Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ ❤️️ 21 Bài Văn Hay Nhất

Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ ❤ ️ ️ 15 Bài Văn Hay Nhất ✅ Tham Khảo Tuyển Tập Văn Mẫu Đặc Sắc Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ Hay Nhất .

Camnangbep.com cũng giúp giải đáp những vấn đề sau đây:

  • Cảm nghĩ về đôi bàn tay mẹ ngắn gọn
  • Viết đoạn văn tả đôi bàn tay mẹ
  • Dàn ý cảm nghĩ về đôi bàn tay mẹ
  • Đôi bàn tay của mẹ như thế nào
  • Tả bàn tay mẹ lớp 6
  • Cảm nghĩ về đôi bàn tay của bố
  • Tả đôi bàn tay của mẹ lớp 5
  • So sánh bàn tay mẹ
biểu cảm về bàn tay mẹ
biểu cảm về bàn tay mẹ

Dàn Ý Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ

Tham khảo mẫu dàn ý biểu cảm về đôi bàn tay mẹ sau đây để biết cách tiến hành bài văn của mình nhé những em .

I. Mở bài:

  •  Giới thiệu về bàn tay
  •  Miêu tả bàn tay của mẹ

II. Thân bài:

  •  Nói về mẹ
  •  Nói về bàn tay mẹ
  •  Cảm nghĩ của em về tay mẹ

III. Kết bài:

  • Nêu cảm nghĩ của em về bàn tay mẹ.
  • Em có ý nghĩ gì về bàn tay đã nuôi nấng em.

Đoạn Văn Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ Ngắn Gọn – Bài 1

Scr. vn san sẻ cho bạn đọc đoạn văn biểu cảm về đôi bàn tay mẹ ngắn gọn nhưng chứa đầy cảm hứng biết ơn .Mẹ là người yêu quý nhất của con, là Người con luôn mong được bình an. Con đã lớn, đã cao hơn mẹ nhưng tự thấy bóng gầy của mẹ vẫn sát bên con, lo ngại chăm nom … Con vẫn chỉ là cậu bé nhỏ nhoi, là đứa con thơ dại mà mẹ thường âu yếm .Con yêu nhất khoảnh khắc mẹ dùng bàn tay đã rám nắng đặt lên má con. Bàn tay mẹ không thon thon, không mịn màng như bàn tay những cô Tiên mà mẹ vẫn thường kể con nghe mỗi tối. Nhưng mẹ ơi ! Con yêu bàn tay ấy, bàn tay đem đến cơn gió thoảng mát lành cho con khi mùa hè oi bức đến, bàn tay ấy mang hơi ấm cho con mỗi đêm Gió mùa thôi dài. ÔI bàn tay ~ Bàn tay Người Mẹ .Cũng với bàn tay ấy, mẹ khó khăn vất vả sớm hôm cho con ấm no, bàn tay ấy vun vén cho niềm hạnh phúc mái ấm gia đình. Người Mẹ bí mật nhưng Cao Thượng, Con yêu Bàn tay khắc khổ của mẹ như yêu con Người mẹ, bóng hình nhỏ bé của mẹ .

Tham khảo văn ❤️️ Biểu Cảm Về Mẹ ❤️️ 17 Bài Văn Biểu Cảm Hay Nhất

Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ ❤️️ 21 Bài Văn Hay Nhất 11

Làm Văn Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ Của Em – Bài 2

“ Làm văn biểu cảm về đôi bàn tay mẹ của em ” – với đề bài này thì bài văn mẫu sau đây sẽ là gợi ý có ích cho những bạn .Tôi yêu mẹ tôi, yêu từ khuôn mặt dáng hình đến tình yêu thương, săn sóc của mẹ dành cho tôi. Tất cả thứ đó đã gắn bó quen thuộc với tôi từ thuở mới lọt lòng. Nhưng tôi yêu nhất vẫn là đôi bàn tay mẹ .Đôi bàn tay mẹ chai sần với những vết nám đen, bên dưới lớp da là những cụm cứng ngắc. Tay mẹ không còn mịn màng nữa bởi mọi việc làm trong nhà mẹ đều đảm nhiệm. Mẹ thường hay nói : “ Tay mẹ chai để đổi lấy tay con mịn ”. Mẹ không muốn tôi khó khăn vất vả, lam lũ, cực khổ với ruộng vườn nên mẹ nói rằng tôi phải học để tương lai bớt khổ. Chính vì thế tôi luôn nỗ lực học tập tốt để mẹ vui mắt .Mẹ là toàn bộ so với tôi. Lòng mẹ bao dung như những bài hát thiết tha của những nhạc sĩ : “ Lòng mẹ bát ngát như biển Tỉnh Thái Bình dạt dào ”. Tình cảm mẹ dành cho tôi, đôi bàn tay chai sần đó đã nói nên toàn bộ. Ngày tôi còn nhỏ, chẳng giúp được gì cho mẹ cả, mẹ tôi một mình khó khăn vất vả lam lũ trồng rau, cuốc ruộng kiếm tiền nuôi chị em tôi khôn lớn. Cho tới khi tôi học cấp II, bài vở lại càng nhiều nên cũng chẳng giúp được chút gì cho mẹ cả. Nhưng mỗi lần nhớ về những việc đó, tôi càng thấy yêu mẹ hơn .Ngón tay mẹ không đẹp nhưng nhờ bàn tay đó mà đã nuôi nấng tôi từng ngày. Bàn tay mẹ cho chúng tôi cái ăn, cái mặc, cho chúng tôi được học tập tử tế như chúng bạn. Những lúc đó, tôi càng thêm yêu mẹ hơn. Tuy tay mẹ xấu nhưng dưới mắt tôi, tay mẹ mãi mãi là bàn tay đẹp nhất. Đôi bàn tay mẹ như một lời động viên đến tôi, luôn dõi theo tôi theo từng bước trưởng thành .Ngày của mẹ sắp đến. Các bạn tôi khuyến mãi ngay mẹ mình những đóa hoa hồng tươi đẹp. Nhưng mẹ tôi bảo tay mẹ không thích hợp để cầm hoa nên tôi Tặng Kèm mẹ những bông hoa điểm 10 – bông hoa của tri thức và biết ơn .

Bài Văn Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ Hay – Bài 3

Bài văn biểu cảm về đôi bàn tay mẹ hay sau đây là tài liệu tìm hiểu thêm giúp những em học viên có thêm nhiều vốn từ phong phú và đa dạng, rèn luyện kỹ năng và kiến thức viết để làm tốt bài văn về mẹ của mình .Đối với con mẹ là tình yêu thương bát ngát từ giọng nói cho đến ánh mắt, từ hơi ấm cho đến những cử chỉ nhẹ nhàng nhưng con yêu nhất là đôi bàn tay mẹ vì đôi tay ấy đã dìu dắt con khôn lớn, đôi tay mẹ không quyến rũ mà nó khô ráp và chai sần vì con .Mẹ còn nhớ không mẹ ? Mỗi lần ba đi công tác làm việc xa, con đã khóc, lúc ấy đôi tay mẹ đã đã ôm lấy con mẹ dỗ dành và bảo con đừng khóc rồi ba sẽ về và mua quà cho con. Trong vòng tay mẹ con hiểu con đang được chở che. Thế rồi ba đi mãi, ba ra đi để tìm niềm hạnh phúc cho riêng mình. Lúc ba đưa tờ giấy gì đó con thấy được trong đôi mắt mẹ là một nỗi buồn và trong đó còn cả niềm vui nữa, bàn tay mẹ nắm chặt run run khi kí vào tờ giấy đó .Khi ấy con còn quá nhỏ để hiểu hết chuyện gì đang xảy ra, sau này khi đã trưởng thành con mới hiểu. Mẹ vẫn thường bảo con rằng con không được trách ba vì ba luôn rất yêu thương con. Sau khi ba đi một mình mẹ nuôi con thật khó khăn vất vả, mẹ phải đi làm kiếm tiền để con ăn học nên người, mẹ không muốn con phải sống cực khổ như mẹ, những đêm khuya mẹ cặm cụi bên ánh đèn đo lường và thống kê ngân sách cho những bữa cơm hằng ngày, tay mẹ do đó mà cũng xấu hơn, chai sần hơn nhưng mẹ ơi, trong lòng con đôi bàn tay mẹ vẫn là đẹp nhất những vết chai sần càng làm con thêm yêu mẹ nhiều hơn .Có thể nếu một ngày những bạn nhìn thấy đôi bàn tay của mẹ tôi, những bạn sẽ thấy nó vô cùng xấu xí nhưng với tôi đôi bàn tay ấy đã đem đến cho tôi một niềm niềm hạnh phúc vô bờ bến và tình thương yêu bát ngát của người mẹ so với con .

