích, gông cùm là sẵn có?

Cứ tưởng trong hoàn cảnh ấy sẽ chẳng có tâm trí mà ngắm trọn vầng trăng đẹp đẽ ngoài kia, ấy vậy mà trước ánh trăng đang chiếu rọi bên ngoài kia, Người vẫn thật xúc động mà nói lên hoàn cảnh của mình. Hoàn cảnh ngắm trăng của Người thật đặc biệt, thế nhưng điều đó chẳng làm tâm hồn Người khỏi xúc động trước vẻ đẹp của vầng trăng vĩnh cửu kia. Tâm hồn nhạy cảm của một thi nhân trong Bác đang bị rung động thật mạnh bởi cái đẹp của vầng trăng kia. Người bối rối, xúc động, không biết nên làm sao “nại nhược hà”. Vầng trăng tròn lơ lửng giữa không trung, tự do giữa bầu trời cao rộng. Điều đó dường như đã làm dấy lên một niềm khao khát tự do thật mạnh mẽ trong Người, thôi thúc được thoát ra, được hòa mình vào cùng thiên nhiên ấy.

Trong hoàn cảnh thiếu thốn ấy, nghịch cảnh ấy, tâm hồn Bác đã vượt ra khỏi chốn lao tù chật hẹp để bay lên làm bạn cùng vầng trăng trên cao. Trong những giờ phút nguy nan, căng thẳng nhất của cuộc đời, Bác vẫn để cho tâm hồn mình tìm về với thiên nhiên, tìm về với những chốn bình yên nhất của cuộc sống. Đó chắc hẳn cũng là một phương thức để tạo ra sự thư thái Người dùng để cân bằng lại cuộc sống vốn nhiều lo toan của mình. Cuộc sống trong ngục từ khốn khó là thế, thân xác bị tù đày là vậy, nhưng những lời thơ của Bác vẫn bay bổng trong không gian, “vượt lao tù” đến với thế giới rộng lớn, tự tại ngoài kia.

Bằng tâm hồn yêu thiên nhiên tha thiết, cái nhìn đầy tinh tế, Hồ Chí Minh đã vẽ lên cho chúng ta thấy một không gian thật cao rộng của bầu trời với ánh trăng sáng đang chiếu rọi ngoài kia. Ngắm trăng với Bác không chỉ là một thú chơi tao nhã mà còn là biểu hiện của một tâm hồn thiết tha yêu thiên nhiên, yêu trăng như bạn hiền. Người ở trong ngục mà vẫn ung dung ngồi ngắm trăng thì quả thật tâm hồn ấy, ý chí ấy thật lạc quan, thật mạnh mẽ biết bao.

Bước sang hai câu thơ sau, vẫn với cái phong thái ung dung như một nhà hiền triết, Người tả lại việc ngắm trăng của mình thật chân thực đến khó tin:

“Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt
Nguyệt tòng song khích khán thi gia”

Dịch thơ:

(Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ)

Phải nói, từ cổ chí kim đến nay, chẳng có mấy ai lại có một hoàn cảnh ngắm trăng kì lạ như Bác. Đang bị giam trong ngục tù, vậy mà tâm trí vẫn chỉ hướng theo ánh trăng sáng tỏ bầu trời kia, ung dung trước những khó khăn đang gặp phải trước mắt. Đọc hai câu thơ cuối, người đọc nhận ra ba nhân vật trung tâm của bức tranh tả cảnh của Hồ Chí Minh: người, trăng và cái song sắt của nhà tù.

Trong nguyên tác của Người, Người đã khéo léo lồng vào trong từng câu chữ dụng ý của mình. Người để hình ảnh con người xuất hiện trước tiên, đến song sắt rồi đến ánh trăng, đến câu kết thì lại đảo ngược lại. Hai người bạn tri kỉ của nhau nhưng lại cách nhau một cái song sắt nhà tù. Ngoài kia là ánh trăng rực rỡ đang mời gọi người thi nhân, vậy mà thi nhân chỉ có thể lặng im đứng ngắm nhìn. Thế nhưng ngẫm lại mới thấy cái nhìn lặng im ấy thật tha thiết, nồng nàn biết bao.

