Bài văn mẫu lớp 6: Bài viết số 7 (Đề 1 đến Đề 4)

Bài văn mẫu lớp 6 : Bài viết số 7 ( Đề 1 đến Đề 4 ), Bài văn mẫu lớp 6 : Bài viết số 7 ( Đề 1 đến Đề 4 ) gồm dàn ý chi tiết cụ thể, cùng 46 bài văn mẫu của bài viết số 7 từ đề

Bài văn mẫu lớp 6: Bài viết số 7 (Đề 1 đến Đề 4) gồm dàn ý chi tiết, cùng 46 bài văn mẫu của bài viết số 7 từ đề 1 đến đề 4, giúp các em học sinh lớp 6 ngày càng học tốt môn Ngữ văn lớp 7.

Thông qua bài viết số 7 này những em cũng biết cách lập dàn ý khi làm văn, nắm được những cách kể lại một câu truyện đã đọc, hoàn thành xong bài viết số 7 một cách tốt nhất .

Bài văn mẫu lớp 6 bài viết số 7 – Đề 1

Đề bài: Tả quang cảnh một phiên chợ theo tưởng tượng của em

Dàn ý tả quang cảnh một phiên chợ theo tưởng tượng của em

I. Mở bài:

– Những lần về quê ngoại chơi, em đều được ngoại dẫn đi chợ quê, những phiên chợ rất đông vui và sinh động .

II. Thân bài:

* Địa điểm, thời gian họp chợ:

– Phiên chợ quê ở đây thường họp vào ngày mồng một, ngày 15 và ngày 23 hàng tháng .

* Khung cảnh phiên chợ:

– Biển tên chợ với dòng chữ “ Chợ Cồn ” được ghi rõ và sơn màu đỏ theo đường viền của chữ nổi bật
– Mặt hàng được bày bán :
+ Gian hàng tọa lạc hoa bùng cháy rực rỡ cả góc chợ
+ Gian hàng rau củ không thiếu những loại ship hàng thực khách
+ Gian hàng áo quần với nhiều mẫu mã, mẫu mã điển hình nổi bật
+ Gian hàng thịt cá tươi ngon ,
+ Gian hàng bánh trái mang mùi vị đồng quê

* Cảnh tượng phiên chợ:

– Đông đúc, sinh động .
– Rộn ràng tiếng cười nói của người mua, kẻ bán
– Tiếng trò chuyện ồn ào, sinh động
– Mọi người tinh xảo lựa chọn những món đồ tươi ngon cho mình

III. Kết bài:

– Chợ quê là thế, giản dị và đơn giản, mộc mạc mà ấm cúng tình người. Chợ quê mang sức sống vẻ đẹp riêng mà không nơi nào có được, những phiên chợ luôn mãi là ấn tượng đẹp tươi trong lòng em mãi không khi nào quên được .

Tả quang cảnh một phiên chợ theo tưởng tượng của em – Mẫu 1

“Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người”