Đọc thêm ❤️️ Bài Văn Tả Mẹ Đang Làm Việc ❤️️ 15 Bài Văn Mẫu Hay Nhất

Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ ❤️️ 21 Bài Văn Hay Nhất 12

Viết Bài Văn Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ – Bài 4

Nếu những em đang gặp khó khăn vất vả khi Viết bài văn biểu cảm về đôi bàn tay mẹ thì hoàn toàn có thể tìm hiểu thêm gợi ý văn mẫu dưới đây .Gia đình tôi ở vùng nông thôn, sống bằng nghề nông “ cha truyền con nối ” từ thuở rất lâu rồi. Bố thoát ly mái ấm gia đình, công tác làm việc bên ngành lâm nghiệp, trồng cây gây rừng. Một mình mẹ ở nhà chăm nom, nuôi sáu người con ăn học, trưởng thành … Bàn tay mẹ tảo tần hôm sớm, đầy những vết chai sạn để có bát cơm manh áo cho đàn con. Nếu có cuộc thi vẽ điều gì ấn tượng nhất cuộc sống, tôi sẽ vẽ đôi bàn tay của mẹ tôi !Bàn tay của mẹ tôi không nõn nà, trắng muốt như bàn tay của những người “ ăn trơn mặc trắng ” mà là bàn tay thô cứng, đầy những nốt chai sần. Những lằn dọc lằn ngang bởi lá lúa, lá cỏ tranh bén ngót cứa vào. Mùa cấy lúa, bàn tay mẹ ngập trong sình đen, cắm từng dảnh mạ xuống mặc cho gió lạnh căm căm trên cánh đồng trống trải. Mùa làm cỏ lúa, bàn tay mẹ cầm cuốc, cầm cào lùa sạch cỏ cho cây lúa lớn lên. Mùa gặt, bàn tay mẹ cầm liềm cắt ngọt những bó lúa vàng ươm thơm mùi đồng nội .Lá lúa bén lắm đấy ! Bạn có khi nào đi gặt lúa chưa ? Người gặt lúa phải mang áo dài tay, may thêm một đoạn để che tay vì nếu không, lá lúa sẽ cắt vào chảy máu. Mồ hôi túa ra, thấm vào chỗ cắt thật xót buốt. “ Ai ơi bưng bát cơm đầy. Dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần ” nghe thật đúng, thật thâm thúy câu hát của người xưa .Rồi mùa trồng ngô, trồng đậu, gieo vừng lại đến … “ Bao giờ đom đóm bay ra. Hoa gạo rụng xuống thì tra hạt vừng ”. Nghe câu ca mẹ hát, thấy có vần có điệu ngỡ chừng hát cho vui nhưng đó là bài học kinh nghiệm về thời vụ cấy trồng của nhà nông đấy ! Cán cuốc trong tay mẹ đã bóng ngời, lên nước loang loáng mồ hôi. Bàn tay mẹ chẳng quản mưa dầm, chẳng ngại nắng cháy ; gieo nên những mùa vàng no ấm ; những mùa ngô vàng óng, mùa đậu xanh đậu đỏ ; những mùa vừng thơm thảo bữa cơm quê …Bàn tay mẹ tôi, bàn tay của một đời lam lũ, khó khăn vất vả, lo toan cho con cháu, cho mái ấm gia đình. Cầm bàn tay thô ráp của mẹ, tôi bồi hồi thầm cảm ơn đất trời đã ban tặng cho tôi đôi bàn tay huyền diệu của người ! Bàn tay mẹ đầy chai sần để chúng tôi có áo đẹp, có những niềm vui với bè bạn, với mọi người .Có thể có những người luôn thể tự hào về bàn tay trắng muốt của mẹ mình khi họ làm những ngành nghề khác. Riêng tôi, đẹp nhất trên đời là đôi bàn tay của mẹ tôi, đôi bàn tay ấm cúng ; biết an ủi, động viên tôi trên những quãng đường đời … Mẹ giờ không còn nữa nhưng hình ảnh đôi bàn tay ấy cứ ám ảnh trong tôi bởi từ đôi bàn tay này, bạn bè chúng tôi lớn lên, trưởng thành và nên người như lời mẹ thuở nào hằng mong ước …

Văn Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ Chọn Lọc – Bài 5

Bài văn biểu cảm về đôi bàn tay mẹ tinh lọc dưới đây sẽ giúp những em học viên nắm được cách trình diễn một bài văn hoàn hảo theo nhu yếu của đề bài. Nhờ đó, cũng biết cách tiến hành yếu tố phát minh sáng tạo nhất .Mẹ là toàn bộ, lòng mẹ luôn bao dung như những lời hát thiết tha về mẹ mà những người nhạc sĩ hay viết. Mát dịu và êm đềm. Chỉ vì đời sống khó khăn vất vả, mẹ không muốn con tiếp nối đuôi nhau con đường kham khổ với ruộng vườn nên con rời xa vòng tay của mẹ từ khá sớm .Con ở nhà dì Tư để đi học. Chính ý nghĩ về đôi bàn tay của mẹ đã giúp con nỗ lực trên mọi bước đường khó khăn vất vả. Con sợ con không xứng danh với những cơ cực mà mẹ chịu đựng để cho con nên người. Con lớn theo năm tháng, con lại đi xa hơn, những ngày cuối tuần về thăm mẹ thưa dần. Nhưng mỗi lần về, bàn tay mẹ lại nâng niu chăm nom con như một đứa trẻ nhỏ. Tay mẹ run run cầm chặt túm gạo, bịch cam ngăn nắp cho vào balô để con đem về nhà trọ làm quà tặng cùng những bạn. Taymẹ lại vẫy chào tạm biệt, ngồi trên xe nhưng con thấy rõ vết chai sần trên tay mẹ như nhiều thêm … Con lại nỗ lực hơn để không phụ lòng mẹ .Con hằng mơ ước mẹ của con có một đôi tay mịn màng như đôi tay của những bà mẹ thành thị với ngón tay áp út sẽ là chiếc nhẫn hột màu xanh ngọc bích. Hoặc sẽ như bàn tay của cô chủ nhà với ngón tay dài, thon, không mịn nhưng cũng không cháy đen như tay mẹ. Những lúc như vậy con lại yêu mẹ hơn biết bao nhiêu. Chính con đã cướp đi sự quyến rũ ấy của mẹ. Tay con không chai sần, không nám đen chính do con không có những ngày phải làm cỏ thuê, những buổi trời mưa đứng khom sống lưng nhét từng cây lúa vào đất ruộng, những buổi tối gánh từng thùng nước …Đôi tay mẹ không đẹp nhưng với con không đôi tay nào sánh bằng. Đôi tay đã đưa con vào đời bằng những tấm gương trong sáng và bình dị. Chính những vết chai sần kia đã làm con cố gắng nỗ lực và cố gắng nỗ lực biết bao lần .Ngày của mẹ đã đến, rất nhiều người con sẽ Tặng Ngay hoa cho mẹ của mình. Nhưng con không khuyến mãi mẹ những bông hoa tươi thắm vì mẹ từng bảo “ tay mẹ không dành để cầm hoa ”. Con sẽ Tặng mẹ đoá hoa “ thành công xuất sắc ” và một chiếc nhẫn màu xanh ngọc bích. Con yêu mẹ thật nhiều .

Mời bạn xem nhiều hơn 🌹 Bài Văn Tả Mẹ Lớp 2 🌹 15 Bài Văn Mẫu Kể Về Mẹ Hay Nhất

Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ ❤️️ 21 Bài Văn Hay Nhất 13

Bài Văn Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ Ấn Tượng – Bài 6

Bài văn biểu cảm về đôi bàn tay mẹ ấn tượng sẽ giúp những em học viên tìm hiểu thêm, tích góp thêm vốn từ để hoàn thành xong bài văn biểu cảm về người thân trong gia đình của mình .Khi mới sinh ra, tôi đã hoàn toàn có thể cảm nhận được hơi ấm của đôi bàn tay mẹ : Đôi bàn tay luôn nâng niu, lo ngại từng giấc ngủ, từng bữa ăn cho tôi. Đôi bàn tay đã dìu tôi những bước tiến chập chững tiên phong, nâng đỡ mỗi khi tôi té ngã và nhẹ nhàng chăm nom những vết thương do tôi nghịch ngợm gây ra .Suốt những năm tháng tôi đi học, bàn tay mẹ vẫn bí mật lo ngại cho tôi. Bàn tay mẹ kiên trì dạy tôi viết những nét chữ tiên phong ; giặt sạch chiếc áo tôi mặc ; đánh bóng đôi giày tôi mang ; thắp sáng ngọn đèn trên bàn học, quét dọn ngăn nắp bàn và ghế, tủ sách cho tôi. Bàn tay mẹ còn sẵn sàng chuẩn bị cả chiếc giường tươm tất chăn màn cho tôi nằm ngủ mỗi tối … Khi tôi trưởng thành, mỗi chặng đường tôi trải qua đều có dấu ấn bàn tay của mẹ. Chính bàn tay ấy đã lau khô những giọt nước mắt khi tôi buồn đau, thất bại .Trên trần gian này, còn điều gì kỳ diệu và quý giá hơn đôi bàn tay mẹ ? Đôi tay chai sần, khó khăn vất vả nhưng êm ái, êm ả dịu dàng và bất kể khi nào cũng đầy ắp tình thương yêu dành cho bạn. Dù đi bất kỳ nơi nào, ta cũng luôn khao khát được quay trở về bên vòng tay yêu thương của mẹ .

Văn Mẫu Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ Ngắn Hay – Bài 7

Văn mẫu biểu cảm về đôi bàn tay mẹ ngắn hay với những dòng văn đầy xúc cảm. Mời bạn đọc tìm hiểu thêm dưới đây :Hình ảnh đôi bàn tay mẹ luôn để lại trong em những cảm hứng, suy tư. Đôi bàn tay mẹ không mềm mịn và mượt mà, trắng trẻo, đó là đôi bàn tay chai sạn và thô ráp với đủ nhọc nhằn. Vậy nhưng em yêu đôi bàn tay mẹ vô cùng .Bàn tay ấm êm của mẹ đã chăm nom, vỗ về em từ khi em chào đời. Em không sao quên được khoảnh khắc mẹ cầm tay đưa em đi đến những miền đất mới với em thuở ấu thơ. Ngày ngày với đôi tay khôn khéo, mẹ đã giúp em được chiêm ngưỡng và thưởng thức những bữa ăn ngon. Nhìn đôi tay mẹ thoăn thoắt cắt miếng thịt hay nhặt mớ rau em cũng thấy được sự toàn năng của mẹ .Đôi tay với bao phép màu đã phù phép giúp chiếc áp sứt chỉ vì tội nghịch ngợm của em lành lặn trở lại. Đôi lúc, đôi tay mẹ lại thành sự nhắc nhở nghiêm khắc vì sự không nghe lời của em với những roi vọt nghiêm khắc .Mẹ là một người nông dân và quả đúng như hình ảnh “ chân lấm tay bùn ”. Những lúc việc làm đồng áng khó khăn vất vả, em thấy những ngón tay mẹ có những vết xước, vết rách nát thậm chí còn là những lớp đất bẩn mắc trong móng tay mẹ. Nhưng có lẽ rằng chưa khi nào những thứ đó là xấu với em. Chúng là vật chứng cho tình yêu thương của mẹ, là hiện thân hữu hình của lam lũ và hi sinh. Những lớp chai phủ đầy lòng bàn tay mẹ không xấu xí mà đẹp vô cùng .Càng lớn, em càng yêu và khao khát một cái ôm ấm êm, một cái vỗ về yêu thương từ bàn tay chai sạn đấy – bàn tay của tình thương đã nuôi dưỡng em không lớn trưởng thành !

