Dàn ý phân tích truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy

[ Văn mẫu 10 ] Dàn ý nghiên cứu và phân tích truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy gồm có dàn ý ngắn gọn và dàn ý cụ thể tương hỗ những em học tốt môn Văn lớp 10 .Tham khảo dàn ý nghiên cứu và phân tích truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy cùng bài văn mẫu dưới đây của Đọc tài liệu để nắm được cách làm của dạng bài này em nhé !

Camnangbep.com cũng giúp giải đáp những vấn đề sau đây:

  • Mị Châu có tội không
  • Mị Châu báo nhiều tuổi
  • Mị Châu là người như thế nào
  • Thuyết mình về Mị Châu
  • Phân tích về đẹp của nhân vật Mị Châu
  • truyện an dương vương và mị châu – trọng thủy full
  • Việt đoạn văn về nhân vật Mị Châu
mị châu
mị châu

YouTube video

Dàn ý phân tích truyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thủy

Đề bài: Phân tích truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy.

Dàn ý cụ thể

I. Mở bài

– Giới thiệu khái quát về đặc trưng truyền thuyết thần thoại dân gian ( gồm cốt lõi lịch sử dân tộc và yếu tố hư cấu, tập trung chuyên sâu phản ánh yếu tố dựng nước và giữ nước )

– Giới thiệu về xuất sứ, khái quát nội dung truyền thuyết An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy (Được rút từ truyện Rùa vàng trong tuyển tập Lĩnh Nam chích quái, kể về quá trình dựng nước và mất nước của An Dương Vương).

II. Thân bài

1. An Dương Vương xây thành, chế nỏ. đánh giặc.

– Tiếp nối sự nghiệp vua Hùng, An Dương Vương rời đô từ Phong Châu về vùng đồng bằng Phong Khê để không thay đổi và tăng trưởng quốc gia .⇒ Rời đô, xây thành là một quyết định hành động sáng suốt của vị minh quân

– Nhưng việc xây thành gặp nhiều khó khăn đắp tới đâu lở tới đấy. An Dương Vương đã lập đàn trai giới, đón tiếp cụ già ở phương xa, ra cửa Đông đón Rùa Vàng

⇒ An Dương Vương luôn trăn trở, suy nghĩ cho vận mệnh đất nước, biết trọng hiền tài.

– An Dương Vương cho xây thành cao rộng, hình xoắn ốc⇒ Tài năng quân sự chiến lược, có tầm nhìn xa .- Khi Rùa thần từ biệt, nhà vua do dự “ Nếu có giặc ngoài thì lấy gì mà chống ? ”⇒ Ý thức nghĩa vụ và trách nhiệm và ý thức cẩn trọng của nhà vua .- Lấy vuốt rùa làm lẫy, nhờ Cao Lỗ chế nỏ đánh thắng mọi quân địch, giặc xâm lược. Hình ảnh chiếc nỏ thần mang nhiều ý nghĩa :+ Là sức mạnh thần linh ban tặng cho nhà nước Âu Lạc .+ Tượng trưng cho sức mạnh của nhà nước Âu Lạc, chiến đấu và thắng lợi mọi quân địch .+ Là hình tượng của ý thức đoàn kết và biểu lộ trình độ sản xuất của nhân dân thời kì ấy .→ Tiểu kết :- Nội dụng :+ An Dương Vương là một vị vua anh minh, sáng suốt, luôn tâm lý cho vận mệnh của dân tộc bản địa, vì quyền lợi của nhân dân, biết trọng người tài, được sự đồng tâm, trợ giúp của cả trời đất và nhân dân .

+ Thể hiện tiếng nói ca ngợi của nhân dân về An Dương Vương

+ Niềm tự hào về sự đoàn kết, lớn mạnh, những chiến công và trình độ phát triển của nhân dân thời kì lịch sử ấy.

– Nghệ thuật :+ Các cụ thể hư cấu, tưởng tượng ( Cụ già, Rùa vàng )+ Kết hợp thực sự lịch sử dân tộc và những cụ thể hư cấu .