Quê hương luôn là mảnh đất mang đến cho em thật nhiều điều mê hoặc. Một trong số ấy là phiên chợ mỗi tháng chỉ họp hai lần vào ngày 15 và 30 hàng tháng .
Phiên chợ mở màn từ lúc sáng sớm. Khi ông mặt trời còn chưa thức dậy, những tia nắng tiên phong còn chưa chiếu xuống mặt đất. Màn đêm vẫn còn bao trùm khắp khoảng trống và làn sương trắng mỏng mảnh như tấm màn vẫn chưa tan hết. Bầu trời vẫn còn tối đen, mọi người đã lục đục sắp xếp và đến chợ để lựa chọn cho mình những chỗ ngồi tốt. Vì đây là chợ phiên, mỗi tháng chỉ họp vài lần nên sẽ không có chỗ ngồi cố định và thắt chặt mà ai đến trước sẽ ngồi trước .
Nói là chợ nhưng thực ra đây là một bãi đất trống, phẳng phiu và thoáng rộng. Vì phiên chợ họp tiếp tục nên có những cái lán được người ta dựng lên, dù không phải tạm bợ nhưng cũng không phải là bền vững và kiên cố, vững chãi. Lán được dựng bằng những thân cây lớn bằng hai bắp chân người, cao khoảng chừng 2 mét, phía trên được lợp mái bằng cỏ khô, lá cọ phòng khi trời mưa, người ta còn có chỗ trú. Những chiếc lán ấy trở thành khu vực lý tưởng cho những người bán hàng. Vì thế mà trong trí nhớ của em, mỗi lần đến phiên chợ, bà và mẹ đều phải thức dậy thật sớm để đến chợ để hoàn toàn có thể ngồi trong những cái lán ấy. Em cũng đã có lần theo chân bà và mẹ đi phiên chợ sớm .
Đó là một buổi sáng đẹp trời. Vẫn như mỗi ngày phiên chợ họp, trời vẫn còn tối đen nhưng chợ đã đông người lắm rồi. Bà và mẹ đến sớm nên ngồi trong cái lán gần lối vào của chợ – một khu vực đẹp để kinh doanh. Mẹ và bà mang theo ngô, giỏ do ông và bố đan cùng với trứng và vài con gà để bán. Mẹ sắp xếp quầy bán hàng thật ngăn nắp và thích mắt để chờ đón những vị khách tiên phong .
Ông mặt trời đã thức dậy, tỏa những tia nắng xuống mặt đất. Nắng lên khiến cho những làn sương mỏng dính tan dần, chỉ còn lai những giọt nước trong veo đọng trên cỏ, lộng lẫy như những hạt ngọc. Giữa khoảng trống tinh khôi của buổi sớm, em hít một hơi thật sâu để không khí trong lành lấp đầy trong phổi. Quả thực là thoải mái và dễ chịu ! Trên cành cây, chim chóc đã khởi đầu cất tiếng hót khởi đầu một ngày mới. Những chú ong bướm cũng đã rời tổ đi kiếm mật. Hoa mở màn hé nở, tỏa ra mùi hương thơm mát. Phía xa xa, từng đám mây trắng vẫn lững lờ lưng chừng núi như chẳng muốn liên tục cuộc hành trình dài của mình nữa .
Người đến chợ ngày càng đông. Đủ mọi loại sản phẩm được bày bán. Phía cuối chợ là hàng cá của những cô chú hàng chài. Những con cá tươi ngon, vảy bạc trắng, miệng vẫn còn ngáp ngáp để thở được bày trên những cái mẹt được lót lá chuối hoặc là một tấm lưới giống như chiếu nhưng được đan dày hơn. Trước mẹt cá là những chiếc chậu nhỏ, đầy cua, ốc và cả những con trai béo mập, to tướng. Lũ trẻ con theo bà, theo mẹ đi chợ thích nhất là nhìn những con cua đen trũi với cái càng to chạy loạn trong chậu. Người bán hàng là một người phụ nữ khoảng chừng tầm 30 tuổi. Nước da của cô ấy ngăm ngăm, khuôn mặt tròn tròn bầu bĩnh và miệng khi nào cũng nở nụ cười tươi tắn dù rất nhiều người mua hỏi. Ngồi gần đó là cô hàng rau. Những mớ rau xanh non, mát mắt được bó thành từng bó nhỏ nhỏ xinh xinh và được sắp xếp ngăn nắp. Rau nào ra rau ấy chứ không phải vứt lên sạp một cách bừa bộn. Sạp hàng của cô nho nhỏ mà lại đầy sắc tố. Góc bàn cô bày nào rau muống, nào rau cải, nào rau ngót, chính giữa là những túi nhỏ đựng những loại rau thơm, túi nào cũng đầy đặn, phủ một lớp nước trên mặt phẳng. Gần cô hơn là những quả cà chua đỏ chót, những quả chanh xanh lè, quả chuối xanh, quả ớt đỏ vàng. Chỉ là một sạp bán rau thôi mà cũng có đủ thứ sắc tố rồi. Cô bán hàng như một người nghệ sĩ, chỉ cần ai đó nói muốn mua rau gì, tay cô lại thoăn thoắt, vừa lấy rau, vừa gói lại cẩn trọng, miệng thì trò chuyện, tươi cười. Chao ôi, sao mà cô ấy hoàn toàn có thể làm được thế nhỉ ?
Trong chợ cũng có những cô, những bà bán món ăn. Nào xôi, nào bánh cuốn, nào bánh đúc. Có cả một bác bán phở ở góc bên phải của chợ. Bác có một gánh phở, được sắp xếp rất khéo. Bà em bảo, bác là người TP.HN lên đây nên phở bác nấu và cách bác bày biện cho gánh phở cũng mang phong thái nhẹ nhàng, lịch sự của người TP.HN. Bát phở ngày ấy cũng chẳng cầu kỳ. Bác có một chiếc đĩa to, trên đó đặt nhân của phở có thịt gà, thịt lợn, bung, mọc. Ngoài rìa của đĩa là rau thơm, hành hoa, rau mùi cắt nhỏ. Bên kia của gánh là chiếc nhà bếp than hồng với nồi nước dùng thơm lừng nghi ngút khói. Bác không làm sẵn mà chỉ có người ăn bác mới tráng phở, bỏ nhân, rau thơm vào rồi chan nước dùng là bát phở nóng giãy đã sẵn sàng chuẩn bị. Em vẫn còn nhớ mùi vị ngọt thanh, thơm thơm, miếng thịt xíu mềm mềm đủ vị của bác mà bà đã từng mua cho em ăn. Mùi vị ấy đến giờ em không còn được nếm thử nữa, vì không biết bác bán phở đã chuyển đi đâu mất rồi .
Chợ càng lúc càng đông người, mọi người ai cũng cười nói vui tươi. Theo phía sau những bà những mẹ vẫn là những đứa bé mập mạp với khuôn mặt háo hức, nụ cười thường trực trên môi. Trên tay mỗi đứa cũng đang cầm đồ ăn, ăn với vẻ hài lòng. Chao ôi, chúng nó ăn mới ngon lành làm thế nào. Em còn nhớ mãi khuôn mặt của một bé gái với khuôn mặt bầu bĩnh. Chắc bé chỉ khoảng chừng ba tuổi thôi. Trên mặt lấm lem những đất cát, chắc vừa chơi cùng với mấy đứa trẻ kia. Trên khuôn mặt non nớt ấy điển hình nổi bật đôi mắt to, tròn, trong veo. Em yêu đôi mắt của bé ấy quá. Nhìn thấy nó em như thấy cả một khung trời đầy sao lấp lánh lung linh vậy. Bé đang cầm một chiếc kẹo mật nhỏ bé, cho trong miệng ăn ngon lành. Đôi môi bé xinh cứ hé ra hợp vào mút chiếc kẹo. Nhìn bé em chỉ muốn tiến lại gần, thơm lên đôi má núng nính ấy một cái mà thôi .
Em ngồi trong lán quan sát phiên chợ còn bà và mẹ thì mải bán hàng. Hai người chỉ dặn em không được đi xa vì hoàn toàn có thể sẽ bị lạc. Bà và mẹ thì luôn tay, em chỉ hoàn toàn có thể giúp gói đồ, buộc lại đưa cho những bác đang đứng ngoài, chứ cũng không biết bán thế nào. Chợ cứ đông đúc như vậy cho đến tận giữa trưa. Mặt trời lên đến đỉnh đầu nên người đến chợ cũng thưa dần, mọi người cũng sẵn sàng chuẩn bị thu dọn đồ vật để về nhà. Nhà ai cũng cách chợ 5-6 cây số nên phải về nhà sớm, trước khi mặt trời lặn. Bà và mẹ đã bán gần hết số đồ vật hai người mang đi, chỉ còn lại một chút ít trứng và mấy cái giỏ. Em giúp hai người thu dọn những thứ linh tinh, quét sạch rác rưởi trong và xung quanh lán rồi theo bà và mẹ trở về nhà .
Phiên chợ đã hết nhưng ấn tượng của nó thì vẫn sẽ còn lại mãi trong tâm lý của em với sự sinh động, dân dã và bình dị ấy. Bây giờ em đã lớn, chợ phiên cũng họp liên tục hơn nên em cũng không còn háo hức như ngày còn bé nữa. Nhưng dù thế nào, phiên chợ ở quê em vẫn sẽ là kỉ niệm đẹp mà em mang theo trong suốt quãng đời sau này .