Với một phép nhân hóa tài tình, Hồ Chí Minh đã biến vầng trăng kia trở thành một con người thực thụ. Con người “trăng” ấy cũng đang đối diện ngắm lại thi nhân của chúng ta. Ở đây cái đẹp, chủ thể trong câu thơ đã bị đảo ngược lại. Thi nhân giờ đây mới là chủ thể, là cái đẹp đang tỏa sáng trong ngục tù khiến vầng trăng phải ngước nhìn. Câu thơ này, Hồ Chí Minh đặc biệt sử dụng từ “tòng – nhòm” để gợi tả lên cái nhìn của vầng trăng. Cái nhìn ấy có vẻ như còn đang nghi ngại, xót xa cho hoàn cảnh của người thi nhân trong ngục.

Hai câu thơ cuối, chúng ta thấy hòa quyện trong đó chất lãng mạn cùng với chất hiện thực và cả chất chiến sĩ hòa quyện cùng thì nhân. Một thi nhân, một chiến sĩ Cách mạng ở lao tù mà vẫn điềm tĩnh ngắm nhìn vầng trăng qua khe cửa sổ, đó là biểu hiện của một tâm hồn lạc quan, một ý chí mạnh mẽ trước cuộc đời. Mở đầu bằng “ngục trung” nhưng kết lại lại là “thi gia”, ở đây chẳng có một tù nhân trong ngục nào cả. Vậy mới thấy tuy thân xác Bác có rơi vào tăm tối, nơi lao tù chật hẹp thì tâm hồn Người vẫn tự do yêu đời, yêu thiên nhiên, bay bổng cùng thiên nhiên.

Bài thơ khép lại nhưng đọng lại trong chúng ta vẫn là hình ảnh đẹp đẽ vô cùng của người tù Cách mạng Hồ Chí Minh. Dù trong chốn ngục tù tối tăm, Người vẫn luôn có cách để ánh sáng chiếu rọi vào đó, để khẳng định một tâm hồn tràn ngập tình yêu cuộc đời, thiên nhiên.

Hồ Chí Minh qua “Vọng Nguyệt” đã cho chúng ta một bài học về nhân sinh trong cuộc sống. Đó là dù trong hoàn cảnh nào cũng luôn lạc quan, yêu đời, vượt lên trên hoàn cảnh. Ngay trong ngục tù, Người vẫn có thể ngắm trăng, thưởng trăng, tâm hồn ấy thật lạc quan biết mấy. Đó là tâm hồn tràn ngập tự do, tràn ngập tình yêu đời, lạc quan về cuộc sống, vượt mọi hoàn cảnh để tìm đến với tự do, đúng như tinh thần mà tiêu để của tập thơ “Nhật kí trong tù” đề cập đến

Cảm nhận bài thơ Ngắm trăng của Hồ Chí Minh – Mẫu 4

Bác Hồ vị chủ tịch đáng kính, người lãnh tụ vĩ đại và cũng là doanh nhân văn hoá nổi tiếng thế giới. Bác không chỉ giỏi quân sự, chính trị mà còn giỏi cả văn chương. Tập thơ “ Nhật kí trong tù” là viên ngọc sáng chưa được mài rũa chứng tỏ tài năng của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Trong tập thơ ấy, có bài thơ “Ngắm trăng” – “Vọng nguyệt” được nhiều bạn đọc yêu thích và công nhận tài năng của người nghệ sĩ ấy.

“Trong tù không rượu cũng không hoa,

Cảnh đẹp đêm nay, khó hững hờ!

Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ

Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.”

Bài thơ viết về một cảnh ngắm trăng, một tư thế ngắm trăng trong tù, qua đó biểu hiện một tâm hồn thanh cao, một phong thái ung dung tự tại của nhà thơ Cách mạng.
Hai câu thơ đầu tiên nêu lên hoàn cảnh thực tại của nhân vật trữ tình:

“Ngục trung vô tửu diệc vô hoa

Đối thử lương tiêu nại nhược hà?”

“Trong tù không rượu cũng không hoa

Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ”

Mặc dù ở bản dịch câu thơ thứ hai người dịch đã biến câu thơ từ câu hỏi tu từ thành câu khẳng định nhưng ta vẫn hiểu rõ được ý thơ. Bác nêu ra một thực tại trước mắt. Trong tù ngục thiếu thốn, khó khăn nhân vật trữ tình không có rượu cũng không có hoa. Thật trớ trêu thay bởi cảnh đẹp đêm trăng sáng mà không có rượu, không có hoa để thưởng nguyệt. Câu thơ chưa nói đến trăng mà người đọc đã cảm thấy một vầng trăng đẹp xuất hiện.