Có thể bạn sẽ thích 🌼 Bài Văn Tả Mẹ Lớp 3 🌼 15 Bài Tả Về Người Mẹ Ngắn Hay

Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ ❤️️ 21 Bài Văn Hay Nhất 14

Văn Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ Đặc Sắc – Bài 8

Tham khảo văn biểu cảm về đôi bàn tay mẹ rực rỡ, từ đó giúp những em học viên sẽ viết bài văn về mẹ hay hơn, cũng như có nền tảng vốn từ phong phú hơn .Thương làm thế nào đôi bàn tay mẹ. Đôi bàn tay chai sần mưa nắng, gầy guộc gió sương. Đôi tay ấy chẳng khi nào đeo nhẫn, chỉ có bao nhiêu việc nhà cửa ruộng vườn, quanh năm sớm chiều khó nhọc. Ấy vậy mà đôi bàn tay ấy, vẫn êm ái hơn mọi thứ nhung lụa, êm ả dịu dàng như một khúc hát đưa nôi. Đôi bàn tay nuôi ta lớn lên, dẫn ta đến với điều hay lẽ phải, dắt ta qua bao giông bão cuộc sống …Thuở còn bé con, còn sợ sệt với quốc tế bên ngoài thật to với bao điều lạ lẫm, nên cả ngày cứ tíu tít bên mẹ, hễ việc gì cũng gọi mẹ ơi. Bàn tay mẹ bế bồng chăm bón. Đôi tay mẹ an ủi vỗ về. Cơm con ăn, tay mẹ nấu. Nước con uống, tay mẹ đun … Ta lớn lên từ đôi bàn tay mẹ. Trong tay mẹ vững vàng, ta chập chững tập những bước tiên phong. Đó là điểm tựa đầu đời bảo đảm an toàn tuyệt đối, nơi ta không lo vấp ngã vì khi nào cũng luôn sẵn một bàn tay nâng …Tuổi thơ êm đềm ngủ vùi trong yêu thương từ đôi bàn tay mẹ. Giấc ngoan say đầu đời trong cánh nôi tay mẹ đưa nhịp túc tắc. À ơi, con ngủ cho ngon … Tay mẹ mỏi nhừ vì bao việc trong nhà ngoài ruộng, vậy mà nhịp nôi đưa vẫn êm ái vô cùng. Thương những đêm hè nóng nực, mẹ lặng lẽ ngồi quạt mát cho con, cánh quạt mo chập chờn trong giấc ngủ, thổn thức những yêu thương. Nhớ những ngày mưa lạnh, tay mẹ nấu nước cho con tắm, những hôm con đau tay mẹ sắc nước gừng. Đôi tay mẹ nhọc nhằn vì bao việc làm, đêm về lại hằn thêm những nỗi lo âu …Khi con đi học, học những điều mới lạ, đôi tay mẹ lại ở bên con. Tay mẹ dẫn con đến trường, dạy con tập đếm. Tay mẹ cầm cho con nắn nót từng nét chữ tiên phong. Đi qua tháng ngày, con dần khôn lớn, theo cái vẫy tay của mẹ, bước đi xa hơn mà không còn thấy ngần ngại. Con vào lớp, mẹ lại về với ruộng đồng, đôi tay dãi dầu mưa nắng. Vất vả một đời tay mẹ rám nắng khô gầy. Vậy mà mỗi khi con về nhà, khi nào cũng có bữa cơm nóng ngon lành từ tay mẹ nấu, nơi bàn học của con khi nào cũng có quả chuối, quả cam do tay mẹ chăm trồng …Rồi trên bước đường đời, có những lần vấp ngã, những khi muốn ngồi xuống khóc òa như một thuở trẻ con, ta lại chạy về bên mẹ, nắm lấy đôi tay thô ráp mà khi nào cũng ấm cúng yêu quý. Đôi tay mẹ dỗ dành lòng ta thấm mệt, xoa mái đầu khuyên nhủ điều thiệt điều hơn. Đôi tay mẹ lại trao cho ta niềm tin, động viên ta vững vàng bước tiếp, vẫy theo bước chân ta ra với cuộc sống .Tôi thương mẹ tôi, cả một đời bà quyết tử lặng lẽ, cho tôi không phải tay cuốc tay cày. Chưa khi nào biết đến chiếc nhẫn hay đồng hồ đeo tay đeo tay, cả những ngày phụ nữ mẹ cũng chưa từng được ôm bó hoa nào. Đôi tay mẹ chai sần thô kệch. Nhưng đôi bàn tay ấy suốt đời tôi mãi mang ơn …

Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ Ngắn Gọn – Bài 9

Dưới đây là bài văn Biểu cảm về đôi bàn tay mẹ ngắn gọn đã để lại nhiều ấn tượng với người đọc .

Mẹ em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Mẹ có mái tóc đen dài nhưng giản dị, lúc nào mẹ cũng búi sau đầu. Me có một gương mặt phúc hậu, lúc nào cũng mỉm cười nhìn chúng em đầy thân ái. Mẹ có đôi mắt bồ câu, không lúc nào ngơi ngóng trông, quan tâm đến mọi người trong gia đình. Bao những to toan nhọc nhằn, mẹ thường giấu vào cho riêng mình, nhưng mà mẹ làm sao giấu được đôi bàn tay khô ráp vì khổ cực ấy.

Ngày ngày mẹ cần mẫn một nắng hai sương ngoài đồng. Sự khó khăn vất vả in hằn lên dáng hình và đôi bàn tay mẹ. Đôi bàn tay làm lụng khó khăn vất vả, đầy những vết chai và đôi lúc sưng tấy, nhưng mẹ vẫn đặt lên mái tóc em một cử chỉ ân cần, và như cách mẹ tháo vát mọi việc làm mái ấm gia đình. Mỗi khi nhìn đôi bàn tay ấy, em lại thấy thương mẹ nhiều hơn .Mặc dù rất bận rộn với việc làm nhưng việc mái ấm gia đình và bà con lối xóm mẹ đều thu vén tổng thể. Đối với bà con lối xóm mẹ đối xử đầy nghĩa tình gắn bó. Khi hàng xóm có việc gì mẹ đều trợ giúp mọi người. Chính cho nên vì thế mẹ đều được mọi người yêu quý. Đối với mái ấm gia đình mẹ chăm sóc từ những việc nhỏ nhất. Những tích tắc mái ấm gia đình quây quần bên bữa cơm mẹ nấu là những tích tắc niềm hạnh phúc nhất .Không những vậy, cũng chính đôi bàn tay ấy của mẹ còn lo ngại cho chúng em từ chuyện học tập, vệ sinh cá thể và dạy dỗ chúng em những điều hay lẽ phải. Chúng em luôn được nhận rất nhiều tình thương của mẹ. Vì vậy em tự nhỏ lòng mình phải cố gắng nỗ lực học thật tốt để sau này mẹ đỡ vất vã, đôi tay mẹ sẽ được sớm nghỉ ngơi .

Mời bạn tham khảo 🌠 Bài Văn Tả Mẹ Lớp 4 🌠 15 Bài Tả Về Người Mẹ Hay Nhất

Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ ❤️️ 21 Bài Văn Hay Nhất 15

Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ Hay Nhất – Bài 10

Bài văn biểu cảm về đôi bàn tay mẹ hay nhất với những dòng viết bộc lộ tình cảm chân thành chạm đến trái tim fan hâm mộ .Không một sự yêu thương, bảo bọc nào ċó thể lớn hơn vòng tay mẹ. Chính đôi bàn tay nhỏ bé của người phụ nữ ấy đã đổ mồ hôi, đã tần tảo sớm hôm vì những conBàn tay mẹ tuy nhỏ bé nhưng đã nuôi lớn đàn con. Một tay mẹ đã bế con từ khi lọt lòng. Đôi bàn tay ấm cúng đầy yêu thương ấy đã bế chúng con từ khi còn thơ. Bàn tay ấy dìu dắt chúng con từ những bước tiến chập chững đầu тιêɴ khi vào đời. Bàn tay ấy là cả một tình yêu thương bát ngát .Đôi bàn tay ấy đã lao động khó khăn vất vả, đã chai sạn đi vì chúng con. Để có cái ăn, cái học ; để lớn lên và trưởng thành như ngày thời điểm ngày hôm nay là nhờ đôi tay nhỏ bé và hao gầy của người phụ nữ tuyệt vời đó. Mẹ đã lao động, đã làm đủ thứ nghề trên đời chỉ mong cho chúng con có những thứ tuyệt vời nhất trên đời mà mẹ ċó thể làm được .Mẹ không ngần ngại đôi bàn tay ấy đau nhức, mỏi mệt mà luôn cố gắng nỗ lực đày đọa đôi bàn tay mẹ chỉ vì chúng con. Không một ngôn từ nào ċó thể nói hộ những gì mẹ đã làm vì chúng con. Bàn tay ấy luôn hướng về chúng con, luôn giang rộng vòng tay ôm chúng con về để che chở mọi khó khăn vất vả, gian lao ngoài quốc tế kia. Cho dù chúng con làm sai lầm với những gì mẹ dạy nhưng bàn tay ấy vẫn luôn ân cần khuyên bảo, nhắn nhủ chúng con lần sau đừng làm như vậy .Bàn tay ấy chưa khi nào vì sự giận dỗi những đứa con mà ra tay đánh ; mẹ chỉ dùng những lời khuyên, những cử chỉ ân cần để phân những cái hay, cái lẽ phải cho chúng con hiểu. Mẹ luôn đưa tay về phía trước nâng đỡ những vấp ngã của con để con có động lực, để con kiên cường mà đứng lên trước những bão giông cuộc sống .Con thầm cảm ơn cuộc sống này đã đưa mẹ đến với chúng con, chúng con luôn tự hào rằng là con của mẹ .

“Bàn tay mẹ bế chúng con
Bàn tay mẹ chăm chúng con
Cớm con ăn từ tay mẹ nấu
Nước con uống từ tay mẹ đun
Trời nóng bức gió từ tay mẹ…”

Chúng con sẽ luôn luôn nỗ lực chăm ngoan, luôn nỗ lực đứng vững trước cuộc sống này để không phí ċônġ sứċ đôi bàn tay hao gầy ấy đã mỏi mệt, đã làm lụng khó khăn vất vả Con chỉ biết cảm ơn đôi bàn tay nhỏ bé ấy đã lao tâm, khổ cực nuôi chúng con nên Người .Con sẽ nỗ lực dùng đôi bàn tay của con để làm nhiều điều có ích cho đời, để không làm mẹ tuyệt vọng vì đã chở che, ân cần, bảo bọc trìu mến đôi bàn tay chúng con .