2. Bài học mất nước gắn với những sai lầm của An Dương Vương và bi kịch tình yêu của Mị Châu – Trọng Thủy

a. Những sai lầm đáng tiếc của An Dương Vương .+ Lơ là, mất cẩn trọng : An Dương Vương đã gả con gái cho con trai quân địch và chấp thuận đồng ý cho Trọng Thủy ở rể .+ Chủ quan, khinh địch, ỷ vào sức mạnh của thành trì, vũ khí : Quân Triệu đà sang xâm lược nhà vua vẫn thư thả đánh cờ .+ Hành động của An Dương Vương ở cuối truyện tuốt gươm đâm chết Mị Châu kinh khủng, dứt khoát, biểu lộ sự thức tỉnh muộn màng, hi sinh tình cha con vì nghĩa vụ và trách nhiệm với quốc gia .+ Hình ảnh kì ảo An Dương Vương cầm sừng tê bảy tấc rẽ một đường xuống biển bộc lộ sự bất tử của nhà vua và sự trân trọng của nhân dân với nhà vua .b. Bi kịch tình yêu của Mị Châu – Trọng Thủy* Nhân vật Mị Châu :+ Mị Châu hết lòng yêu thương và tin cậy chồng : Đưa Trọng Thủy đi thăm thú Âu lạc, cho chồng xem nỏ thần và dạy cách sử dụng, rắc lông ngỗng chỉ đường để Trọng Thủy đi tìm .+ Mị Châu nhẹ dạ cả tin mù quáng, bị Trọng Thủy lừa dối cướp nỏ thần chạy về nước, trước những lời nói kì quặc của Trọng Thủy không mảy may hoài nghi .+ Lời nguyền trước lúc chết của Mị Châu là lời thức tỉnh cũng là lời thanh minh cho tấm lòng nàng .

+ Cái chết của Mị Châu là sự trừng phạt nghiêm khắc của nhân dân đối với những sai lầm nghiêm trọng của nàng.

+ Chi tiết “Mị Châu chết ở bờ biển máu chảy xuống nước, sò ăn phải đều hóa thành hạt châu” cho thấy cái nhìn cảm thông nhân hậu của nhân dân ta, vì xét cho cùng Mị Châu cũng là một nạn nhân.

* Nhân vật Trọng Thủy :+ Là tên gián điệp nguy hại, trực tiếp gây ra thảm kịch của hai cha con An Dương Vương : Lợi dụng tình yêu và sự ngây thơ của Mị Châu để lừa dối, đánh cắp nỏ thần, dụ Mị Châu rắc lông ngỗng dẫn đường .+ Đau lòng, xót thương vợ, hối hận muộn màng. Trọng Thủy cũng là nạn nhân của của cuộc chiến tranh xâm lược phi nghĩa : Sau khi Mị Châu chết, ôm xác vợ thút thít, thương nhớ, lao đầu xuống giếng tự tử .+ Chi tiết ngọc trai – giếng nước mang ý nghĩa hóa giải sự hận thù, bộc lộ tấm lòng bao dung của nhân dân so với những lội lầm đáng tiếc của hai nhân vật .c. Bài học cho thảm kịch mất nước :+ Luôn nêu cao ý thức cẩn trọng trước thủ đoạn quân địch .

+ Luôn củng cố sức mạnh của dân tộc, không ỷ vào thành cao hào sâu vũ khí sắc bén mà chủ quan, khinh địch, lơ là cảnh giác.

+ Giải quyết đúng đắn mối quan hệ giữa mái ấm gia đình với vương quốc, dân tộc bản địa, cá thể với tập thể .→ Tiểu kết :- Nội dung :+ Giải thích nguyên do mất nước của nước Âu Lạc cùng những bài học kinh nghiệm quý giá+ Thể hiện thái độ bao dung của nhân dân so với những tội nhân cũng là nạn nhân của cuộc chiến tranh .- Nghệ thuật :+ Sự phối hợp cốt lõi lịch sử dân tộc và yếu tố kì ảo .+ Các chi tiết cụ thể kì ảo, giàu ý nghĩa ( Rùa Vàng hiện lên, hình ảnh An Dương Vương xuống biển, ngọc trai giếng nước )

III. Kết bài

– Khát quát lại nội dung và thẩm mỹ và nghệ thuật của truyện- Mở rộng : Truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy mang đặc trưng tiêu biểu vượt trội của thể loại truyện thần thoại cổ xưa. Ngoài ra còn có những thần thoại cổ xưa phản ánh quy trình dựng nước giữ nước khác như : Thánh Gióng, Sơn Tinh Thủy tinh, …

