Cũng giống như biết bao con người khác, tôi đã từng đọc qua rất nhiều bộ manga với hàng tá thể loại khác nhau nhưng chỉ duy nhất “Lời nói dối tháng tư” mới đem đến cho tôi đầy đủ nhất những cảm xúc mà một đọc giả có thể cảm nhận được.
Ai mà quên được hình ảnh Miyazono Kaori tay cầm chiếc đàn melodica đứng trên chiếc cầu trượt và thổi những khúc nhạc gọi bồ câu giữa bầu trời hoa đào nở hay lúc cô nàng khoác lên mình chiếc váy trắng tinh cùng Arima chơi bản nhạc của Saint-Saens trong cuộc thi đàn Violin mặc cho đã có lúc hai người đã phải dừng lại. Tất cả đã khắc hoạ lên bức chân dung “Cô gái tháng tư“ Kaori đầy mộng ảo, một cô gái luôn làm những điều mà mình thích, một cô gái đã dành gần như dành cả cuộc đời của mình để tin vào một điều tưởng chừng như ngốc nghếch rằng một ngày nào đó Arima sẽ trở thành người đệm đàn cho mình. Và cũng chính Kaori đã dạy cho tôi một bài học đó là “Cuộc sống giống như một bản nhạc phổ, bạn không thể thay đổi những nốt nhạc nhưng chính bạn mới là người quyết định chúng sẽ được chơi ra sao“.
Và điều gì đến cũng đã đến. Cũng giống những bông hoa anh đào, luôn lụi tàn vào thời khắc chúng nở rộ đẹp nhất. Kaori đã ra đi mặc cho cô đã cố gắng rất nhiều thậm chí đặt cược mạng sông của mình vào ca phẫu thuật chỉ để có thể níu giữ lấy phút giây được ở bên cạnh Arima. Tôi đã từng trách Kaori rất nhiều: “Tại sao cậu lại không chính miệng mình nói ra rằng cậu đã thích Arima từ rất lâu ?” hay là ”Tại sao cậu lại nói dối rằng cậu thích Watari ?“ Những câu hỏi này thật sự đã ám ảnh tôi rất nhiều kể từ sau khi đọc bộ truyện. Tôi không thể nào tìm được câu trả lời cho tới khi tôi nghe bản nhạc “ Tháng tư là lời nói dối của em “ của Hà Anh Tuấn. Vốn chỉ là một cô gái vô tình xuất hiện bên cạnh Arima trong thời khắc khó khăn nhất và đồng thời khích lệ cậu chơi piano trở lại. Kaori không cho phép mình phá vỡ tình bạn hiện tại giữa Arima, Watari và Tsubaki và quan trọng nhất, cô không muốn Arima hy vọng vào mình. Vì Kaori biết rằng một ngày nào đó bản thân cô cũng sẽ bỏ rơi Arima giống như cách mẹ Arima đã từng làm. Nhưng với tư cách một nghệ sĩ nếu không thể nói thành lời thì cô sẽ dùng chính tiếng đàn của mình để thổ lộ.
Và cũng giống như bầu trời đêm đầy sao trong bài hát “ Twinkle twinkle little star “. Kaori giống như những vì sao lấp lánh đã soi sáng dẫn đường cho Arima. Và dù thế nào đi chăng nữa vì sao đó vẫn luôn tồn tại trong lòng cậu, trong lòng những độc giả đã vô tình yêu đi sự mạnh mẽ kiên cường của cô gái tháng tư.
Cảm ơn tác giả Naoshi Arakawa đã đem tới cho những fan manga như tôi một tác phẩm chứa biết bao nhiêu cảm xúc buồn, vui lẫn lộn. và lời cuối cùng tôi xin dành tặng cho Kaori: “Này cậu biết không ? Đó là lời nói dối đẹp nhất mà tôi từng nghe đây !”
P/S: Hoa đào tàn rồi cũng lại nở rộ
Em đi rồi liệu còn có quay về ?
Nguồn: Long Dark – Gr LightNovel Manga VN
Source: https://camnangbep.com
Category: Câu nói hay