Chia sẻ thêm cùng bạn 🍀 Bài Văn Tả Mẹ Lớp 5 🍀 15 Bài Tả Về Người Mẹ Hay Nhất

Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ ❤️️ 21 Bài Văn Hay Nhất 16

Viết Đoạn Văn Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ – Bài 11

Với nhu yếu “ Viết đoạn văn biểu cảm về đôi bàn tay mẹ ” thì những em học viên không nên bỏ lỡ bài văn mẫu dưới đây .Ấn tượng hơn cả ở mẹ là đôi bàn tay ấm êm. Bàn tay mẹ là bàn tay của những yêu thương mà em chẳng khi nào hoàn toàn có thể quên. Đôi tay mẹ em bé nhỏ. Mười đầu ngón tay thon dài. Trên tay mẹ, làn da không phải làn da thướt tha mà thay vào đó là sần sùi, nhăn nheo. Có thể nó không đẹp nhưng với em nó là đôi tay lớn lao. Đôi tay mẹ ấm cúng tình yêu thương và ôm em vào lòng .Đôi tay mẹ là những chai sạn ngày ngày chăm sóc cho em lớn khôn. Vết chai trong lòng bàn tay mẹ là hiệu quả của những ngày lao động mệt nhọc. Những móng tay mẹ chẳng để được vĩnh viễn vì việc làm tiếp xúc với ruộng đồng, với đất cát. Em thích tỉa tót những móng tay của mẹ vì đó là phút giây em được nâng niu đôi tay yêu thương trên tay với niềm trân trọng .

Làm Bài Văn Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ Sinh Động – Bài 12

Khám phá cách Làm văn biểu cảm về đôi bàn tay mẹ sinh động trải qua bài văn mẫu dưới đây .Mẹ là người đã sinh ra ta, dành trọn tình yêu, tình thương, niềm hy vọng vào tất cả chúng ta. Đôi bàn tay của mẹ đã nuôi lớn mỗi con người tất cả chúng ta .Mẹ tôi cũng là một người mẹ như thế. Mỗi buổi sáng mẹ thường phải dậy sớm chuẩn bị sẵn sàng đồ ăn sáng và tranh thủ quét lại nhà cửa, .. Vào những ngày đông nóng bức mẹ phải đi dạy học rất sớm ở dưới xã. Đôi khi đôi bàn tay sạm nắng của mẹ đỏ dần lên trong tiết trời lạnh buốt, đến buổi chiều, khi mẹ đi làm về cũng là lúc đối bàn tay ấy tất tưởi nấu cơm tối để cả nhà được sum vầy và cũng là lúc mẹ được chuyện trò với tôi và anh tôi, mẹ thường dạy bạn bè tôi cách sống và cách làm người, vv …Tôi nhớ trước đây khi tôi ốm mẹ thường phải thức suốt đêm để trông tôi và tranh thủ soạn giáo án để ngày mai còn lên lớp. Nhìn vẻ mặt mẹ lo ngại tôi thấy thương mẹ nhiều hơn. Hay có những lúc mẹ ốm, trong lòng lo ngại nhưng không thể thức suốt đêm như mẹ được. Nhưng lúc đó tôi nghĩ : mình chỉ muốn mẹ được khỏi ốm và hoàn toàn có thể làm bất kỳ thứ gì như một “ Siêu nhân ” để mẹ được khỏi ốm .Đến giờ đây tôi nghĩ lại những tâm lý đó thật là hồn nhiên và ngây thơ. Đối với mọi người tuổi tác không hề cưỡng lại được. Mẹ cũng thế, có đôi lúc tôi đã nhìn thấy lớt phớt có sợi tóc bạc trên đầu mẹ và bàn tay mẹ mỗi lúc một nhăn nheo hơn. Mẹ cũng nói rằng : Chắc mẹ đã già rồi, mẹ chỉ muốn con phải chăm ngoan, học giỏi thì mẹ mới yên lòng “ con vịt ” con của mẹ à .Những lúc đó lời nói của mẹ như thôi thúc, là động lực để tôi để tôi cố gắng nỗ lực hơn. Có đôi lúc mẹ la mắng tôi vì tôi có lỗi gì đó. Trong cơn tức tôi tức mẹ lắm, nhưng lúc nghĩ lại tôi thấy mẹ làm thế là đúng, mẹ cũng chỉ muốn mình ngoan hơn thôi mà .Tôi đôi lúc vẫn nghĩ : Ước gì có ông tiên hiện lên và cho tôi một điều ước tôi sẽ không ước tôi được phong phú, không ước học giỏi mà chỉ ước mẹ được khỏe mạnh và và sống với tôi mãi thôi. Chỉ cần như thế tôi sẽ có một niềm động lực để học giỏi hơn và nỗ lực hơn đi trên con đường dài phía trước .

Đọc nhiều hơn dành cho bạn ☀️ Bài Văn Tả Mẹ Lớp 6 ☀️ 15 Bài Kể Về Mẹ Ngắn Hay Nhất

Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ ❤️️ 21 Bài Văn Hay Nhất 17

Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ Lớp 7 Giàu Cảm Xúc – Bài 13

Bài văn biểu cảm về đôi bàn tay mẹ lớp 7 giàu xúc cảm sẽ mang đến cho bạn đọc những khoảng chừng khắc rung cảm cùng câu truyện chân thực về người mẹ .

“Bàn tay mẹ, bế chúng con…
Bàn tay mẹ, chăm chúng con…”

Lời bài hát như in sâu vào tâm lý của em, gợi nhớ cho em những công lao nâng niu, chăm nom của mẹ dành cho em trong suốt 13 năm qua. Ôi ! Mẹ sao mà tuyệt vời !Chắc hẳn, người mẹ của mỗi tất cả chúng ta đều có đôi bàn tay gầy gầy xương xương. Đó là do mẹ đã thao tác, kiếm tiền nuôi tất cả chúng ta khôn lớn và chịu đựng nhiều khó khăn vất vả. Đọc đoạn đầu của câu truyện, em chợt ngẫm lại những điều mẹ đã làm cho em mà trước đây, em chưa từng một lần nghĩ tới. Em cũng được lớn lên trong vòng tay của mẹ và cũng đã cảm nhận được hơi ấm của đôi bàn tay ấy. Nhưng tất cả chúng ta đã có khi nào chăm sóc và thật sự hiểu được ý nghĩa của những việc mà mẹ đã làm cho tất cả chúng ta chưa ? Ngay tích tắc này đây, em mới thấm thía được những điều ấy và cảm thấy thương mẹ biết dưỡng nào .Đôi bàn tay mẹ đã chịu nhiều khó khăn vất vả để nuôi em khôn lớn đến nay. Những chiếc áo ấm em mặc vào mùa đông, những bữa cơm ngon hàng ngày. Tất cả đều ướt đẫm mồ hôi của bàn tay mẹ. Khi em nghịch ngợm và để bị trầy xước, mẹ đã nâng đỡ em, xoa dịu những vết thương đó. Nếu em là một cây con thì đôi bàn tay mẹ là ánh nắng giúp cho cây thêm sức sống .Câu chuyện này lại khiến cho em hồi tưởng về thời thơ ấu của em. Từ ngày tiên phong cắp sách đến trường, đương nhiên, em đã phải đối lập với biết bao là khó khăn vất vả. Bạn mới, thầy cô mới, trường học mới, cả một quốc tế mới. Nhưng chính đôi bàn tay gầy xương của mẹ đã nâng đỡ, dìu bước cho em thêm nghị lực để đứng vững và bước tiếp trên con đường bao gian truân ấy. Cũng như tác giả và bao người khác, mẹ khi nào cũng ở bên cạnh trợ giúp em .Đôi bàn tay mẹ kiên trì dạy em viết những nét chữ tiên phong. Mẹ tần tảo sớm hôm, làm những việc cực nhọc để lo cho mái ấm gia đình, lo cho em ăn học. Và những đêm khuya, em bỗng thức giấc, thấy mẹ đang ngồi đánh bóng đôi giày em mang, may vá thật kĩ chiếc áo mà hàng ngày em mặc đến trường làm em cảm thấy day dứt, cảm động trước những việc ấy. Em muốn nói với mẹ rằng : “ mẹ ơi, trời khuya lắm rồi ! Mẹ vào ngủ đi ! Đừng làm nữa ! ”. Nhưng em lại không hề nói được, chẳng hiểu vì sao ? Có thể em chưa đủ gan góc để bày tỏ tình cảm sâu kín của mình với mẹ nhưng em cũng hoàn toàn có thể lặng lẽ làm điều gì đó để mẹ vui mắt .Nhiều lúc em tự trách mình, tại sao bấy lâu nay, em chưa hề chăm sóc ai thật sự hiểu rõ những cực nhọc, khó khăn vất vả của mẹ. “ Trên trần gian này, còn điều gì kì diệu và quý giá hơn đôi bàn tay của mẹ ”. Đôi bàn tay ấy đã cho em có được đời sống ấm no như ngày ngày hôm nay. Dù cho đôi bàn tay ấy chai sần, khó khăn vất vả nhưng êm ái, êm ả dịu dàng và luôn đầy ắp tình yêu thương ấm cúng. Những cảm nhận trên đã cho tất cả chúng ta thấy được công lao trời biển của những người mẹ dành cho tất cả chúng ta. Sau này, nếu có trưởng thành thì em vẫn khao khát được quay trở lại vòng tay yêu thương của mẹ. Em đã từng nghe qua những dòng thơ, trong lòng dâng lên biết bao nỗi niềm :

“Khi mẹ không còn dỗ dành con
Là lúc mẹ không lau nước mắt cho con
Là lúc mẹ không còn
Hoa hồng đỏ từ nay hóa trắng”

Ôi ! Thời gian ơi ! Hãy trôi thật chậm để em có thêm khoảng thời gian ngắn ở bên mẹ và hoàn toàn có thể đền đáp công lao to lớn ấy ! Mẹ ơi ! Chờ con lớn lên, con sẽ giúp mẹ ! Một lần nữa, em thật sự biết ơn tạo hóa đã cho em một người mẹ thân yêu luôn chăm sóc, chăm nom cho em. Em biết ơn nhiều lắm .