Tham khảo thêm: Phân tích nhân vật An Dương Vương trong Truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy

Bài văn mẫu phân tích truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy

Mẫu 1

Truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thuỷ là một thần thoại cổ xưa rực rỡ vể chủ đề giữ nước của dân tộc bản địa ta. Nội dung kể về cha con An Dương Vương vì chủ quan, nhẹ dạ cả tin nên đã bị cha con Triệu Đà, Trọng Thuỷ lấy cắp lẫy thần, dẫn đến cảnh nhà tan, nước mất .Thông qua thất bại đau đớn của An Dương Vương, sự tan vỡ của tình cha con và kết cục bi thảm của đôi lứa Mị Châu – Trọng Thuỷ, nhân dân ta đã biểu lộ tư tưởng phản kháng cuộc chiến tranh xậm lược và rút ra bài học kinh nghiệm giữ nước thâm thúy : không nên chủ quan, tự mãn, ỷ lại vào vũ khí, phải luôn sáng suốt phân biệt rõ bạn thù, mài sắc cẩn trọng trước mọi thủ đoạn thâm độc của kẻ địch .Truyện hoàn toàn có thể chia làm hai phần. Phần một ( từ đầu đến … không dám đốc chiến bèn xin hoà ) : An Dương vương xây thành, chế nỏ giữ nước. Phần còn lại : Bi kịch tình yêu của Mị Châu – Trọng Thuỷ gắn liền với thất bại của nước Âu Lạc. Cả hai phần của truyện đều bộc lộ rõ nhận thức và thái độ của nhân dân so với vai trò và nghĩa vụ và trách nhiệm của cha con An Dương Vương trước lịch sử dân tộc .

An Dương Vương kế tục sự nghiệp dựng nước của mười tám đời Hùng Vương. Thời ấy, Văn Lang đã cố bờ cõi và nền văn hiến riêng. Vì vậy, việc chống giặc giữ nước là vấn để sống còn của dân tộc bản địa. An Dương vương đã triển khai dời đô từ vùng núi Nghĩa Lĩnh, Phong Châu ( Phú Thọ ) vể vùng đổng bằng Phong Khê ( Đông Anh, TP. Hà Nội thời nay ) để tăng trưởng sản xuất và mò rộng lưu thông rồi bắt tay ngay vào việc xây thành. Đó là quyết sách đúng đắn chứng tỏ trí tuệ sáng suốt và bản lĩnh vững vàng của An Dương Vương .Việc xây thành bằng đất gặp nhiều khó khăn vất vả. Chuyện kể rằng thành cứ đắp ban ngày thì đêm hôm lại đổ, xây mãi không xong. Người xưa lý giải hiện tượng kỳ lạ ấy là do sự phá hoại của ma quỷ. Lược bỏ yếu tố hoang đường, ta hoàn toàn có thể thấy những khó khăn vất vả trong thực tiễn mà An Dương vương gặp phải khi triển khai việc làm xây thành. Đó là do ông chưa nắm được đặc thù của đất đồng bằng, do kĩ thuật còn hạn chế và chưa biết dựa vào sức dân .Sau này, được sứ Thanh Giang tức Rùa Vàng giúp sức, An Dương Vương xây thành chi trong vòng nửa tháng là xong. Hành động lập đàn trai giới, đón mời cụ già vào điện hỏi kế xây thành, ra cửa Đông đợi sứ Thanh Giang, nghe lời Rùa Vàng diệt trừ yêu tinh, … bộc lộ thái độ trân trọng hiền tài của An Dương Vương trong việc kiến thiết xây dựng và bảo vệ quốc gia. Sự trợ giúp của Rùa Vàng chứng tỏ việc xây Loa Thành của An Dương vứơng là hợp ý trời, hợp lòng người, cho nên vì thế được dân chủng ủng hộ .An Dương Vương trước hết là một nhà quân sự chiến lược xuất sắc. Ông đã biết xây thành cao, đào hào sâu để bảo vệ kinh đô. An Dương Vương được Cao Lỗ tương hỗ trong việc sản xuất ra cung nỏ để chống quân xâm lược. Sức mạnh của thứ vũ khí ấy đã được những tác giả dân gian kì diệu hoá, thần thánh hoá bằng hình tượng nỏ thần .Hình tượng then chốt của truyện là chiếc lẫy thần. Rùa Vàng giúp vua xây xong Loa Thành và cho nhà vua vũ khí để bảo vệ quốc gia. Nỏ thắn tượng trưng cho sức mạnh của nhà nước Âu Lạc, tượng trưng cho trí tuệ, sức mạnh và khát vọng thắng lợi ngoại xâm của tổ tiên ta thuở ấy .Chiếc nỏ thần có năng lực bắn một phát giết hàng vạn giặc vừa là mẫu sản phẩm của trí tưởng tượng bay bổng, vừa phản ánh trình độ sản xuất và sử dụng vũ khí chiến đấu của người Âu Lạc.