Tả quang cảnh một phiên chợ theo tưởng tượng của em – Mẫu 2

Tờ mờ sáng, vài ánh dương hồng le lói đang cố giương mình len sâu vào lớp sương đêm sum sê, vài bước chân người đi trên con đường đất làm phá vỡ bầu không khí tĩnh mịch huyền bí của buổi đêm. Xa xa, lục tục vài bà hàng nước ngồi đun cái nhà bếp lửa than để kịp nấu nước chè sớm
Mấy bà hàng cá đã ra ngồi bến từ nửa đêm để chờ mẻ cá mới cho được giá. Trên phía mép đường, những hàng thịt với bao nhiêu nào thịt heo, thịt bò, thịt gà, … đã được dọn từ rất sớm để mấy bà đi chợ sớm về kịp bữa cơm sáng …
Trời sáng dần, hương nếp từ chõ đồ sôi bay thoang thoảng từ đầu ngõ chợ như lôi kéo mấy bà buôn hàng cá, hàng thịt ra từ buổi sớm chưa có gì lót dạ. Chợ khởi đầu đông và náo nhiệt, từ những xóm dưới nào rau, nào củ, nào quả … những thứ hàng nằm trong mẹt, thúng được những bà buôn chuyện đi vào chợ. Cả khu chợ rộn lên, khởi đầu cuộc đấu tranh khẩu khí kinh khủng của người mua lẫn kẻ bán, có khi bớt 1 thêm 2 đồng bạc, cũng có mấy bà rộng tay vừa giá là lấy ngay không phải kì kèo, cũng có những người xem hàng chậc lưỡi rồi bỏ đi, để mặc sau sống lưng lời xầm xì chẳng rõ là mắng thầm hay nói nhảm của mấy bà buôn. Lũ trẻ nhỏ đi học sớm, được vài đồng bạc dắt nhau ùa vào chợ lựa mua những thứ quà bánh, cũng có đứa chỉ đưa mắt nhìn thèm thuồng và buôn chuyện vài câu rồi bỏ đi …
Qua giữa buổi, chợ mở màn từ tốn, người đi chợ sớm tản sang những ngả rời khỏi chợ, những hàng cá, hàng thịt, hàng rau vừa sáng còn tươi rói và nhảy tanh tách trong mẹt giờ đã hết sạch nhờ những đôi tay và đôi mắt lựa chọn kỹ tính của những bà nội trợ đảm đang. Trong chợ chỉ còn vài bà hàng ế phải ngồi lại cầu trời sao cho còn mấy bà nội trợ ngủ trễ mà phải chịu tay lấy mấy bó rau, con cá hàng ế cho vừa buổi chợ. Các bà hàng nước gom mấy hòn than cháy tàn cố nhen nhúm cho được ngọn lửa nhỏ giữ cho nước âm ấm chờ những thực khách sang buổi trưa nắng ghé hàng làm ngụm nước …
Trưa, mặt trời lên qua đỉnh đầu, nắng gắt, nực nội và mùi hôi nồng làm cả khu chợ như đắm chìm trong bầu không khí đặc quánh, hàng họ đã dẹp dần từ giữa buổi. Chợ đã tan .
… … … … …

>>> Tham khảo: Bài viết số 7 lớp 6 đề 1: Tả quang cảnh một phiên chợ theo tưởng tượng của em

Bài văn mẫu lớp 6 bài viết số 7 – Đề 2

Đề bài: Từ bài Lao Xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.

Dàn ý tả khu vườn vào buổi sáng đẹp trời

Cảnh khu vườn vào một buổi sáng đẹp trờiCảnh khu vườn vào một buổi sáng đẹp trời

1. Mở bài: Giới thiệu bao quát:

– Hằng ngày, khi ông mặt trời thức dậy, em ra vườn hoa nhỏ bé của nhà tập thể dục và dành ít phút ngắm nhìn khu vườn hoa xinh xinh này .

2. Thân bài:

– Tả cảnh vật trong vườn :
+ Màn sương đang tan dần, khoảnh vườn đang tỉnh giấc .
+ Những hạt sương đêm còn lộng lẫy đọng trên nhành cây, kẽ lá .
+ Cây cối trong vườn tươi tắn, những bông hoa đua nhau nở khoe sắc dưới ánh nắng bình minh .
+ Những cánh hoa nở tung rực rỡ tỏa nắng, mỗi loài hoa một sắc tố, một mùi vị, một vẻ đẹp .
+ Hương vị ngọt ngào đã điệu đàng ong bướm múa lượn bên những khóm hoa .
+ Những hạt sương tan dần tạo thành muôn lạch nước nhỏ bé .
+ Cô gió đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào .
+ Mặt trời lên, ánh nắng chiếu lấp lánh lung linh khiến khu vườn rạng rỡ một màu xanh đầy sức sống .
+ Vài chú chim ghé qua hót líu lo nghe thật vui tai .