Đừng bỏ qua 🔥 Bài Văn Tả Mẹ Lớp 7 🔥 15 Bài Biểu Cảm Về Mẹ Hay Nhất

Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ ❤️️ 21 Bài Văn Hay Nhất 18

Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ Lớp 7 Đạt Điểm Cao – Bài 14

Tham khảo ngay bài văn biểu cảm về đôi bàn tay mẹ lớp 7 đạt điểm trên cao sau đây, nó sẽ giúp ích cho bạn rất nhiều trong bài kiểm tra văn sắp tới đó .Con vẫn thường hay tự hào nhiều lắm vì đôi bàn tay trắng trẻo, mịn màng của mình. Thỉnh thoảng con còn khoe với bạn hữu những ngón tay thon nhỏ với móng tay dài có phủ một lớp sơn bóng hồng thật đẹp. Nhìn đôi bàn tay ấy, khối đứa bạn cùng lớp phải ghen tị với con vì đôi bàn tay đã cho mọi người biết rằng con rất được cưng chiều và không phải làm nhiều việc. Thế rồi tới ngày Nhà giáo Nước Ta 20-11 vừa qua, nhìn đôi bàn tay mẹ uyển chuyển, nhanh gọn bọc quà hàng cho khách con mới biết rằng đôi bàn tay con làm thế nào sánh nổi đôi bàn tay mẹ .Tay con nhỏ xinh và ngày càng đẹp trong khi con quá vô tâm để đến tận giờ đây mới nhận ra đôi bàn tay mẹ đang ngày càng thô ráp, chai sạn và to hơn. Chính bàn tay ấy đã cho con được sống trong tình yêu thương và sự chăm nom của mẹ. Đôi bàn tay ấy làm đồ ăn, chải đầu, gấp chăn màn cho con mỗi sáng. Cũng chính đôi bàn tay ấy, hằng ngày nấu cơm, dọn nhà, trồng rau, nuôi gà .Đôi bàn tay ấy không ngần ngại nhúng xuống làn nước lạnh ngắt để quần áo con được thơm tho, thật sạch. Mặc dù nhà mình có máy giặt nhưng mẹ bảo giặt máy quần áo dễ hư và bạc mầu lắm. Đôi bàn tay ấy ngày ngày cân đo đong đếm từng chút mắm muối, bạc tiền. Đôi bàn tay ấy đặt lên vai con mỗi khi con làm được một điều tốt và ôm con thật chặt khi con vấp ngã trên đường đời .Đôi bàn tay em chỉ biết tới những đồ ăn ngon. Đôi bàn tay con chỉ biết cặm cụi trên sách vở và những bộ quần áo đẹp. Đôi bàn tay cha ngày đêm miệt mài bên bàn vi tính. Còn đôi bàn tay mẹ ngày ngày làm những việc nhỏ nhưng đã cho con biết bao điều lớn lao, cao quý .Trong khi đôi bàn tay con chỉ biết bấm lia lịa trên bàn phím máy tính hay tinh chỉnh và điều khiển TV, đôi bàn tay mẹ lại tính từng số lượng xem tiền điện tháng này đã vượt mức chưa. Trong khi bố vừa đi uống bia với bạn hữu về thì trên tay mẹ là một ly nước chanh mát lành. Trong khi trời oi bức lại mất điện, đôi bàn tay mẹ phe phẩy chiếc quạt nan cho con giấc ngủ ngon .Đã bao lần mẹ ngồi nhìn con sơn móng tay và lần nào như thế con cũng muốn làm đẹp cho mẹ nhưng mẹ đều khước từ. Và đến giờ đây con đã hiểu, là phụ nữ mẹ cũng muốn làm đẹp lắm chứ nhưng vì con, vì bao việc vẫn đang chờ đôi bàn tay mẹ nên mẹ chuẩn bị sẵn sàng hi sinh tổng thể vì con, vì chồng. Trải qua bao tháng năm thăng trầm, đôi bàn tay ấy hẳn đã stress nhiều thế nhưng vẫn chưa một ngày được ngơi nghỉ, chưa một ngày con nắm thật chặt đôi bàn tay ấy mặc dầu có khi con dành cả buổi để chơi game, đọc truyện .Mẹ à, con đã quá vô tâm, quá ích kỷ khi chỉ biết đảm nhiệm những ân cần, chăm sóc từ đôi bàn tay mẹ và cho rằng đó là điều đương nhiên bà mẹ nào cũng dành cho con cháu của mình. Đôi khi con làm mẹ niềm hạnh phúc vì những thành tích mà con đạt được nhưng cũng có quá nhiều lần con để sự vô tâm và những niềm vui của cá thể khiến mẹ buồn, khiến đôi tay mẹ phải đặt lên lau nước mắt .Ôi ! Đôi tay mẹ tôi ! Con yêu đôi bàn tay ấy biết bao nhiêu. Đôi bàn tay xương xương, chai sạn vì chồng con. Đôi bàn tay không ngừng vun vén cho mái ấm gia đình một niềm hạnh phúc vẹn tròn. Với con, mãi mãi đó vẫn là đôi bàn tay đẹp nhất, thân thương nhất trong cuộc sống mình !

Gửi đến bạn 🍃 Bài Văn Tả Mẹ 🍃 Tuyển Tập 15 Bài Văn Về Mẹ Hay Nhất

Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ ❤️️ 21 Bài Văn Hay Nhất 19

Văn Mẫu Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ Lớp 8 Xuất Sắc- Bài 15

Nhất định không nên bỏ lỡ bài văn mẫu biểu cảm về đôi bàn tay mẹ lớp 8 xuất sắc với những tình cảm tha thiết chân thành dưới đây để có thêm những kỹ năng và kiến thức và gợi ý cho bản thân hoàn toàn có thể viết được những bài văn tốt nhất .Khi còn là một đứa trẻ, tôi thường thấy mẹ cầm roi. Tôi sợ nhất hình ảnh cái roi nhăm nhe trên đôi tay của mẹ. Mỗi khi mắc sai lầm đáng tiếc, đôi tay mẹ đã làm tôi đau .Rồi cũng chính đôi tay ấy, mẹ đã tắm cho tôi hàng ngày.

Tôi cảm nhận sự thô ráp trên đôi tay ấy và những đường gân xanh lè uốn lượn như những dòng sông, mà sau này tôi mới biết, đó là dòng đời đưa tôi ra biển lớn .Cứ như thế, tôi quen dần với đôi bàn tay mẹ. Tôi vẫn thường lọt thỏm trong vòng tay ấy và thử thách tổng thể bên ngoài. Một cảm xúc bảo đảm an toàn tuyệt đối luôn thường trực mỗi khi được nằm gọn trong vòng tay của mẹ. Đôi bàn tay nhỏ bé của tôi chỉ nắm vừa ngón tay cái của mẹ, tôi thường chơi trò dúc giắc qua lại đủ bề để cho tay mẹ phát ra tiếng kêu. Những lần như vậy, tôi tự hỏi : “ Sao tay mẹ to và cứng thế ? ” .Mẹ tôi là một người phụ nữ thông thường. Mẹ không thành công xuất sắc, cũng không nổi tiếng. Nhưng mẹ có nét đặc trưng riêng của một người phụ nữ truyền thống cuội nguồn như sự chịu khó, sự thủy chung và đức quyết tử. Cuộc đời mẹ từ nhỏ đã phải dạt dẹo thăng trầm, theo ngoại đi đốn củi, lấy măng, làm toàn bộ mọi việc làm đồng áng. Bởi thế, bao nhiêu khó khăn vất vả nhọc nhằn in hằn trên đôi bàn tay của mẹ.

Ngắm bàn tay mẹ, tôi hỏi : “ Sao tay con mềm mà tay mẹ nhiều chai sần cứng thế ? ”. Mẹ chỉ vấn đáp : “ Người có chai tay là người lương thiện ”. Tôi mãi nhớ câu nói đó. Phải mất mấy năm sau tôi mới hiểu ra ý nghĩa của lời mẹ nói năm xưa .Năm tháng qua đi, ở bên mẹ, tôi được tận mắt chứng kiến những sự thay đổi diệu kỳ của đời sống chỉ bằng đôi bàn tay ấy. Đằng sau những bữa cơm thịnh soạn của mái ấm gia đình, là dáng mẹ với đôi bàn tay thon gầy nhặt từng cọng rau, vo từng nồi gạo, nấu từng ấm nước chè, kho từng nồi cá khế … Đằng sau những trang giấy trắng tinh trong đời học viên của chị em tôi, là bàn tay mẹ lặn lội lo toan kiếm đủ đồng xu tiền cho chúng tôi đến trường. Đằng sau giấc ngủ ngon của tôi là đôi bàn tay mẹ đã chăm ẵm, bế bồng, quạt mát. Đằng sau tổ ấm của mái ấm gia đình tôi, đó là bàn tay mẹ chăm sóc, vun vén, tưới nước yêu thương, đoàn kết mỗi ngày .Và tôi hiểu, bằng bàn tay ấy, mẹ đã viết lên sự sống, tham vọng, tương lai và cả cuộc sống tôi … Từ “ chữ o tròn như quả trứng gà ” cho tới những thìa nước mắm mặn chát trong những bài học kinh nghiệm nấu ăn mẹ dạy … Từ những trận đòn roi năm xưa cho tới những sợi chỉ dài xuyên qua tà áo của cha khi bị rách nát … nhờ đôi tay mẹ, tôi thêu thùa, may vá. Trong từng giờ phút mẹ hiện hữu trên cõi đời, tôi cảm nhận đôi bàn tay mẹ thắp sáng những vì sao tinh tú trong đời sống của mỗi chúng tôi .Thời gian vụt trôi, bỏ lại tuổi thơ hồn nhiên chân đất, bỏ lại những tháng ngày rong ruổi chốn quê và những câu hỏi vu vơ của trẻ nhỏ, giờ đây tôi đã thành thiếu nữ tuổi đôi mươi. Tôi càng lớn lên, càng xinh đẹp thì mẹ tôi càng già thêm và gầy đi – như một quy luật tự nhiên mà nghiệt ngã của tạo hóa. Tóc mẹ nhuộm màu sương khói khi mới ở tuổi bốn mươi, da mẹ một màu rám nắng và đặc biệt quan trọng, đôi bàn tay mẹ gân guốc, xanh tươi .Mẹ vẫn thao tác, vẫn cần mẫn, vẫn chu đáo mọi việc lớn nhỏ trong mái ấm gia đình, ngoài xã hội, cũng như trong đời sống riêng tư. Đôi tay mẹ chỉ ngưng làm khi mắt mẹ đã khép lại, nghênh đón giấc ngủ sau một ngày dài khó khăn vất vả … Đôi tay của mẹ, đôi tay không khi nào biết gõ bàn phím hay bấm điện thoại thông minh như tôi vẫn thường làm mỗi ngày, nhưng sao vĩ đại quá trong đời sống này ?

