Biểu cảm về loài hoa em yêu

xembaitap - Biểu cảm về loài hoa em yêu - Hoa phượng

Biểu cảm về loài hoa em yêu – Hoa phượng

“ Những chiếc giỏ xe, chở đầy hoa phượng. Em chở mùa hè của tôi đi đâu ? ”. Mỗi lần nghe những giai điệu du dương và quen thuộc ấy, lòng tôi lại nao nao buồn. Những lời ca gợi cho tôi nhớ về một loài hoa tôi yêu quý .
Không hiểu sao mỗi lần tưởng tượng về hoa phượng, trong dầu tôi lại Open hàng trăm đốm lửa liên tục ấm nóng đến chói chang. Hầu hết những tình nhân hoa phượng đều nói : “ Nó đẹp vì biết hiến hết mình cho ngọn lửa được thắp trên cây ”. Phượng không đỏ thẫm như nhung, như mấy bông hồng kiều diễm. Nó đỏ rực và thậm chí còn rất tươi. Những cánh hoa lượn theo những đường cong tùy ý, lúc nở, nó túa ra đều như một chiếc chong chóng sắp quay. Hương phượng thơm thoang thoảng chứ không ngạt ngào như hoa sữa .

Vì thế thưởng thức hương hoa phượng, bao giờ chúng ta cũng tìm được những cảm giác thư thái, an lành.

Phượng bắt đầu thắp lửa lúc đầu hè. Bởi thế mà cũng giống mọi người, tôi yêu hoa phượng vì nó khắc ghi những dấu mốc quan trọng của đời tôi. Phượng nở là dấu ấn của những mùa thi. Ở đó, tôi dù thành công hay thất bại nhưng tôi đã có những bài học và tôi vì thế đã trưởng thành. Phượng nở rộ cũng là lúc phải chia tay. Ôi! Chỉ cần nghĩ vậy thôi tôi cũng đã cảm thấy nao lòng. Năm nào cũng vậy, tuy đã thành lệ nhưng không làm sao tôi quen được cảm giác bồi hồi xao xuyến ấy. Cứ đến dầu tháng năm, khi hoa phượng đang đỏ tươi và bắt đầu bước vào thời kì đẹp nhất, thì cũng là lúc tụi học trò chúng tôi lục tục chuẩn bị cho những ngày hè sôi động. Tuy những ngày hè vui vẻ đang chờ đón nhưng chúng tôi vẫn thấy buồn lắm lắm, bạn bè cả năm học vui vẻ với nhau vậy mà giờ đây lại phải tạm xa mấy tháng. Chúng tôi buồn, thậm chí có bạn còn phát khóc khi phải trải qua những lần như thế.

Hoa phượng đẹp và tất yếu nó sẽ vẫn mãi là hình tượng cho tuổi học trò. Hoa phượng rất giống lũ học trò nhỏ chúng tôi bởi nó cũng ngây thơ và cũng sống hết mình một cách thủy chung bằng tấm lòng son đỏ. Dưới mái trường cấp một thân yêu, không phải ai hết mà chính là hàng phượng đã tận mắt chứng kiến lũ học trò chúng tôi lần lượt trưởng thành. Giờ đây khi đã chia xa, tôi nhớ đến nao lòng hàng phượng, nhở những bông hoa đỏ khắc ghi bao kỉ niệm học trò, nhất là những kỉ niệm của năm học lớp Năm .
ở ngôi trường mới của tôi, hàng phượng mới trồng chưa kịp trổ hoa. Nhưng tôi vẫn chờ với một tình yêu và một niềm nhớ nhung da diết. Hoa phượng không biết tự khi nào đã trở thành một phần máu thịt của tôi. Nó là tình yêu của tôi, là nỗi nhớ mà tôi đã dành trọn cho một thời học trò đầy hoa nắng .