3. Kết bài:

– Em thích ngắm nhìn khoảnh vườn vào buổi bình minh và yêu quý khu vườn nhỏ bé này vô cùng .

Tả một khu vườn vào buổi sáng đẹp trời – Mẫu 1

Có rất nhiều những khoảnh khắc đẹp trong đời sống để lại nhiều ấn tượng trong con người tôi. Mỗi ngày mới là một niềm vui bởi khi tôi thức dây cái mà tôi ấn tượng nhất đó là khu vườn trước nhà tôi vào những buổi sáng sớm .
Vào mùa xuân khi cây cối đâm chồi nảy lộc, tổng thể những mần nin thiếu nhi của cây đều đâm chồi và tràn trề sức sống, những cánh hoa đào nở rộ khi mới lập xuân, đỏ lòe cả 1 khu vườn nhà tôi, trong một khu vườn có rất nhiều những cây cối do cha mẹ tôi trồng từ hoa lá cây cảnh đến rất nhiều những loài cây khác như cây ăn quả. Tràn đầy trên khu vườn trước nhà tôi, những đàn ong vào những buổi sáng sớm đã đua nhau đi hút mật hoa, rồi những cây xanh vẫn đang lộng lẫy những giọt sương trên lá, cánh đào thì đua nhau để khoe sắc .
Sáng sớm có lẽ rằng là thời gian mà tôi không hề quên được khi lúc đó không khí trong lành, con người cũng bước vào một ngày mới với bao nhiêu sức sống và niềm vui, khoảnh khắc mỗi khi thức dậy cái tiên phong mà ta nhìn thấy đó là khung cảnh lãng mạn của khu vườn cũng góp thêm phần cho ta thêm sức sống. Khi bước chân ra ngoài không khí trong lành của cây cối xung quanh khiến cho tâm hồn con người thấy tự do và thoải mái và dễ chịu, ánh mắt trìu mến khi ngắm những cành lộc non của những cây xanh trước nhà, đưa tay ra sờ những cành nụ non đó thấy thật mụ mẫm và căng tràn sức sống, mùa xuân là mùa của cây cối đâm chồi nảy lộc, đây là mùa tiên phong của 1 năm mới đã đến người người nhà nhà đều về và tận hưởng những không khí ấm cúng của mái ấm gia đình, với những nồi bánh chưng xanh và những câu đố đầu xuân mới .
Mỗi sáng khi thức dậy tôi thường ngắm những khung cảnh xung quanh đời sống của tôi, tôi thấy yêu nó, và những khung cảnh đó giúp cho tôi có thêm nghị lực để thao tác tốt hơn, những cánh đào nở rộ, đóa hòe trước cửa nhà, cùng với những làn gió heo may đang bay phấp phới trước những khung cảnh của tiết trời mùa xuân, đó là những thời gian mà tôi hoàn toàn có thể thư giãn giải trí và cảm nhận được những điều tốt đẹp từ đời sống của mình. Cuộc sống không riêng gì bộn bề với những việc làm mà xung quanh nó vẫn sống sót rất nhiều những cái hay và khiến cho tâm hồn con người xao xuyến, những rặng cây hoa đổi màu trước cửa nhà vào buổi sáng sớm nó cáo màu trắng hồng, lộng lẫy trước những giọt sương đêm, những cánh hoa to, đang chen nhau đua sắc trước khu vườn, rồi những cây ăn quả, thì đang nảy những mầm xanh non để sắp cho ra những trái hoa quả mới, những hoa lá cây cảnh nhiều mẫu mã trước nhà khiến tôi cảm thấy trong đời sống có khá nhiều điều mê hoặc, mỗi khi tôi bị áp lực đè nén khu vườn rồi cùng với những đàn ong đi kiếm mật vào buổi sáng sớm khiến tôi thấy tự do và có thêm sức sống nữa, khi stress tôi thường so sánh mình như những mầm lộc non kia cũng đều phải nảy nở vĩnh cửu cùng đời sống mặc dầu đời sống có muôn vàn những sóng gió, nhưng những cánh hoa, những cây xanh đó vẫn sinh sôi và tăng trưởng, điều đó khiến tôi cảm thấy mình cần có nghĩa vụ và trách nhiệm hơn với đời sống của mình .
Khu vườn vào buổi sáng sớm là thời gian đẹp nhất của 1 ngày mới, khi con người đang giàn trải về 1 việc làm trong ngày đó nhưng có những khoảnh khắc trong lành của khu vườn đã giúp cho con người thấy thư thái. trong khu vườn không chỉ có không khí của vạn vật thiên nhiên xung quanh mà còn có sự sống của những loài chim trên khung trời trong xanh .
Tôi rất thích khoảnh khắc của khu vườn vào buổi sáng sớm, đó là những khoảng chừng khoảng trống đẹp mà tôi từng có trong đời sống, mọi thứ xung quanh tôi giường như đang hòa vào vạn vật thiên nhiên xung quanh đời sống của mình .