Tôi thèm được một lần thấy mẹ cầm roi, tôi thèm được một lần thấy mẹ bắt tôi phải tắm và kỳ cọ và thèm được ăn bữa cơm gia đình mẹ nấu khi tôi phải đi học xa. Và hơn hết, tôi thèm được nắm lấy đôi bàn tay của mẹ. Nhờ nó mà có tôi trên cõi đời này và đã trưởng thành như ngày hôm nay. Tôi yêu bàn tay của mẹ.

Biểu cảm về bàn tay mẹ mẫu 16

Đối với con mẹ là tình yêu thương bao la từ giọng nói cho đến ánh mắt, từ hơi ấm cho đến những cử chỉ nhẹ nhàng nhưng con yêu nhất là đôi bàn tay mẹ vì đôi tay ấy đã dìu dắt con khôn lớn, đôi tay mẹ không mềm mại mà nó khô ráp và chai sần vì con.

Mẹ còn nhớ không mẹ, mỗi lần ba đi công tác xa, con đã khóc, lúc ấy đôi tay mẹ đã đã ôm lấy con mẹ dỗ dành và bảo con đừng khóc rồi ba sẽ về và mua quà cho con. Trong vòng tay mẹ con hiểu con đang được chở che. Thế rồi ba đi mãi, ba ra đi để tìm hạnh phúc cho riêng mình. Lúc ba đưa tờ giấy gì đó con thấy được trong đôi mắt mẹ là một nỗi buồn và trong đó còn cả niềm vui nữa, bàn tay mẹ nắm chặt run run khi kí vào tờ giấy đó.

Khi ấy con còn quá nhỏ để hiểu hết chuyện gì đang xảy ra, sau này khi đã trưởng thành con mới hiểu. Mẹ vẫn thường bảo con rằng con không được trách ba vì ba luôn rất yêu thương con. Sau khi ba đi một mình mẹ nuôi con thật vất vả, mẹ phải đi làm kiếm tiền để con ăn học nên người, mẹ không muốn con phải sống cực khổ như mẹ, những đêm khuya mẹ cặm cụi bên ánh đèn tính toán chi phí cho những bữa cơm hằng ngày, tay mẹ vì thế mà cũng xấu hơn, chai sần hơn nhưng mẹ ơi, trong lòng con đôi bàn tay mẹ vẫn là đẹp nhất những vết chai sần càng làm con thêm yêu mẹ nhiều hơn.

Có thể nếu một ngày các bạn nhìn thấy đôi bàn tay của mẹ tôi, các bạn sẽ thấy nó vô cùng xấu xí nhưng với tôi đôi bàn tay ấy đã đem đến cho tôi một niềm hạnh phúc vô bờ bến và tình thương yêu bao la của người mẹ đối với con.

Biểu cảm về bàn tay mẹ mẫu 17

“Bàn tay mẹ, bế chúng con…

Bàn tay mẹ, chăm chúng con…”

Lời bài hát như in sâu vào tâm trí của em, gợi nhớ cho em những công lao nâng niu, chăm sóc của mẹ dành cho em trong suốt 13 năm qua. Ôi! Mẹ sao mà tuyệt vời!

Chắc hẳn, người mẹ của mỗi chúng ta đều có đôi bàn tay gầy gầy xương xương. Đó là do mẹ đã làm việc, kiếm tiền nuôi chúng ta khôn lớn và chịu đựng nhiều vất vả. Đọc đoạn đầu của câu chuyện, em chợt ngẫm lại những điều mẹ đã làm cho em mà trước đây, em chưa từng một lần nghĩ tới. Em cũng được lớn lên trong vòng tay của mẹ và cũng đã cảm nhận được hơi ấm của đôi bàn tay ấy. Nhưng chúng ta đã có khi nào quan tâm và thật sự hiểu được ý nghĩa của những việc mà mẹ đã làm cho chúng ta chưa? Ngay giây phút này đây, em mới thấm thía được những điều ấy và cảm thấy thương mẹ biết dưỡng nào.

Biểu cảm về bàn tay mẹ

Đôi bàn tay mẹ đã chịu nhiều vất vả để nuôi em khôn lớn đến nay. Những chiếc áo ấm em mặc vào mùa đông, những bữa cơm ngon hàng ngày,…Tất cả đều ướt đẫm mồ hôi của bàn tay mẹ. Khi em nghịch ngợm và để bị trầy xước, mẹ đã nâng đỡ em, xoa dịu những vết thương đó. Nếu em là một cây con thì đôi bàn tay mẹ là ánh nắng giúp cho cây thêm sức sống. Câu chuyện này lại khiến cho em hồi tưởng về thời thơ ấu của em. Từ ngày đầu tiên cắp sách đến trường, đương nhiên, em đã phải đối diện với biết bao là khó khăn. Bạn mới, thầy cô mới, trường lớp mới, cả một thế giới mới. Nhưng chính đôi bàn tay gầy xương của mẹ đã nâng đỡ, dìu bước cho em thêm nghị lực để đứng vững và bước tiếp trên con đường bao gian nan ấy. Cũng như tác giả và bao người khác, mẹ lúc nào cũng ở bên cạnh giúp đỡ em. Đôi bàn tay mẹ kiên nhẫn dạy em viết những nét chữ đầu tiên. Mẹ tần tảo sớm hôm, làm những việc cực nhọc để lo cho gia đình, lo cho em ăn học. Và những đêm khuya, em bỗng thức giấc, thấy mẹ đang ngồi đánh bóng đôi giày em mang, may vá thật kĩ chiếc áo mà hàng ngày em mặc đến trường làm em cảm thấy day dứt, cảm động trước những việc ấy. Em muốn nói với mẹ rằng: “mẹ ơi, trời khuya lắm rồi! Mẹ vào ngủ đi! Đừng làm nữa!”. Nhưng em lại không thể nói được, chẳng hiểu vì sao? Có thể em chưa đủ dũng cảm để bày tỏ tình cảm sâu kín của mình với mẹ nhưng em cũng có thể lặng lẽ làm điều gì đó để mẹ vui lòng. Đọc đến đoạn 2, em tự trách mình, tại sao bấy lâu nay, em chưa hề quan tâm ai thật sự hiểu rõ những cực nhọc, vất vả của mẹ. “Trên thế gian này, còn điều gì kì diệu và quý giá hơn đôi bàn tay của mẹ”. Đôi bàn tay ấy đã cho em có được cuộc sống ấm no như ngày hôm nay. Dù cho đôi bàn tay ấy chai sần, vất vả nhưng êm ái, dịu dàng và luôn đầy ắp tình yêu thương ấm áp. Những cảm nhận trên đã cho chúng ta thấy được công lao trời biển của những người mẹ dành cho chúng ta. Sau này, nếu có trưởng thành thì em vẫn khao khát được quay trở lại vòng tay yêu thương của mẹ. Em đã từng nghe qua những dòng thơ, trong lòng dâng lên biết bao nỗi niềm:

“Khi mẹ không còn dỗ dành con

Là lúc mẹ không lau nước mắt cho con

Là lúc mẹ không còn

Hoa hồng đỏ từ nay hóa trắng”

Ôi! Thời gian ơi! Hãy trôi thật chậm để em có thêm giây phút ở bên mẹ và có thể đền đáp công lao to lớn ấy! Mẹ ơi! Chờ con lớn lên, con sẽ giúp mẹ! Một lần nữa, em thật sự biết ơn tạo hóa đã cho em một người mẹ thân yêu luôn quan tâm, chăm sóc cho em. Em biết ơn nhiều lắm.

Biểu cảm về bàn tay mẹ mẫu 18

Không một sự yêu thương, bảo bọc nào có thể lớn hơn vòng tay mẹ. Chính đôi bàn tay nhỏ bé của người phụ nữ ấy đã đổ mồ hôi, đã tần tảo sớm hôm vì các con

Bàn tay mẹ tuy nhỏ bé nhưng đã nuôi lớn đàn con. Một tay mẹ đã bế con từ khi lọt lòng. Đôi bàn tay ấm áp đầy yêu thương ấy đã bế chúng con từ khi còn thơ. Bàn tay ấy dìu dắt chúng con từ những bước đi chập chững đầu tiên khi vào đời. Bàn tay ấy là cả một tình yêu thương bao la.

Đôi bàn tay ấy đã lao động vất vả, đã chai sạn đi vì chúng con. Để có cái ăn, cái học; để lớn lên và trưởng thành như ngày hôm nay là nhờ đôi tay nhỏ bé và hao gầy của người phụ nữ tuyệt vời đó. Mẹ đã lao động, đã làm đủ thứ nghề trên đời chỉ mong cho chúng con có những thứ tuyệt vời nhất trên đời mà mẹ có thể làm được.

Mẹ không ngần ngại đôi bàn tay ấy đau nhức, mỏi mệt mà luôn cố gắng đày đọa đôi bàn tay mẹ chỉ vì chúng con. Không một ngôn từ nào có thể nói hộ những gì mẹ đã làm vì chúng con. Bàn tay ấy luôn hướng về chúng con, luôn giang rộng vòng tay ôm chúng con về để che chở mọi vất vả, gian lao ngoài thế giới kia. Cho dù chúng con làm sai trái với những gì mẹ dạy nhưng bàn tay ấy vẫn luôn ân cần khuyên bảo, nhắn nhủ chúng con lần sau đừng làm như vậy.

Bàn tay ấy chưa bao giờ vì sự giận dỗi những đứa con mà ra tay đánh; mẹ chỉ dùng những lời khuyên, những cử chỉ ân cần để phân những cái hay, cái lẽ phải cho chúng con hiểu. Mẹ luôn đưa tay về phía trước nâng đỡ những vấp ngã của con để con có động lực, để con kiên cường mà đứng lên trước những bão giông cuộc đời.