Quân ta đã sản xuất ra cung nỏ và đúc được mũi tôn bằng đồng. Vũ khí ấy tuy thô sơ nhưng không kém phần lợi hại trong những cuộc chiến đấu chống xâm lăng .Khi Triệu Đà kéo quân sang xâm lược, vì An Dương Vương có nỏ thần trong tay nên quân Triệu Đà thua to, không dám cạnh tranh đối đầu, bèn xin hoà. Chiến thắng của An Dương vương chứng tỏ sức mạnh quân sự chiến lược của nhá nước Âu Lạc lúc bấy giờ, đồng thời chứng minh và khẳng định ý chí, tình thần đoàn kết của nhân dân ta. Đây là bài học kinh nghiệm tích cực trong sự nghiệp dựng nước và giữ nước .Sau thắng lợi, An Dương Vương sinh ra chủ quan, quên rằng rủi ro tiềm ẩn xâm lược của quân địch phương Bắc luôn luôn sống sót .Chúng ta đau xót cho cha con An Dương Vương vì sai lầm đáng tiếc tai hại nên dẫn đến thảm hoạ mất nước. Nhà vua không nghiên cứu và phân tích được hành vi cầu hoà rồi cầu hôn cho con trai của Triệu Đà thực ra là thủ đoạn thâm độc, sẵn sàng chuẩn bị cho cuộc xâm lược tiếp theo. Thất bại của An Dương Vương không phải chờ tới khi quân giặc tiến đến chân thành mới thể hiện, mà thể hiện ngay từ khi nhà vua mất cẩn trọng, đồng ý chấp thuận cho Trọng Thuỷ vào thành .Ông đã bằng lòng gả Mị Châu cho Trọng Thuỷ, lại còn cho ở rể, việc đó có khác chi ” Nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà ” ? ! Đây là sự hoà hiếu thiếu cẩn trọng, tạo thời cơ thuận tiện cho quân địch phá từ trong phá ra. Mầm mống mất nước khởi xướng từ đây .Sau thắng lợi, An Dương Vương không chăm sóc đến việc củng cố lực lượng, không dựa vào sức mạnh đoàn kết toàn dân để chống giặc mà lại ỷ vào vũ khí, vào sự tương hỗ của thần linh, Những điểm yếu kém ấy khi quân địch nắm được tất dẫn đến thất bại không hề tránh khỏi .Nghe tin báo Triệu Đà lại cất quân sang đánh Âu Lạc, An Dương Vương cậy có nỏ thần vẫn điểm nhiên ngồi đánh cờ, cười mà nói rằng : ” Đà không sợ nỏ thần sao ? “. Thái độ chủ quan khinh địch đó đã dẫn An Dương Vương nhanh gọn đến thất bại thảm hại. Tới khi giặc đã tiến sát chân thành, An Dường Vương mới cầm lấy nỏ, thấy lẫy thần đã mất bèn bỏ chạy. Trong cơn cùng quẫn, An Dương Vương chi còn cách đem theo con gái lên ngựa, bỏ thành mà chạy về phương Nam .Cha con An Dương Vương đã cùng đường mà quân địch thì cứ theo dấu lông ngỗng của Mị Châu rắc dọc đường truy đuổi sát sau sống lưng. Quả là cha con An Dương Vương đã mất thế trời che, đất chở .Khi Rùa Vàng hiện lên mặt nước, thét lớn : ” Kẻ nào ngồi sau ngựa chính là giặc đó ” thì An Dương Vương mới tỉnh ngộ. Đây là lời kết tội đanh thép của công lí, của nhân dân về hành vi vô tình phản quốc của Mị Châu. Nhà vua tự tay chém chết cô con gái yêu dấu, cũng là tự xử một cách nghiêm khắc, kinh khủng so với sai lầm đáng tiếc của bản thân. Nhưng toàn bộ đểu đã quá muộn màng. Câu chuyện kết thúc thật bi thảm !Hành động rút gươm chém Mị Châu biểu lộ lập trường dứt khoát của An Dương Vương lá đứng về phía công lí và quyền lợi và nghĩa vụ dân tộc bản địa để xử án, đổng thời biểu lộ sự tĩnh ngộ muộn màng trước lỗi lầm nghiêm trọng của mình .Đây là cái giá mà ông phải trả cho sai lầm đáng tiếc không hề thay thế sửa chữa, tương quan đến vận mệnh quốc gia và dân tộc bản địa .Hai cha con An Đương Vương vì chủ quan, mất cẩn trọng nên đã trực tiếp làm diệt vong sự nghiệp và đẩy Âu Lạc vhò thảm hoạ mất nước. Đó là bài học kinh nghiệm xương máu về thái độ mất cẩn trọng dối với quân địch dành cho những người đứng đầu, chịu nghĩa vụ và trách nhiệm về sự tổn vong của vương quốc