Tả một khu vườn vào buổi sáng đẹp trời – Mẫu 2

Tả một khu vườn vào buổi sáng đẹp trời
Tôi vẫn nhớ mãi lần tiên phong về quê. Lúc đó tôi sáu tuổi. Trên đường đi, mọi thứ thật mới mẻ và lạ mắt làm thế nào. Khi xe đi trên đường làng, những khóm tre xanh rờn ôm lấy mái đình, mái chùa. Khi xe đỗ, mấy đứa em họ tôi từ trong làng chạy ùa ra. Đám trẻ dẫn mọi người vào nhà. Nhà ông bà không rộng nhưng lại sáng sủa, ấm cúng. Chào ông bà và thắp hương những cụ xong, tôi theo mấy đứa trẻ ra vườn nhà ông bà .
Ánh nắng vàng rực rỡ trùm lên khu vườn. Mây trôi lững lờ. Những vầng mây đó không đủ để che bớt cái nắng chói chang của ngày hè. Gió thổi nhè nhẹ. Khu vườn không rộng nhưng trồng nhiều loại cây, nhiều nhất là cây ăn quả. Mấy đứa em tôi bảo, ông yêu cây lắm, thấy cây nào lạ cũng đem về trồng .
Trong vườn, xanh nhất là cây dủ dẻ rừng. Cây mọc thành bụi rậm, cao lút đầu trẻ con chúng tôi. Những chiếc lá cây màu xanh mạnh khỏe, lá rất cứng, dày đều, cạnh lá trơn láng. Trong tán lá xanh rậm rạp ấy nở nhiều chùm hoa. Năm cánh hoa dủ dẻ màu vàng nhạt, không phải vàng chanh, vàng nghệ, mà là màu vàng của đất. Những cánh hoa rất dày, dày một cách không bình thường như được nặn bởi bàn tay khôn khéo của những người làm tò he. Hoa không sắc nhưng đầy hương .
Dọc hàng rào là những khóm xương rồng cảnh, hoa đủ sắc tố. Góc vườn là cây mít to, sai trĩu quả. Thân cây nâu, có chỗ còn dòng nhựa trắng chảy ra. Cành mít xen kẽ, lá to như bàn tay người lớn. Từng quả mít nhỏ nằm sum sê nhau. Hương mít thoang thoảng thật điệu đàng. Đến khi mít chín, quả xanh thẫm .
Bên cạnh đó là bụi chuối. Mấy cây chuối mẹ, chuối con đứng quay quần ở góc vườn. Lá chuối to, xòe ra bốn phía, lá non cuộn tròn, dựng đứng lên như cuộn giấy. Lá chuối bóng láng, xanh tươi. Giàn hoa giấy vấn vít leo trên hiên nhà. Hoa màu đỏ thắm, lá xanh tươi. Cạnh hàng rào là một bụi hoa hồng đỏ thắm. Hoa hồng đỏ rực rỡ như muốn ganh đua với sắc đỏ chói chang của ánh mặt trời .

Ong bay vòng quanh để lấy phấn hoa và lấy mật. Các chú bướm xanh, bướm trắng bay quanh trên các bông hoa. Mấy giò phong lan rực rỡ được treo trên hàng rào. Hoa phong lan mọc thành từng chùm mềm mại, có phong lan vàng như màu vàng của ánh nắng rực rỡ. Có cành lại trắng muốt, màu trắng của những làn mây.

Giữa vườn là một cây nhãn xanh tốt. Hoa nhãn không thơm bằng hoa lan, hoa huệ nhưng tôi cảm nhận được cái mùi thơm phảng phất dịu nhẹ đó. Gần đó là cây ổi. Quả ổi tròn, to mọc thành từng chùm. Kế tiếp đó là mấy cây cau cao ngất ngưởng, thân thẳng đứng .
Ông tôi còn trồng rất nhiều loại rau. Luống rau xanh được chia ra hai góc : một góc trồng để bán, một góc để ăn hằng ngày. Những cây rau đay lá xanh mướt. Những cây mồng tơi xoăn, ngọn nhô lên như những chiếc vòi voi bé xíu. Trong vườn, có vài đàn chim sẻ sà xuống ríu rít. Góc vườn phía sau là chỗ nuôi gà. Cô gà mái mơ thấy mồi kêu “ tục tục ” gọi đàn con lại .
Mấy chú gà con tất tả chạy lại, tranh nhau mồi. Khi thấy chúng tôi, đám gà con hoảng loạn chạy về núp dưới cánh mẹ. Gà mẹ xù lông, kêu “ quác quác ” có ý bảo chúng tôi đi. Trên cành cây treo mấy lồng sáo. Con sáo lông đen mượt, mỏ vàng, chân chì mưu trí trong chiếc lồng bằng nan tre. Mấy đứa nó bảo, con sáo này khôn lắm, bắt chước tiếng người tốt lắm .
Cạnh vườn là ao cá. Trong ao, ông thả cá quả, cá rô, cá chép vàng. Thế mà tôi câu cả buổi mà chẳng thấy con nào cắn câu. Chị em tôi tha thẩn trong vườn, trò chuyện ríu rít. Nào là chuyện học tập, chuyện ở lớp, đủ thứ chuyện. Đã hơn năm giờ chiều, tôi sắp phải về TP.HN. Khi về, ông bà lại đem quà quê. Nào nếp, nào lạc, gói cho mẹ tôi mỗi thứ một chút ít để cầm về. Mẹ tôi khước từ thế nào cũng không được .
Tôi thích lũ trẻ con dễ gần, thích con đường quê vắng vẻ và đặc biệt quan trọng là khu vườn nhà ông. Tôi ước mong sao trên thành phố cũng có nhiều khu vườn đẹp như khu vườn nhà ông tôi .
… … … ..

>>> Tham khảo: Bài viết số 7 lớp 6 đề 2: Tả khu vườn vào buổi sáng đẹp trời

Bài văn mẫu lớp 6 bài viết số 7 – Đề 3

Đề bài: Em đã từng gặp ông Tiên trong những truyện cổ dân gian, hãy miêu tả lại hình ảnh ông Tiên theo trí tưởng tượng của mình.

Dàn ý tả hình ảnh ông tiên theo trí tưởng tượng của em

I. Mở bài:

– Giới thiệu nhân vật miêu tả ( Ông Tiên ) Đặt trường hợp đơn cử : Cuộc gặp gỡ trong mơ với ông tiên để qua đối thoại, qua quan sát miêu tả nhân vật .