Con thầm cảm ơn cuộc đời này đã đưa mẹ đến với chúng con, chúng con luôn tự hào rằng là con của mẹ.

“Bàn tay mẹ bế chúng con

Bàn tay mẹ chăm chúng con

Cơm con ăn từ tay mẹ nấu

Nước con uống từ tay mẹ đun

Trời nóng bức gió từ tay mẹ…”

Chúng con sẽ luôn luôn cố gắng chăm ngoan, luôn cố gắng đứng vững trước cuộc đời này để không phí công sức đôi bàn tay hao gầy ấy đã mỏi mệt, đã làm lụng vất vả Con chỉ biết cảm ơn đôi bàn tay bé nhỏ ấy đã lao tâm, khổ cực nuôi chúng con nên Người.

Con sẽ cố gắng dùng đôi bàn tay của con để làm nhiều điều có ích cho đời, để không làm mẹ thất vọng vì đã chở che, ân cần, bảo bọc trìu mến đôi bàn tay chúng con.

Biểu cảm về bàn tay mẹ mẫu 19

Mẹ là người đã sinh ra ta, dành trọn tình yêu, tình thương, niềm hi vọng vào chúng ta. Mẹ tôi cũng là một người mẹ như thế. mỗi buổi sáng mẹ thường phải dậy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng và tranh thủ quét lại nhà cửa,.…

Vào những ngày đông lạnh giá mẹ phải đi dạy học rất sớm ở dưới xã. Đôi khi đôi bàn tay sạm nắng của mẹ đỏ dần lên trong tiết trời lạnh giá của mảnh đất SAPA này. Đến buổi chiều, khi mẹ đi làm về cũng là lúc mẹ tất tưởi nấu cơm tối để cả nhà được xung họp và cũng là lúc mẹ được nói chuyện với tôi và anh tôi mẹ thường dạy anh em tôi cách sống và cách làm người… Tôi nhớ trước đây khi tôi ốm mẹ thường phải thức suốt đêm để trông tôi và tranh thủ soạn giáo án để ngày mai còn lên lớp.nhìn vẻ mặt mẹ lo lắng tôi thấy thương mẹ nhiều hơn. Hay có những lúc mẹ ốm, trong lòng lo lắng nhưng không thể thức suốt đêm như mẹ được. Nhưng lúc đó tôi nghĩ: mình chỉ muốn mẹ được khỏi ốm và có thể làm bất cứ thứ gì như một “Siêu nhân” để mẹ được khỏi ốm.

Đến bây giờ tôi nghĩ lại những suy nghĩ đó thật là hồn nhiên và ngây thơ. Đối với mọi người tuổi tác không thể cưỡng lại được. Mẹ cũng thế có đôi khi tôi đã nhìn thấy lớt phớt có sợi tóc bạc trên đầu mẹ. Mẹ cũng nói rằng:

– Chắc mẹ đã già rồi, mẹ chỉ muốn con phải chăm ngoan, học giỏi thì mẹ mới yên lòng “con vịt” con của mẹ à.

Những lúc đó lời nói của mẹ như thôi thúc, là động lực để tôi để tôi cố gắng hơn. Có đôi lúc mẹ la mắng tôi vì tôi có lỗi gì đó. Trong cơn tức tôi tức mẹ lắm, nhưng lúc nghĩ lại tôi thấy mẹ làm thế là đúng, mẹ cũng chỉ muốn mình ngoan hơn thôi mà.

Tôi thỉnh thoảng vẫn nghĩ: Ước gì có ông tiên hiện lên và cho tôi một điều ước tôi sẽ không ước tôi được giàu có, không ước học giỏi mà chỉ ước mẹ được khỏe mạnh và và sống với tôi mãi thôi. Chỉ cần như thế tôi sẽ có một niềm động lực để học giỏi hơn và cố gắng hơn đi trên con đường dài phía trước.

Biểu cảm về bàn tay mẹ mẫu 20

Khi còn là một đứa trẻ, tôi thường thấy mẹ cầm roi. Tôi sợ nhất hình ảnh cái roi lăm le trên đôi tay của mẹ. Mỗi khi mắc sai lầm, đôi tay mẹ đã làm tôi đau.

Rồi cũng chính đôi tay ấy, mẹ đã tắm cho tôi hàng ngày. Tôi cảm nhận sự thô ráp trên đôi tay ấy và những đường gân xanh xao uốn lượn như những dòng sông, mà sau này tôi mới biết, đó là dòng đời đưa tôi ra biển lớn.

Cứ như thế, tôi quen dần với đôi bàn tay mẹ. Tôi vẫn thường lọt thỏm trong vòng tay ấy và thách thức tất cả bên ngoài. Một cảm giác an toàn tuyệt đối luôn thường trực mỗi khi được nằm gọn trong vòng tay của mẹ. Đôi bàn tay bé nhỏ của tôi chỉ nắm vừa ngón tay cái của mẹ, tôi thường chơi trò dúc dắc qua lại đủ bề để cho tay mẹ phát ra tiếng kêu. Những lần như thế, tôi tự hỏi: “Sao tay mẹ to và cứng thế?”.

Mẹ tôi là một người phụ nữ bình thường. Mẹ không thành công, cũng không nổi tiếng. Nhưng mẹ có nét đặc trưng riêng của một người phụ nữ truyền thống như sự chăm chỉ, sự thủy chung và đức hy sinh. Cuộc đời mẹ từ nhỏ đã phải bôn ba thăng trầm, theo ngoại đi đốn củi, lấy măng, làm tất cả mọi công việc đồng áng. Bởi thế, bao nhiêu khó khăn nhọc nhằn in hằn trên đôi bàn tay của mẹ. Ngắm bàn tay mẹ, tôi hỏi: “Sao tay con mềm mà tay mẹ nhiều chai sần cứng thế?”. Mẹ chỉ trả lời: “Người có chai tay là người lương thiện”. Tôi mãi nhớ câu nói đó. Phải mất mấy năm sau tôi mới hiểu ra ý nghĩa của lời mẹ nói năm xưa.

Năm tháng qua đi, ở bên mẹ, tôi được chứng kiến những sự đổi thay diệu kỳ của cuộc sống chỉ bằng đôi bàn tay ấy. Đằng sau những bữa cơm thịnh soạn của gia đình, là dáng mẹ với đôi bàn tay thon gầy nhặt từng cọng rau, vo từng nồi gạo, nấu từng ấm nước chè, kho từng nồi cá khế… Đằng sau những trang giấy trắng tinh trong đời học sinh của chị em tôi, là bàn tay mẹ lặn lội lo toan kiếm đủ đồng tiền cho chúng tôi đến trường. Đằng sau giấc ngủ ngon của tôi là đôi bàn tay mẹ đã chăm ẵm, bế bồng, quạt mát. Đằng sau tổ ấm của gia đình tôi, đó là bàn tay mẹ chăm lo, vun vén, tưới nước yêu thương, đoàn kết mỗi ngày.

Và tôi hiểu, bằng bàn tay ấy, mẹ đã viết lên sự sống, ước mơ, tương lai và cả cuộc đời tôi… Từ “chữ o tròn như quả trứng gà” cho tới những thìa nước mắm mặn chát trong những bài học nấu ăn mẹ dạy… Từ những trận đòn roi năm xưa cho tới những sợi chỉ dài xuyên qua tà áo của cha khi bị rách… nhờ đôi tay mẹ, tôi thêu thùa, may vá. Trong từng giờ phút mẹ hiện diện trên cõi đời, tôi cảm nhận đôi bàn tay mẹ thắp sáng những vì sao tinh tú trong cuộc sống của mỗi chúng tôi.

Thời gian vụt trôi, bỏ lại tuổi thơ hồn nhiên chân đất, bỏ lại những tháng ngày rong ruổi chốn quê và những câu hỏi vu vơ của trẻ nhỏ, bây giờ tôi đã thành thiếu nữ tuổi đôi mươi. Tôi càng lớn lên, càng xinh đẹp thì mẹ tôi càng già thêm và gầy đi – như một quy luật tự nhiên mà nghiệt ngã của tạo hóa. Tóc mẹ nhuộm màu sương khói khi mới ở tuổi bốn mươi, da mẹ một màu rám nắng và đặc biệt, đôi bàn tay mẹ gân guốc, xanh xao.

Mẹ vẫn làm việc, vẫn cần mẫn, vẫn chu đáo mọi việc lớn nhỏ trong gia đình, ngoài xã hội, cũng như trong đời sống riêng tư. Đôi tay mẹ chỉ ngưng làm khi mắt mẹ đã khép lại, chào đón giấc ngủ sau một ngày dài vất vả… Đôi tay của mẹ, đôi tay không bao giờ biết gõ bàn phím hay bấm điện thoại như tôi vẫn thường làm mỗi ngày, nhưng sao vĩ đại quá trong cuộc sống này?

Tôi thèm được một lần thấy mẹ cầm roi, tôi thèm được một lần thấy mẹ bắt tôi phải tắm và kỳ cọ và thèm được ăn bữa cơm gia đình mẹ nấu khi tôi phải đi học xa. Và hơn hết, tôi thèm được nắm lấy đôi bàn tay của mẹ. Nhờ nó mà có tôi trên cõi đời này và đã trưởng thành như ngày hôm nay. Tôi yêu bàn tay của mẹ.