Hình ảnh An Dương Vương cầm sừng tê bảy tấc, theo Rùa Vàng xuống thuỷ phủ là yếu tố kì ảo phản ánh thải độ và tìm cảm của nhân dân so với ông. Nhân dân thương tiếc vị vua tài ba, ann dũng nên không muốn ông chết. Chi tiết lòng biển bao dung đón người anh hùng bất tử bộc lộ sự ngưỡng mộ và thương tiếc của người xưa .Sai lầm của An Dương Vươrg là nguyên do dẫn đến những sai lầm đáng tiếc của Mị Châu. Mối tình Mị Châu – Trọng Thuỷ là mối tình éo le, nó không phải là loại sản phẩm của tình yêu tự nhiên mà là sân phẩm của một thủ đoạn thâm hiểm trong cuộc cuộc chiến tranh phi nghĩa .Mị Châu sai lầm đáng tiếc ở tình yêu mù quáng nên vô tình đã tự biến mình thành tòng phạm với giặc. Nàng ngây thơ chân thực đến mức nhạ dạ cả tin. Nàng dám giấu cha cho Trọng Thuỷ xem trộm nỏ thần mà quên rằng đó là con trai của quân địch. Từ đó, Mị Châu đã tiếp tay cho Trọng Thuỷ đánh cắp bí hiểm vũ khí lợi hại của vương quốc, dẫn tới thảm hoạ quốc gia rơi vào tay giặc. Trên đường trốn chạy, nàng lại liên tục rắc lông ngỗng chỉ đường cho giặc truy đuổi vua cha. Hai hành vi ấy của Mị Châu là trọng tội. Nhiều người cho rằng những hành vi trên là vô tình nhưng xét cho cùng thì vì Mị Châu quá tin yêu Trọng Thuỷ nên đã mù quáng nghe theo lời chồng. Rùa Vàng gọi đích danh nàng là giặc quả không sai vì nàng đã gây ra hậu quả nghiêm trọng .Triệu Đà, chúa đất Nam Hải mang quân sang cướp đất Âu Lạc nhưng thất bại vì An Dương Vương có nỏ thần. Biết dùng sức không được, hắn chuyển sang đùng kế. Triệụ Đà xin giảng hoà, sau đó cầu thân rồi cầu hôn cho con trai. ( Ngày xưa, trong quan hệ bang giao, những vương quốc hay dùng con tin hoặc cầu hôn để giữ hoà hiếu )Đây là thủ đoạn rất là thâm độc. Người giúp Triệu Đà phá nỏ thần và chiếm được Âu Lạc chính là Trọng Thuỷ. Trọng Thuỷ là nhân vật đáng thương nhưng cũng thật đáng ghét. Chàng đồng ý làm công cụ thực thi ý đồ xâm lược của cha. Tuy là con rể An Dương vương nhưng thực ra Trọng Thuỷ là tên gián điệp lợi hại cài vào đất Âu Lạc. Bằng mọi thủ đoạn xảo quyệt, Trọng Thuỷ đã lừa Mị Châu để đánh cắp lẫy thần, sau đó nói dối là về thăm cha để mang lẫy thần về nước.