II. Thân bài:

– Ngoại hình :
+ Xuất hiện body toàn thân toả ánh hào quang, huyền ảo .
+ Dáng vẻ thư thả, mặc bộ quần áo chùng cổ xưa, ống tay rộng .
+ Tay chống gậy trúc, hoặc cầm cây phất trần, hồ lô …
+ Khuôn mặt thánh thiện phúc hậu, đôi mắt tinh anh, vầng trán rộng, …
+ Râu tóc trắng phau, da dẻ hồng hào, …
– Việc làm và tính cách : hiền hậu, hay trợ giúp những người xấu số …
+ Luôn chăm sóc theo dõi mọi chuyện trong dân gian .
+ Xuất hiện kịp thời để trợ giúp người lương thiện và trừng trị kẻ ác .
+ Giọng nói ấm cúng, ân cần, thân thiện với những người xấu số .
+ Ban phép lạ, gỡ bí cho người lương thiện .
+ Thường biến mất sau mỗi lần hoàn thành xong thiên chức .

III. Kết bài:

– Nêu tình cảm, tâm lý của em với ông Tiên : yêu quý, kính trọng, … muốn làm nhiều việc thiện, việc tốt giống ông Tiên trong những câu truyện dân gian .

Tả hình ảnh ông tiên theo trí tưởng tượng của em – Mẫu 1

Vừa đọc xong tập truyện cổ tích, em ngủ khiếp đi khi nào không hay. Trong mơ, em thấy mình bồng bềnh rồi lạc vào một xứ sở lạ kỳ .
Ồ, đẹp chưa kìa ! Trước mắt em là cảnh vật chưa từng thấy khi nào. Mây trắng như tuyết sà thấp xuống la đà bên những phiến đá. Cạnh đó là vườn hoa đủ sắc màu bùng cháy rực rỡ. Hương thơm theo gió tỏa lan. Không có nắng những ánh sáng phát ra phiến đá tròn vẫn rực hồng cả khoảng chừng không. Em đi vài bước nữa, một rừng hoa hiện lên cho em một cảm xúc thật giật mình. Cơn gió thổi nhè nhẹ mang theo hương hoa, cỏ lạ. Chị Hồng, chị Huệ thật xinh xắn đang say sưa ngắm mình trong bầu trong khí yên tĩnh. Một tiếng nổ nhỏ làm em giật mình. Một đám mây nhỏ đang từ từ bay về phía em. Một ông lão phương phi hiện ra. Em chưa kịp cúi chào thì ông đã lên tiếng : “ Chú bé đừng sợ ! Ta là Bụt đây mà ! ” Thì ra, đây là vị tiên đã giúp anh Khoai có cây tre trăm đốt .
Trông Bụt Thật thánh thiện. Dáng ông nhẹ nhàng, thanh thoát. Ông khoác lên mình chiếc áo choàng trắng với những đường viền vàng óng. Tay ông cầm chiếc gậy trúc. Mỗi bước ông đi là mỗi cụm mây nhỏ vươn theo gót chân. Mái tóc ông bạc trắng. Chòm râu dài mềm mại và mượt mà. Em thích được nhìn vào mắt ông. Đôi mắt nhân hậu mà sáng như sao. Ông đến sát bên em. Cả người ông toát lên một mùi thơm dịu nhẹ. Ông khẽ nói : “ cháu bé ngoan lắm, làm được nhiều việc tốt thưởng cho đóa hoa này ! ” Ông đưa tay vẫy nhẹ. Lạ thật ! Đóa hoa từ từ bay đến bên em. Đóa hoa bùng cháy rực rỡ đủ màu. Ông dặn em cất kỹ đóa hoa này. Mỗi lần em làm được việc tốt hoa sẽ tỏa hương và mọi điều ước của em sẽ thành thực sự. Ông đưa tay vuốt nhẹ lên tóc em rồi theo làn mây biến mất .
Có tiếng gọi mẹ. Em tỉnh dậy. Thì ra, đó chỉ là giấc mơ. Nhưng em cứ nghĩ mãi về đóa hoa của ông Bụt. Làm nhiều việc tốt thì hoa sẽ tỏa hương và mọi điều ước sẽ thành. Em sẽ nghe theo lời Bụt .

Tả hình ảnh ông tiên theo trí tưởng tượng của em – Mẫu 2

Buổi tối hôm đó, nằm thiu thiu ngủ trên đùi của bà. Sau khi nghe kể một câu truyện cổ tích : Ngày xửa thời xưa … cái thuở hồng hoang ấy, cái hồi mà thần tiên sống lẫn lộn giữa loài người. Rồi giấc mơ đến với tôi tự khi nào và điều kỳ lạ là trong giấc mơ tôi đã gặp một ông tiên giống hệt ông ngoại tôi đã mất .
Ông tiên này có bộ râu thật đẹp, năm chòm suôn đuột, bạc trắng như râu mấy chú hát tuồng hay đeo. Da dẻ ông hồng hào, tôi quan sát kĩ thấy ông chưa có nếp nhăn nào cả. Không biết ông đã bao nhiêu tuổi rồi mà đôi mắt ông còn tinh anh lắm. Khuôn mặt ông phúc hậu, nhân từ, nhìn tôi như nhìn thấy cháu ruột của mình. Ông mặc bộ đồ trắng, trắng lắm, không phải bằng vải mà hình như bằng mây khói thì phải. Tóc của ông như sương tuyết nửa búi cao nửa xõa xuống hai bên. Trông ông mờ ảo như ngọn núi Sơn Chà khi gió mùa kéo về mây giăng tứ phía. Như có cảm xúc gặp lại ông ngoại, tôi vòng tay cúi đầu thật thấp và lí nhí : “ Chào ông ạ ! ” Ông cười thật to, làm tôi giật cả người. Cây phất trần đưa qua đưa lại trên đầu tôi làm cho tôi có cảm xúc thật thoải mái và dễ chịu. Giọng ông ôn tổn, tình cảm : “ Ta không phải là ông ngoại của con, ta là ông Bụt trong truyện Tấm Cám đây. Ta đã trợ giúp rất nhiều người bằng phép thuật của mình. Đó là những người đau khổ, chịu nhiều áp bức bất công. Nhiệm vụ của ta đấy con ạ ! ” Tôi muốn ông giúp sức những đứa trẻ bần hàn chưa được đến trường, những đứa bé xấu số, mồ côi, những mảnh đời tội nghiệp đang cần những bàn tay phù trợ như ông. Và một điều nữa nhờ ông nhắn lạ với ông ngoại tôi rằng : tôi rất nhớ ông ngoại và nỗ lực học thật giỏi, sống thật ngoan để ông ngoại dưới suối vàng được yên lòng và vui tươi. Ông tiên cười thật hiền và nói sẽ làm được những điều tôi mong ước .
“ Chà ! Muỗi cắn thế mà con bé ngủ ngon thật ” Tiếng bà ngoại tôi kéo tôi trở lại với thực tại. Tôi rất tiếc vì chưa được trò chuyện nhiều với ông tiên, nhưng qua giấc mơ này tôi lại thêm quý mến ông, dù trong tôi vẫn còn lảng vảng một câu hỏi : có thật là đã có ông tiên không nhỉ ?
… … … …