Rồi khi ánh trăng xuất hiện lung linh, huyền ảo:

“Nhãn hướng song tiền khán minh nguyệt

Nguyệt tòng song khích khán thi gia”

“Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ

Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.”

Trong hai câu thơ chữ Hán 3 và 4, từ “nhân” đối với “nguyệt” , từ “song tiền” đối với “song khích”, từ “minh nguyệt” đối với “thi gia” và ở mỗi câu thì từ “song” đều đứng ở giữa người và trăng. Bằng phép nhân hoá tài tình, trăng và người như hoá thành một, đồng điệu cùng một tâm hồn. Người trong tù qua thanh song sắt ngắm trăng, trăng qua song sắt ngắm nhà thơ. Thanh sắt cửa sổ nhà tù như ranh giới giữa người tù và ánh trăng. Bởi vậy, hai câu thơ cuối chính là cuộc vượt ngục tâm hồn của thi nhân. Trong không gian tù túng chật trội của tù giam, người tù nhân nghệ sĩ vẫn thả hồn mình với trăng thanh gió mát ngoài cửa sổ.

Ở hai câu thơ này, ta còn thấy chất hiện thực và chất lãng mạn hoà làm một, chất nghệ sĩ và chất chiến sĩ cũng thấm vào nhau. Người đọc nhìn thấy ở người chiến sĩ Cách mạng tâm hồn nghệ sĩ hoà cùng tâm hồn mạnh mẽ của người cộng sản. Sống nơi tăm tối tù ngục mà Bác vẫn yêu đời, yêu thiên nhiên. Bác không lo nghĩ về khó khăn gian khổ bởi tâm hồn Bác đã thả vào ánh trăng ngoài kia.

Bài thơ hơn thế còn thể hiện một tâm hồn nghịch cảnh nào cũng hướng ra ánh sáng. Nhà lao hiện thân cho bóng tối hắc ám, đại diện cho cái xấu cái ác. Tâm hồn Bác lại vượt khỏi nhà giam ấy, vượt khỏi bốn bức tường của lao phủ để tiến tới ánh sáng trong đẹp ngoài kia. Bác tìm đến ánh sáng của tự nhiên vĩnh cửu. Không phải là tự nhiên tìm đến Bác mà chính là Bác đưa ánh trăng vĩnh hằng vào nhà lao tù ngục đen tối.

Uống rượu, ngắm trăng là cái thú thanh cao của các tao nhân mặc khách xưa, nay. Nhưng Bác lại không có rượu có hoa để thưởng nguyệt. Ngắm trăng, thưởng trăng đối với Bác Hồ là một nét đẹp của tâm hồn rất yêu đời và khát khao tự do, là một cách vượt ngục tù để tìm đến tự do. Người đọc qua đó mới hiểu câu đề tự của Bác ở tập thơ:

“Thân thể ở trong lao
Tinh thần ở ngoài lao”

❤ ️ ️ Còn rất nhiều những nội dung rực rỡ được biên soạn tại SCR.VN mà chắc như đinh bạn sẽ thích ❤ ️ ️Cảm Nhận Về Bài Thơ Ngắm Trăng - 16 Bài Cảm Nhận Hay 24

Source: https://camnangbep.com
Category: Học tập

Camnangbep.com cũng giúp giải đáp những vấn đề sau đây:

  • Cảm nhận về bài thơ Ngắm trăng ngắn nhất
  • Cảm nhận về bài thơ Ngắm trăng VietJack
  • Viết đoạn văn cảm nhận về bài thơ Ngắm trăng trong đó có sử dụng câu cảm thán
  • Viết đoạn văn cảm nhận về 2 câu đầu bài Ngắm trăng
  • Có ý kiến cho rằng bài thơ ngắm trăng là 1 cuộc vượt ngục về tinh thần em hãy cm
  • Bài thơ Ngắm trăng
  • Cảm nhận về bài thơ Ngắm trăng và đi đường
  • Dàn ý cảm nhận về bài thơ Ngắm trăng