Triệu Đà có được lẫy thần, cả mừng liền cất binh sang đánh chiếm Âu Lạc một lần nữa .Trong khi Mị Châu ngây thơ hết lòng tin chổng thì Trọng Thuỷ lại lừa dối nàng và rắp tâm chiếm đoạt lẫy thần. Tuy vậy, những ngày ở Loa Thành, sống bên người vợ đẹp người, ngoan nết, Trọng Thuỷ đã phát sinh tình yêu thật sự với Mị Châu. Mâu thuẫn giữa hai tham vọng lớn cùng sống sót trong con người Trọng Thuỷ là tham vọng chiếm được Âu Lạc và tham vọng trọn tình với người mẫu cũng khởi đầu phát sinh. Nhưng hai tham vọng đó không hề dung hoà. Vì vậy sau khi thắng lợi, đáng lẽ Trọng Thuỷ phải vui hưởng vinh quang thì chàng lại đau khổ đến mức tự tử vì ân hận và thương tiếc Mị Châu. Trọng Thuỷ tự tử vì hiểu ra rằng không hề xử lý xích míc nóng bức trong con người mình. Cái chết của chàng đã gợi chút xót xa, tội nghiệp trong lòng mọi người .Mối tình Mị Châu – Trọng Thuỷ éo le là do luôn bị thủ đoạn xâm lược của Triệu Đà chi phối. Vì vậy, kết thúc bi thảm của mối tình đó thực sự mang ý nghĩa tố cáo cuộc chiến tranh phi nghĩa .Tình yêu Mị Châu – Trọng Thuỷ thắm thiết nhưng bi thảm. Nhân dân ta không ca tụng, mà chỉ dành cho họ một niềm thương xót vì niềm hạnh phúc lứa đôi của họ bị cuộc chiến tranh làm cho tan vỡ. Mối oan tình ấy đã được đển bù bằng hình ảnh ngọc trai, giếng nước. Đây là hình ảnh bộc lộ thái độ phản kháng cuộc chiến tranh xâm lược, là lời nói nhân đạo và cũng là cách kết thúc có hậu của truyện cổ .Người Việt vốn trọng đạo lí và giàu lòng nhân ái nên mới giảm nhẹ tính bi thương của truyện bằng những hình ảnh có đặc thù kì ảo : An Dương Vương được Rùa Vàng đưa xuống thuỷ cung ; lời khấn nguyện của Mị Châu ứng nghiêm máu nàng chảy xuống biển, một loài trai ăn phải hoá thành ngọc ; ngọc Mị Châu đem rửa bằng nước giếng nơi Trọng Thuỷ trầm mình thì sẽ sáng ngời .

Truyện An Dương Vương, Mị Châu – Trọng Thuỷ được nhiều thế hệ người Việt Nam yêu thích bởi giá trị nội dung sâu sắc và giá trị nghệ thuật độc đáo của nó. Thông qua truyện, chúng ta có thể hình dung được phần nào về bi kịch mất nước của dân tộc ta thời kì Âu Lạc và càng thấm thía hơn bài học giữ nước mà tổ tiên ta đã đúc kết. Câu chuyện còn nhắc nhở chúng ta bài học về bạn và thù; mối quan hệ giữa nước và nhà… Những bài học lớn rút ra từ truyền thuyết này luôn luôn nóng hổi ý nghĩa giáo dục trong mọi hoàn cảnh và mọi thời đại.

Mẫu 2

Bài văn mẫu

Truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy là một trong những truyền thuyết nổi bật trong chuỗi truyền thuyết thời Âu Lạc. Tác phẩm với kết thúc bi kịch, nước mất nhà tan đã trở thành bài học sâu sắc về quá trình dựng nước và giữ nước của dân tộc.

Tác phẩm xoay quanh ba nhân vật chính: An Dương Vương, Mị Châu và Trọng Thủy, mỗi nhân vật có một tính cách, hoàn cảnh riêng, qua đó thể hiện được những bi kịch khác nhau.