>>> Tham khảo: Bài viết số 7 lớp 6 đề 3: Tả hình ảnh ông tiên theo trí tưởng tượng của em

Bài văn mẫu lớp 6 bài viết số 7 – Đề 4

Đề bài: Hãy tả một nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường mà em đã có dịp quan sát, đã đọc trong sách hoặc nghe kể lại

Dàn ý tả nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường

I. Mở bài:

– Giới thiệu đối tượng người dùng em định tả :
+ Nhân vật em miêu tả là ai ? Em gặp người đó ở đâu ? Vào dịp nào ?
+ Người đó có ngoại hình và hành vi khác thường ra làm sao ?

II. Thân bài:

* Tả những đặc thù về ngoại hình :
– Người đó bao nhiêu tuổi, làm nghề gì ? …
– Vóc dáng như thế nào ?
– Gương mặt, mái tóc, màu da … có nét gì điển hình nổi bật khiến em ấn tượng ? ( Chú ý tập trung chuyên sâu miêu tả những chi tiết cụ thể khác thường để làm điển hình nổi bật đối tượng người tiêu dùng ) .
* Tả những đặc thù về tính tình :
– Sôi nổi, nhiệt tình hay điềm đạm, chín chắn …
– Dễ hòa đồng, thân thiện với mọi người hay lãnh đạm, khó gần … ?
– Có thận trọng tráng lệ trong khi thao tác hay không ?
* Tài năng khác thường của người đó : Có tài trong nghành nghề dịch vụ nào ? ( Âm nhạc, hội hoạ, văn chương … ) .

III. Kết bài:

– Cảm nghĩ của em về nhân vật đó : Yêu mến, cảm phục …

Tả nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường – Mẫu 1

Trong đời sống, tất cả chúng ta sẽ gặp rất nhiều người có thực trạng sống khác nhau. Tôi còn nhớ trong kì nghỉ hè vừa qua tôi cùng mái ấm gia đình đến Quảng Nam, trong chuyến đi này tôi đã gặp một con người có nghị lực khác thường, dù bản thân không được lành lặn như những người khác. Anh là một tấm gương sáng về ý chí và nghị lực vượt lên số phận .
Đợt ấy vào tháng 7, sau một năm học tập và thao tác khó khăn vất vả cả mái ấm gia đình tôi đã có một chuyến du lịch đến vùng đất Quảng Nam. Trong chuyến đi này tôi đã được đi thăm thú rất nhiều nơi : Hội An bình dị, xinh đẹp ; Cù Lao Chàm với sóng biển xanh lè và những tháp chăm cổ kính của nhà thời thánh Mỹ Sơn, … nhưng để lại trong tôi ấn tượng sâu đậm nhất là anh Bảy Văn, cái tên thân thương do mọi người đặt cho anh. Anh là trẻ mồ côi, ngay từ khi sinh ra đã khuyết tật mất hai chân do di chứng của chất độc màu da cam, anh được đưa về nuôi tại cô nhi viện. Trong chuyến thăm Hội An tôi đã vô tình nhìn thấy anh đang dạy trẻ con học, điều đó đã làm tôi vô cùng giật mình, ngưỡng mộ và tôi đã được những người dân nơi đây kể lại câu truyện cuộc sống anh .
Anh Bảy Văn người nhỏ thó, vì đã mất đi đôi chân nên nhìn anh lại càng trở nên nhỏ bé hơn. Anh có làn da ngăm rám nắng đặc trưng của những người miền Trung. Khuôn mặt anh vuông vức, cùng chiếc mũi cao khiến cho đường nét trên khuôn mặt trở nên hài hòa hơn. Anh có chiếc trán rộng và cao biểu lộ rõ sự mưu trí, nhanh gọn. Mái tóc anh được cắt ngăn nắp, màu đen mượt. Đôi mắt anh sáng, tinh anh cùng đôi lông mày rậm khiến cho cái nhìn trở nên cương nghị, chính trực hơn. Tôi đặc biệt quan trọng ấn tượng với nụ cười của anh, đó là nụ cười tỏa ra một sức hút mãnh liệt, hàm răng đều tăm tắp cùng với nụ cười sảng khoái khiến mọi người đều tự do khi nghe tiếng cười ấy. Giọng nói của anh trầm ấm và rất truyền cảm .
Anh ăn mặc đơn giản và giản dị, chỉ có hai bộ quần áo duy nhất, một chiếc áo sơ mi trắng và một chiếc sơ mi xanh da trời. Mỗi lần mặc xong anh luôn giặt thật sạch và là cẩn trọng. Ngôi nhà anh ở đơn sơ chỉ có bộ bàn uống nước, cái tủ đứng, giường ngủ và một bàn học nhưng luôn được anh sắp xếp rất là ngăn nắp, ngăn nắp .
Mặc dù ngày từ khi sinh ra đã bị tật nguyền nhưng chưa khi nào anh chịu thua số phận. Anh luôn tự mình làm mọi việc, chỉ khi gặp khó khăn vất vả anh mới nhờ đến sự giúp sức của người khác. Anh là người mưu trí, sáng dạ, mọi thứ anh học rất nhanh, lại là người ngoan ngoãn nên được thầy cô và bè bạn hết mực yêu quý. Khi học xong cấp 3 anh quyết tâm thi đỗ sư phạm để hoàn toàn có thể mang tri thức về cho những trẻ nhỏ nghèo mồ côi như mình. Học xong anh trở về quê nhà và đi dạy cho những đứa trẻ mồ côi .
Anh giảng say sưa, nhiệt huyết, giọng giảng truyền cảm và chứa chan tình yêu thương. Nét chữ anh viết trên bảng luôn ngay ngắn, thẳng hàng. Anh đứng hơi nghiêng người để tổng thể lũ trẻ đều hoàn toàn có thể nhìn thấy những gì mình viết trên bảng. Những đứa bé ngồi dưới lớp cũng mê mải nghe những lời anh giảng, chúng như nuốt từng lời anh nói ra. Từng khuôn mặt ngây thơ, non nớt như được tiếp thêm sức mạnh khi nghe những bài giảng của anh. Theo nghề này đã được gần mười năm, nhưng anh chưa khi nào nhận tiền của bất kỳ học viên nào, thù lao của anh đơn thuần chỉ là những nụ cười, cái ôm thật chặt, nhiều lúc là ít trứng gà nhưng anh chưa khi nào thôi nhiệt huyết với nghề. Nghe những điều hàng xóm của anh kể lại và tận mắt chứng kiến những việc anh làm tôi càng thêm kính phục và yêu quý anh hơn .
Chuyến đi này quả thực đã cho tôi rất nhiều, nó không chỉ cho tôi mở mang tầm mắt trước vẻ đẹp của quê nhà, mà quan trọng hơn nó còn cho tôi những bài học kinh nghiệm giá trị trong đời sống. Anh Bảy Văn sẽ mãi là tấm gương sáng chói để tôi học tập và noi theo, không khi nào đầu hàng, lùi bước trước số phận .