Biểu cảm về bàn tay mẹ mẫu 21

Từ khi chào đời,cất tiếng khóc đầu tiên, mỗi chúng ta đều được vòng tay âu yếm của cha mẹ che chở cho đến khi trưởng thành. Đối với tôi, gia đình là trên hết. Cha mẹ luôn quan tâm,chăm sóc và bảo vệ tôi. Nhưng có lẽ người luôn giành tình cảm cho tôi nhiều nhất mài chỉ có một. Đó là người mẹ kính yêu của tôi.
“Đêm nay con ngủ giấc tròn​
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời”​
Trong cuộc đời này,có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ,được nghe tiếng ru ầu ơ ngọt ngào có ai lại không được chìm vào giấc mơ trong gió mát tay mẹ quạt mỗi trưa hè oi ả. Và trong cuộc đời này, có ai yêu con bằng mẹ, có ai suốt đời vì con giống mẹ, có ai sẵn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ.
Với tôi cũng vậy, mẹ là người quan tâm đến tôi nhất và cũng là người mà tôi yêu thương và mang ơn nhất trên đời này. Tôi vẫn thường nghĩ rằng mẹ tôi không đẹp. Không đẹp vì không có cái nước da trắng, khuôn mặt tròn phúc hậu hay đôi mắt long lanh… mà mẹ chỉ có khuôn mặt gầy gò, rám nắng, vầng trán cao, những nếp nhăn của cái tuổi 40, của bao âu lo trong đời in hằn trên khóe mắt. Nhưng bố tôi bảo mẹ đẹp hơn những phụ nữ khác ở cái vẻ đẹp trí tuệ. Đúng vậy, mẹ tôi thông minh, nhanh nhẹn, tháo vát lắm. Trên cương vị của một người lãnh đạo, ai cũng nghĩ mẹ là người lạnh lùng, nghiêm khắc. có những lúc tôi cũng nghĩ vậy. nhưng khi ngồi bên mẹ, bàn tay mẹ âu yếm vuốt tóc tôi, mọi ý nghĩ đó tan biến hết. Tôi có cảm giác lâng lâng, xao xuyến khó tả, cảm giác như chưa bao giờ tôi được nhận nhiều yêu thương đến thế. Dường như một dòng yêu thương mãnh liệt qua bàn tay mẹ truyền vào sâu trái tim tôi, qua ánh mắt, đôi môi trìu mến, qua nụ cười ngọt ngào, … qua tất cả những gì của mẹ. tình yêu ấy chỉ khi người ta gần bên mẹ lâu rồi mới cảm thấy được thôi. Từ nhỏ đến lớn, tôi đón nhận tình yêu vô hạn của mẹ như một ân huệ, một điều đương nhiên.
Trong con mắt một đứa trẻ, mẹ sinh ra là để chăm sóc con. Chưa bao giờ tôi tư đặt câu hỏi: Tại sao mẹ chấp nhận hy sinh vô điều kiện vì con?  Mẹ tốt, rất tốt với tôi nhưng có lúc tôi nghĩ mẹ thật quá đáng, thật… ác. Đã bao lần, mẹ mắng tôi, tôi đã khóc. Khóc vì uất ức, cay đắng chứ đâu khóc vì hối hận. Rồi cho đến một lần… Tôi đi học về, thấy mẹ đang đọc trộm nhật ký của mình. Tôi tức lắm, giằng ngay cuốn nhật ký từ tay mẹ và hét to: “Sao mẹ quá đáng thế! Đây là bí mật của con, mẹ không có quyền động vào. Mẹ ác lắm, con không cần mẹ nữa! ” Cứ tưởng, tôi sẽ ăn một cái tát đau điếng. Nhưng không mẹ chỉ lặng người, hai gò má tái nhợt, Khóe mắt rưng rưng. Có gì đó khiến tôi không dám nhìn thẳng vào mắt mẹ.Tôi chạy vội vào phòng, khóa cửa mặc cho bố cứ gọi mãi ở ngoài. Tôi đã khóc, khóc nhiều lắm, ướt đẫm chiếc gối nhỏ. Đêm càng về khuya, tôi thao thức, trằn trọc. Có cái cảm giác thiếu vắng, hụt hẫng mà tôi không sao tránh được. Tôi đã tự an ủi mình bằng cách tôi đang sống trong một thế giới không có mẹ, không phải học hành, sẽ rất hạnh phúc. Nhưng đó đâu lấp đầy được cái khoảng trống trong đầu tôi. Phải chăng tôi thấy hối hận? Phải chăng tôi đang thèm khát yêu thương? …
Suy nghĩ miên man làm tôi thiếp đi dần dần. Trong cơn mơ màng, tôi cảm thấy như có một bàn tay ấm áp, khẽ chạm vào tóc tôi, kéo chăn cho tôi. Đúng rồi tôi đang mong chờ cái cảm giác ấy, cảm giác ngọt ngào đầy yêu thương. Tôi chìm đắm trong giây phút dịu dàng ấy, cố nhắm nghiền mắt vì sợ nếu mở mắt, cảm giác đó sẽ bay mất, xa mãi vào hư vô và trước mắt ta chỉ là một khoảng không thực tại. Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi cảm thấy căn nhà sao mà u buồn thế. Có cái gì đó thiếu đi. Sáng đó, tôi phải ăn bánh mỳ, không có cơm trắng như mọi ngày. Tôi đánh bạo, hỏi bố xem mẹ đã đi đâu. Bố tôi bảo mẹ bị bệnh, phải nằm viện một tuần liền. Cảm giác buồn tủi đã bao trùm lên cái khối óc bé nhỏ của tôi. Mẹ nằm viện rồi ai sẽ nấu cơm, ai giặt giũ, ai tâm sự với tôi? Tôi hối hận quá, chỉ vì nóng giận quá mà đã làm tan vỡ hạnh phúc của ngôi nhà nhỏ này. Tại tôi mà mẹ ốm. Cả tuần ấy, tôi rất buồn. Nhà cửa thiếu nụ cười của mẹ sao mà cô độc thế. Bữa nào tôi cũng phải ăn cơm ngoài, không có mẹ thì lấy ai nấu những món tôi thích. Ôi sao tôi nhớ đến thế những món rau luộc, thịt hầm của mẹ quá luôn.
Sau một tuần, mẹ về nhà, tôi là người ra đón mẹ đầu tiên. Vừa thấy tôi, mẹ đã chạy đến ôm chặt tôi. Mẹ khóc, nói: “Mẹ xin lỗi con, mẹ không nên xem bí mật của con. Con … con tha thứ cho mẹ, nghe con.” Tôi xúc động nghẹn ngào, nước mắt tuôn ướt đẫm. Tôi chỉ muốn nói: “Mẹ ơi lỗi tại con, tại con hư, tất cả tại con mà thôi.” . Nhưng sao những lời ấy khó nói đến thế. Tôi đã ôm mẹ, khóc thật nhiều. Chao ôi! Sau cái tuần ấy tôi mới thấy mẹ quan trọng đến nhường nào. Hằng ngày, mẹ bù đầu với công việc mà sao mẹ như có phép thần. Sáng sớm, khi còn tối trời, mẹ đã lo cơm nước cho bố con. Rồi tối về, mẹ lại nấu bao nhiêu món ngon ơi là ngon. Những món ăn ấy nào phải cao sang gì đâu. Chỉ là bữa cơm bình dân thôi nhưng chứa chan cái niềm yêu thương vô hạn của mẹ. Bố con tôi như những chú chim non đón nhận từng giọt yêu thương ngọt ngào từ mẹ. Những bữa nào không có mẹ, bố con tôi hò nhau làm việc toáng cả lên. Mẹ còn giặt giũ, quét tước nhà cửa… việc nào cũng chăm chỉ hết. Mẹ đã cho tôi tất cả nhưng tôi chưa báo đáp được gì cho mẹ. Kể cả những lời yêu thương tôi cũng chưa nói bao giờ. Đã bao lần tôi trằn trọc, lấy hết can đảm để nói với mẹ nhưng rồi lại thôi, chỉ muốn nói rằng: Mẹ ơi, bây giờ con lớn rồi, con mới thấy yêu mẹ, cần mẹ biết bao. Con đã biết yêu thương, nghe lời mẹ. Khi con mắc lỗi, mẹ nghiêm khắc nhắc nhở, con không còn giận dỗi nữa, con chỉ cúi đầu nhận lỗi và hứa sẽ không bao giờ phạm phải nữa. Khi con vui hay buồn, con đều nói với mẹ để được mẹ vỗ về chia sẻ bằng bàn tay âu yếm, đôi mắt dịu dàng. Mẹ không chỉ là mẹ của con mà là bạn, là chị… là tất cả của con. Con lớn lên rồi mới thấy mình thật hạnh phúc khi có mẹ ở bên để uốn nắn, nhắc nhở. Có mẹ giặt giũ quần áo, lau dọn nhà cửa, nấu ăn cho gia đình.
Mẹ ơi, mẹ hy sinh cho con nhiều đến thế mà chưa bao giờ mẹ đòi con trả công. mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất, cao cả nhất, vĩ đại nhất. Đi suốt đời này có ai bằng mẹ đâu. Có ai sẵn sàng che chở cho con bất cứ lúc nào. Ôi mẹ yêu của con! Giá như con đủ can đảm để nói lên ba tiếng: “ Con yêu mẹ! ” thôi cũng được. Nhưng con đâu dũng cảm, con chỉ điệu đà ủy mị chứ đâu được nghiêm khắc như mẹ. Con viết những lời này, dòng này mong mẹ hiểu lòng con hơn. Mẹ đừng nghĩ có khi con chống đối lại mẹ là vì con không thích mẹ. Con mãi yêu mẹ, vui khi có mẹ, buồn khi mẹ gặp điều không may. Mẹ là cả cuộc đời của con nên con chỉ mong mẹ mãi mãi sống để yêu con, chăm sóc con, an ủi con, bảo ban con và để con được quan tâm đến mẹ, yêu thương mẹ trọn đời.
Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất trên đời này. Tình cảm ấy đã nuôi dưỡng bao con người trưởng thành, dạy dỗ bao con người khôn lớn. Chính mẹ là người đã mang đến cho con thứ tình cảm ấy. Vì vậy, con luôn yêu thương mẹ, mong được lớn nhanh để phụng dưỡng mẹ. Và con muốn nói với mẹ rằng: “Con dù lớn vẫn là con mẹ. Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con.

Tặng bạn 📍Thẻ Mobi Miễn Phí📍 chưa cào mới nhất

Biểu Cảm Về Đôi Bàn Tay Mẹ ❤️️ 21 Bài Văn Hay Nhất 20

Source: https://camnangbep.com
Category: Học tập

Camnangbep.com cũng giúp giải đáp những vấn đề sau đây:

  • Cảm nghĩ về đôi bàn tay mẹ ngắn gọn
  • Viết đoạn văn tả đôi bàn tay mẹ
  • Dàn ý cảm nghĩ về đôi bàn tay mẹ
  • Đôi bàn tay của mẹ như thế nào
  • Tả bàn tay mẹ lớp 6
  • Cảm nghĩ về đôi bàn tay của bố
  • Tả đôi bàn tay của mẹ lớp 5
  • So sánh bàn tay mẹ

YouTube video