Trước hết về nhân vật An Dương Vương. Ông là một vị vua anh minh, sáng suốt trong quá trình dựng và giữ nước. Ông có quyết định táo bạo, đúng đắn dời kinh đô từ Nghĩa Lĩnh về Cổ Loa, tạo điều kiện để phát triển đất nước. Không chỉ vậy, để đề phòng quân xâm lược ông còn xây dựng Cổ Loa thành với chín vòng thành chắc chắn, được sự giúp đỡ của Rùa Vàng, chín vòng thành khiến kẻ thù khó có thể xâm lấn. Không chỉ vậy, khi được Rùa Vàng tặng móng vuốt, ông còn tìm người tài chế tạo nỏ thần. Chính bởi sự mưu lược, nhìn xa trông rộng nên khi Triệu Đà kéo quân sang đã bị quân ta đánh bại. Nhưng ngài cũng là người mất cảnh giác trước kẻ thù.

Trên đà lợi thế với chín vòng thành và vũ khí là nỏ thần, An Dương Vương không phòng bị trước kế sách hiểm độc của Triệu Đà: cầu hôn Mị Châu. Ông chẳng mảy may nghi ngờ mà lập tức gả con gái cho kẻ thù, không có chính sách phòng bị hay đối phó. Ông đã tỏ ra cực kì mất cảnh giác, có lẽ ông đã ngủ quên trên chiến thắng, ỉ thế mình có nỏ thần mà quên đi những âm mưu thâm độc của kẻ thù. Sự mất cảnh giác, chủ quan ấy còn được đẩy lên một mức cao hơn nữa khi quân lính vào báo tin Triệu Đà kéo quân sang xâm lược, An Dương Vương Vẫn bình tĩnh mà nói: “Đà không sợ nỏ thần của trẫm sao”. Ông vẫn tin tưởng vào sức mạnh của nỏ thần mà không hề có bất kì hành động nào chống trả lại kẻ xâm lược. Trước đây ông anh minh, sáng suốt bao nhiêu thì nay lại chủ quan bấy nhiêu. Chính bởi sự mất cảnh giác ấy nên ông lâm vào hai bi kịch lớn: bi kịch mất nước, thua trận, bị kẻ thù truy đuổi đến đường cùng phải kêu cứu Rùa Vàng. Và đau đớn hơn là bi kịch phải tự tay giết chết người con gái duy nhất của mình. Mặc dù đau đớn song ông không thể làm khác. Ông cầm sừng tê rẽ xuống nước sống cuộc đời bất tử. Đây là hình thức phổ biến trong văn học dân gian, cái chết của An Dương Vương được bất tử hóa, mĩ lệ hóa. An Dương Vương tuy có tội nhưng là vô tình nên được nối dài sự sống như một sự đền bù. Nhưng vẫn là tội nên không được tiếp tục sống trên trần gian, cũng không có cái kết huy hoàng như Thánh Gióng.

Nhân vật thứ hai chính là nàng Mị Châu, nàng là tội nhân của bi kịch mất nước. Lấy Trọng Thủy nàng một lòng một dạ yêu và tin chồng, không hề đề phòng bởi cha nàng vốn cũng không phòng bị nên nàng cũng không mảy may nghi ngờ. Trước lời đề nghị của Trọng Thủy cho xem nỏ thần, nàng ngay lập tức nhận lời, không cần đến sự đồng ý của ai, dù đó là bảo vật quốc gia, liên quan đến vận mệnh đất nước. Đây cũng chính là cơ hội để Trọng Thủy đánh tráo nỏ thần. Sự bất cẩn của nàng đã làm lộ bí mất quốc gia, là nguyên nhân dẫn đến mất nước. Nàng ngây thơ đến nỗi trước lời dặn dò đầy ẩn ý của Trọng Thủy cũng không nghi ngờ mà còn dặn dò chồng: “Thiếp phận nữ nhi, nếu gặp cảnh biệt li thì đau đớn khốn xiết. Thiếp có áo gấm lông ngỗng thường mặc trên mình, đi đến đâu sẽ rứt lông mà tắc ở ngã ba đường làm dấu, như vậy sẽ có thể cứu được nhau”. Mị Châu chỉ nghĩ cho hạnh phúc nhỏ của mình mà quên đi vận mệnh lớn của đất nước. Lúc này lí trí của nàng đã bị trái tim chiếm chỗ bởi vậy nàng không suy xét, ngẫm nghĩ mà chỉ nghe theo lời chồng. Nhờ những chiếc lông ngỗng mà quân Triệu Đà đã đuổi theo truy sát An Dương Vương, cuối cùng nàng bị kết tội là giặc – bi kịch đau đớn nhất trong cuộc đời nàng. Cái chết của Mị Châu là bài học đau xót cho muôn đời sau.