Tả nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường – Mẫu 2

“ Ôi, con xin lỗi ” đó là câu nói tiên phong trong cuộc sống mà Linh Chi – một cô bé không chân không tay thốt lên. Dù chịu nhiều thiệt thòi nhưng cô bé ấy lại đầy nghị lực, cô không khi nào chịu bỏ cuộc trước những khó khăn vất vả của đời sống .
Linh Chi quê ở Yên Bái, sinh năm 2005, từ khi sinh ra cô đã bị dị tật bẩm sinh. Khác với những người thông thường, Linh Chi không có bàn tay và bàn chân. Chân tay của em cũng ngắn hơn rất nhiều so với người thông thường. Dù bị khuyết tật nhưng cô bé luôn tràn trề nghị lực sống. Khuôn mặt em thật xinh xắn với đôi mắt rất trong và sáng, ánh mắt em luôn tràn trề sự kỳ vọng. Linh Chi có vầng trán cao và rộng biểu lộ sự mưu trí và nhanh gọn. Đôi má em khi nào cũng ửng hồng. Cũng giống như những đứa bé gái, Linh Chi cũng vẫn muốn làm duyên, cô bé vẫn để mái tóc đen dài và mượt. Hằng ngày Linh Chi vẫn tết tóc đuôi sam thật xinh xắn. Vì bị mất đi đôi chân nên dáng người Linh Chi trông càng nhỏ bé hơn. Linh Chi có một nụ cười thật tươi. Nhìn nụ cười hồn nhiên của Linh Chi không ai nghĩ rằng đây là cô bé đã phải trải qua nhiều nỗi đau đớn .
Cô bé ấy không khi nào từ bỏ trước thực trạng, không chịu thua số phận. Bị khiếm khuyết chân tay nhưng Linh Chi luôn có ý thức tự tạo giá trị cho bản thân. Cô bé vẫn có ý thức đi học, em đã xin mẹ cho em thời cơ được đến trường như bao bạn nhỏ khác. Ban đầu Linh Chi luôn cảm thấy tự ti về ngoại hình của mình nhưng nhờ sự động viên của người thân trong gia đình và bạn hữu mà em đã xóa bỏ những mặc cảm ấy .
Đến trường, Linh Chi vẫn chơi đùa với bạn hữu cùng trang lứa theo cách riêng của em. Em đã rất nỗ lực dùng đôi tay của mình để viết chữ. Làm bất kể việc gì Linh Chi cũng rất cẩn trọng. Không ai hoàn toàn có thể ngờ rằng từ đôi tay ấy của em lại hoàn toàn có thể viết được những con chữ tròn trịa như vậy. Em cũng tự tin múa cùng những bạn trong những giờ ra chơi. Em rất tự lập, em luôn nỗ lực tự làm mọi việc trong năng lực của mình. Cô bé được gọi là “ Nick Vujicic của Nước Ta ” .

Nghị lực sống của Linh Chi chính là tấm gương của mỗi chúng ta. Đừng bao giờ đầu hàng trước số phận. Hãy làm chủ số phận của mình.

… … …

>>> Tham khảo: Bài viết số 7 lớp 6 đề 4: Tả một nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường

Mời bạn đọc tải file tài liệu để xem thêm nội dung chi tiết