Trọng Thủy là nhân vật vô cùng phức tạp, mắc kẹt giữa hai tham vọng tình yêu và cướp nước, bởi vậy Trọng Thủy vừa là nạn nhân, vừa là tội nhân. Trọng Thủy cưới Mị Châu do lệnh của vua cha, chàng không hề có tình yêu với Mị Châu. Bởi vậy, Trọng Thủy sẵn sàng lừa dối Mị Châu để xem và đánh tráo nỏ thần, độc ác hơn Trọng Thủy còn lừa Mị Châu rải lông ngỗng để truy sát hai cha con An Dương Vương đến cùng. Mọi hành động của Trọng Thủy là có chủ ý, được sắp đặt từ trước, bởi vậy, Trọng Thủy không thể được dung tha. Cái chết bi thảm lao đầu xuống giếng tự vẫn chính là dành cho Trọng Thủy – kẻ nham hiểm, lừa dối người vợ của mình. Nhưng xét ở một khía cạnh khác, Trọng Thủy lại là nạn nhân trong bi kịch tình yêu. Đối với Triệu Đà, Trọng Thủy là một bề tôi trung thành đã thực hiện xuất sắc nhiệm vụ. Nhưng cuối cùng lại tự vẫn, theo quan niệm phong kiến tội bất hiếu là tội lớn nhất của con người. Khi sống trọn vẹn với tình yêu Trọng Thủy lại trở thành kẻ bất hiếu. Trong quan hệ với Mị Châu, có lẽ sau quá trình chung sống, Trọng Thủy nảy sinh tình cảm với Mị Châu, lúc này Trọng Thủy bị giằng xé giữa nghĩa vụ và tình yêu. Bởi vậy sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ, cướp nước thành công, Trọng Thủy sống trong nỗi đau đớn, tâm can bị giày vò, Trọng Thủy đã tìm đến cái chết để tự giải thoát cho chính mình. Bi kịch đó là lời tố cáo chiến tranh phi nghĩa: không chỉ phía thua mà cả phía thắng cũng đau đớn như nhau.

Kết hợp nhuần nhuyễn giữa cốt lõi lịch sử và các yếu tố kì ảo, hoang đường tạo nên sự hấp dẫn, li kì; đồng thời thể hiện thái độ, quan niệm, tình cảm của dân gian với các nhân vật lịch sử. Xây dựng các hình tượng nhân vật rất phức tạp. Đây là hiện tượng đặc biệt trong các câu chuyện dân gian của Việt Nam. Ngoài ra tác phẩm sử dụng các chi tiết giàu ý nghĩa biểu tượng: ngọc trai, giếng nước,..

Bằng sự kết hợp hài hòa giữa sự thật lịch sử và yếu tố kì ảo, tác phẩm là một cách giải thích nguyên nhân mất nước Âu Lạc. Đồng thời, qua tác phẩm cũng gửi gắm bài học lịch sử sâu sắc cho các thế hệ muôn đời: bài học về tinh thần cảnh giác và bài học về cách xử lí đúng đắn giữa việc chung và việc riêng, giữa tình nhà và việc nước, giữa cá nhân và cộng đồng.

>> Xem thêm nhiều bài văn mẫu nghiên cứu và phân tích truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy hay nhất và Sơ đồ tư duy Truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy* * * * * * * * * * *

Từ dàn ý phân tích truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy mà Đọc tài liệu đã hướng dẫn trên đây, các em hãy vận dụng kiến thức đã học, kết hợp với cách hành văn của mình để làm thành một bài viết hoàn chỉnh nhé. Ngoài ra, chúng tôi thường xuyên cập nhật những bài văn mẫu lớp 10 hay nhất phục vụ việc học văn của các em. Chúc các em luôn học vui và học tốt!

Source: https://camnangbep.com
Category: Học tập

Camnangbep.com cũng giúp giải đáp những vấn đề sau đây:

  • Mị Châu Trọng Thủy
  • Mị Châu có tội không
  • Mị Châu báo nhiều tuổi
  • Mị Châu là người như thế nào
  • Thuyết mình về Mị Châu
  • Phân tích về đẹp của nhân vật Mị Châu
  • truyện an dương vương và mị châu – trọng thủy full
  • Việt đoạn văn về nhân vật Mị Châu